Hôm nay,  

600 Khách Dự Chiều Nhạc Ngàn Khơi: Hướng Về Đất Mẹ

9/26/201400:00:00(View: 5915)

Quận Cam (Trần Củng Sơn)- Chiều chủ nhật 21/9/2014 tại rạp Saigon Performing Arts Center đông đảo khách văn nghệ ngồi kín chỗ thưởng thức chương trình ca nhạc do Ban Hợp Xướng Ngàn Khơi tổ chức với chủ đề Hướng Về Đất Mẹ. Tất cả có 25 ca khúc được trình diễn vừa hợp ca, đơn ca của nhiều nhạc sĩ nổi tiếng nhưng nhiều nhất là của Phạm Duy: Tình Hoài Hương, Nương Chiều, Tình Ca, Tâm Sự Gởi Về Đâu, Về Miền Trung, Mẹ Trong Lòng Người Đi.

Các nhạc sĩ khác là Nguyễn Đức Quang (Ngồi Quanh Đây Chúng Ta Cùng Hát, Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ), Y Vân (Sài Gòn & Đêm Đô Thị), Cung Tiến (Hương Xưa), Phạm Đình Chương (Màu Kỷ Niệm), Hoàng Trọng (Bên Bờ Đại Dương), Việt Dzũng (Mời Em Về), Giấc Mơ Hồi Hương (Vũ Thành)....

blank
Hợp ca Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ. (Ảnh TCS)

Điểm nổi bật của chiều nhạc này là các màn hát chung với các nhóm ca Cát Trắng, Sóng Xanh, Tứ Ca và ban hợp xướng Ngàn Khơi gồm 13 tiết mục trong các bản hùng ca như Ải Chi Lăng (Lưu Hữu Phước), Việt Nam Minh Châu Trời Đông ( Hùng Lân), Trưng Nữ Vương (Thẩm Oánh), Đáp Lời Sông Núi (Trúc Hồ)...

Các giọng hát đơn ca quen thuộc của Ngàn Khơi như Phạm Hà, Lê Hồng Quang, Mộng Thủy, Bích Liên, Bích Vân, Trần Đại Phước... và sự góp mặt đặc biệt của danh ca Tuấn Ngọc (Tâm Sự Gởi Về Đâu, Màu Kỷ Niệm).


blank
Bích Vân tiếng hát điêu luyện nhạc thính phòng. (Ảnh TCS)

Ca sĩ Bích Vân vừa đàn dương cầm vừa hát bản Mời Em Về, cô có những khoảnh khắc tự do để diễn tả cảm xúc, tiếng hát và tiếng đàn của chính mình quyện vào nhau đã làm rung động trái tim khán giả.

Ba bản Hòn Vọng Phu 1, 2, 3 của Lê Thương, tuyệt tác trong nền âm nhạc Việt Nam được ban hợp xướng Ngàn Khơi trình bày, được coi là tiết mục hay nhất của chiều này.

blank
Bích Liên được khán giả ái mộ tặng hoa. (Ảnh TCS)

Ban nhạc gồm dương cầm Quốc Vũ, vĩ cầm Hoàng Công Luận, Bass Vũ Anh Tuấn và trống Gary Wing.

Hai MC linh hoạt là Lê Đình Y Sa và Nguyễn Hoàng Dũng, các nhạc trưởng Trương Ngọc Lee Lee, Nguyễn Hoàng Hương, Trần Mộng Thủy.

blank
Ban Thiếu Nhi Ngàn Khơi. (Ảnh TCS)

