Hôm nay,  

600 Khách Dự Chiều Nhạc Ngàn Khơi: Hướng Về Đất Mẹ

9/26/201400:00:00(View: 5931)

Quận Cam (Trần Củng Sơn)- Chiều chủ nhật 21/9/2014 tại rạp Saigon Performing Arts Center đông đảo khách văn nghệ ngồi kín chỗ thưởng thức chương trình ca nhạc do Ban Hợp Xướng Ngàn Khơi tổ chức với chủ đề Hướng Về Đất Mẹ. Tất cả có 25 ca khúc được trình diễn vừa hợp ca, đơn ca của nhiều nhạc sĩ nổi tiếng nhưng nhiều nhất là của Phạm Duy: Tình Hoài Hương, Nương Chiều, Tình Ca, Tâm Sự Gởi Về Đâu, Về Miền Trung, Mẹ Trong Lòng Người Đi.

Các nhạc sĩ khác là Nguyễn Đức Quang (Ngồi Quanh Đây Chúng Ta Cùng Hát, Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ), Y Vân (Sài Gòn & Đêm Đô Thị), Cung Tiến (Hương Xưa), Phạm Đình Chương (Màu Kỷ Niệm), Hoàng Trọng (Bên Bờ Đại Dương), Việt Dzũng (Mời Em Về), Giấc Mơ Hồi Hương (Vũ Thành)....

blank
Hợp ca Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ. (Ảnh TCS)

Điểm nổi bật của chiều nhạc này là các màn hát chung với các nhóm ca Cát Trắng, Sóng Xanh, Tứ Ca và ban hợp xướng Ngàn Khơi gồm 13 tiết mục trong các bản hùng ca như Ải Chi Lăng (Lưu Hữu Phước), Việt Nam Minh Châu Trời Đông ( Hùng Lân), Trưng Nữ Vương (Thẩm Oánh), Đáp Lời Sông Núi (Trúc Hồ)...

Các giọng hát đơn ca quen thuộc của Ngàn Khơi như Phạm Hà, Lê Hồng Quang, Mộng Thủy, Bích Liên, Bích Vân, Trần Đại Phước... và sự góp mặt đặc biệt của danh ca Tuấn Ngọc (Tâm Sự Gởi Về Đâu, Màu Kỷ Niệm).


blank
Bích Vân tiếng hát điêu luyện nhạc thính phòng. (Ảnh TCS)

Ca sĩ Bích Vân vừa đàn dương cầm vừa hát bản Mời Em Về, cô có những khoảnh khắc tự do để diễn tả cảm xúc, tiếng hát và tiếng đàn của chính mình quyện vào nhau đã làm rung động trái tim khán giả.

Ba bản Hòn Vọng Phu 1, 2, 3 của Lê Thương, tuyệt tác trong nền âm nhạc Việt Nam được ban hợp xướng Ngàn Khơi trình bày, được coi là tiết mục hay nhất của chiều này.

blank
Bích Liên được khán giả ái mộ tặng hoa. (Ảnh TCS)

Ban nhạc gồm dương cầm Quốc Vũ, vĩ cầm Hoàng Công Luận, Bass Vũ Anh Tuấn và trống Gary Wing.

Hai MC linh hoạt là Lê Đình Y Sa và Nguyễn Hoàng Dũng, các nhạc trưởng Trương Ngọc Lee Lee, Nguyễn Hoàng Hương, Trần Mộng Thủy.

blank
Ban Thiếu Nhi Ngàn Khơi. (Ảnh TCS)