Trong hoàn cảnh đất nước Việt Nam đang có nguy cơ bị giặc Phương Bắc lấn chiếm biển đảo, những bài hát ca ngợi quê hương và tinh thần chống ngoại xâm trình diễn trong Chiều Nhạc Ngàn Khơi - Lối Về Đất Mẹ đã tạo nên bầu không khí phấn khởi cho người nghe và đóng góp vào sinh hoạt ca nhạc đấu tranh của hải ngoại, tiếp lửa cho dòng nhạc đấu tranh trong nước.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Hai chị em Quỳnh Trâm và Bội Trâm hôm nay được mẹ dạy làm món bánh trái cây bằng bột đậu xanh để đón anh gia sư của hai nàng. Những chiếc bánh xinh xinh đủ màu sắc của trái khế vàng, trái ớt đỏ, trái mảng cầu… được bày sẵn trên khay thật hấp dẫn...
Thơ của hai thi sĩ Huỳnh Liễu Ngạn & Thy An...
Chiếc xe khách Sài Gòn ra Huế tạm dừng ở thành phố Nha Trang vào khoảng bốn giờ chiều. Xe chưa đậu hẳn thì đã có bao nhiêu kẻ bán hàng vặt ồ ạt phóng tới miệng rao hàng inh ỏi tạo thành một thứ âm thanh hỗn loạn. Một số ăn xin tật nguyền, què cụt cũng cố chen lấn tranh nhau hành nghề...
Tôi quen biết Loan thật tình cờ, người đời thường gọi là “duyên”, với tôi, là một định mệnh từ muôn kiếp trước, đã gắn liền hai cuộc đời chúng tôi thành hai chị em, thương yêu và gần gũi, giúp đỡ, an ủi nhau còn hơn chị em ruột thịt...
Bản thân tôi ít khi nào dám ngó về biển cả, dù thấy biển cả rất mênh mông, thoáng mát và êm ả qua nhiều hình ảnh. Cũng có lúc tôi trực diện biển khơi, nhưng chỉ là lúc biển êm sóng dịu rì rào ru hát « Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào… » hoặc là lúc mơ mộng, biển nhớ…
Thời gian sau 1975, tôi cỡ 9-10 tuổi, ngoài ông anh lớn đi dạy ở Cần Thơ, tôi có ba người anh đang học Đại Học, hằng tuần có bạn bè kéo về nhà tôi tụ tập ăn uống, đờn địch ca hát rất vui. Tôi nhỏ tuổi không được tham gia, nhưng có núp ở sau bếp... nghe lỏm...
Kanchanaburi là một tỉnh miền trung Thái Lan có biên giới chung với Miến Điện. Thủ phủ là thành phố cùng tên cách Bangkok 140km. Ở đây có cây cầu nổi tiếng xây dựng từ WWII, cầu sông Kwai...
Chiến trận ngày mỗi lan rộng, mức độ tàn phá cũng gia tăng khủng khiếp. Mỗi lần quân Pháp vào làng càn quét, dân chúng lại bồng bế nhau tản cư, chỉ còn dân quân tự vệ ở lại bảo vệ nhưng cũng yếu ớt lắm. Khi quân Pháp rút, để lại hàng chục xác chết, dân lại trở về chôn cất người chết, dựng lại gian nhà tranh bị thiêu rụi rồi tiếp tục cày cuốc kiếm sống. Cuộc sống đã nghèo khổ nay càng nghèo khổ hơn...
Câu chuyện bắt đầu, một người kể: “Sở dĩ con kên kên sói đầu vì nó ăn mít. Nó đút đầu vào ruột trái mít đục khoét. Mủ mít dính chặt lông. Khi rút đầu ra, lông dính lại. Đầu trọc lóc.” Người thứ hai lên tiếng: “Nói vô lý. Kên kên ăn xác chết, ăn đồ hôi thúi. Mít có mùi thơm. Kên kên không ăn đồ thơm.” Người thứ nhất trả lời: “Nói có lý nhưng xét ra vô lý. Kên kên không ăn mít thường nhưng ăn Sầu riêng. Mít Sầu riêng hôi lắm.” “Nói vô lý. Sầu riêng thơm kiểu khác. Cả triệu người ăn. Cả triệu người ghiền. Điên hay sao mà ăn đồ hôi.” “Bà thấy thơm nhưng tui thấy hôi. Quyền tự do mà. Cả triệu người không ăn Sầu riêng. Cả triệu người thấy Sầu riêng hôi.” “Nói tào lao. Hoa thì thơm. Phân thì hôi. Ai có thể ngửi thấy hầm lù thơm?” “Có thể hôi thúi, nhưng ở đó lâu ngày, quen đi. Thúi cũng như thơm. Giống những người ở xung quanh Kinh Nước Đen.”
Chắc bạn cũng có nghe câu chuyện về ông Phó Thủ Tướng Đức gốc Việt, từng là đứa trẻ mồ côi bên Việt Nam. Tôi thật sự cảm động muốn khóc, không phải vì ông là người có tài, đẹp trai, ăn nói khôn ngoan hay làm lớn mà vì nếu cha mẹ nuôi không mang ông về Đức, có thể hôm nay ông cũng đã là kẻ lang thang đầu đường xó chợ ở một nơi nào đó trên đất nước Việt Nam...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.