Trong hoàn cảnh đất nước Việt Nam đang có nguy cơ bị giặc Phương Bắc lấn chiếm biển đảo, những bài hát ca ngợi quê hương và tinh thần chống ngoại xâm trình diễn trong Chiều Nhạc Ngàn Khơi - Lối Về Đất Mẹ đã tạo nên bầu không khí phấn khởi cho người nghe và đóng góp vào sinh hoạt ca nhạc đấu tranh của hải ngoại, tiếp lửa cho dòng nhạc đấu tranh trong nước.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Những đoản khúc của nhà thơ Nguyễn Hàn Chung...
Tôi là dân Bắc Kỳ 54 di cư vào miền Trung, đến một thành phố rất đẹp ven biển. Ba tôi dạy học mãi ngoài Huế, nên tôi ở lại thành phố biển với Ông Nội và hai bà cô để tiện bề học hành và hầu hạ Ông. Tôi coi Ông giống như Cha, nhưng đôi khi cũng rất buồn, cô đơn và tủi thân. Bởi vì Ông già hơn Cha nhiều và khó gần gũi. Những lúc như vậy, hầu như tôi chỉ có bé Uyên là người thân thích nhất...
Sarah, cô bạn da trắng, từng học chung với tôi chương trình về Day Care tại McEwan College nhưng lại rủ rê tôi làm việc hổng có dính dáng gì đến Day Care: chuỗi cửa hàng cà phê. Hồi đó, sau khi lấy bằng Day Care, chúng tôi mỗi người một nẻo, tôi làm trong một Day Care Center một thời gian, bỗng một hôm gặp lại Sarah, nó bảo nó đang làm manager cho một chuỗi cửa hàng cà phê, nó khoe ông chủ rất dễ thương, tốt bụng, đang cần một người làm part time rất đúng “nghề” của tôi!
Lục bát mới của nhà thơ Nguyễn-hòa-Trước
Từ “Cha” chỉ là một tên gọi khác của lòng yêu thương. (Fanny Fern)
Tôi không có mẹ nên tôi nghĩ nhiều về bố tôi. Nói đúng ra, nói không có mẹ là tôi nói sai, vì không có mẹ thì ai sinh ra mình. Phải nói lại cho đúng là tôi mồ côi mẹ từ lúc sơ sinh. Ý niệm về mẹ đối với tôi rất mơ hồ và cũng rất nguyên vẹn. Mẹ là gì? Chỉ là một bức hình bán thân đen trắng cỡ bằng trang vở học trò, một khuôn mặt người xưa còn rất trẻ, đôi mươi, rất gần mà cũng rất xa, mông lung là như có, rồi như không. Tấm hình ấy ở luôn bên tôi từ lúc tôi có trí nhớ. Đến bây giờ vẫn hiện diện đó...
Anh Bông thức giấc thấy vợ đã đứng bên giường. Ánh sáng từ bên ngoài lùa qua khe cửa sổ rực rỡ làm anh giật bắn người, theo phản ứng tự nhiên anh vụt ngồi nhỏm dậy, tung mền nhảy xuống đất...
Dòng đời lặng lẽ trôi không một phút ngừng nghỉ, người sanh diệt đến đi cứ như áng mây trời, thoạt có thoạt không. Cái hình hài nhân dáng này coi vậy chứ vô thường lắm, có đấy mất đấy không hẹn kỳ hạn định. Cuộc trăm năm ngỡ dài nhưng thật sự chẳng mấy chốc, ấy là chưa nói đến những bất ngờ không biết trước được. Người đến thế gian này vì ân oán, vì duyên nợ mà gặp nhau để làm cha mẹ, anh em, vợ chồng, con cái, bạn bè... những mối ân tình sâu đậm ràng buộc chúng ta với nhau...
Người nào cũng thương cha mẹ của mình mà không nói, không bày tỏ tình yêu của mình. Nếu không nói ngày hôm nay, ngày mai nếu không thức dậy thì sẽ không còn cơ hội để nói: cha ơi, con thương cha lắm! Ngày xưa, thương cha, thương mẹ, thương người mình kính trọng chỉ để trong lòng, ngày nay thương ai cứ nói ra. Nếu ngày mai mình không còn, sẽ không ân hận là mình có nhiều cơ hội để nói mà mình không nói.
Tháng Sáu mọi người sửa soạn chào đón Ngày Father’s Day, Ngày Của Cha. Công Cha như Núi Thái Sơn, Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra. Một lòng thờ mẹ kính cha, Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con!
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.