Hôm nay,  

Thăng Trầm Cái Nồi Đất: Cơm Niêu Được Ưa Chuộng

05/11/201200:00:00(Xem: 19067)
SAIGON (VB) -- Ngày xưa, xoong, nồi gang, nhôm còn hiếm, thì nồi đất được người Việt mình sử dụng phổ biến để nấu ăn hàng ngày. Ngày nay, khi mà nồi inox, nồi thủy tinh chịu nhiệt lên ngôi thì cái nồi đất không tráng men vừa thô kệch vừa nặng nề, dễ vỡ… lại càng không được chuộng như xưa, ngay ở các gia đình vùng nông thôn, vùng sông nước cũng ít ai dùng.

Đúng ra thì nồi đất cũng có những ưu điểm riêng. Nồi đất thích hợp với mọi loại thực phẩm, từ thịt cho đến rau, củ quả. Nồi đất làm tăng hương vị cho món ăn và còn tiết kiệm được năng lượng vì loại nồi này giữ nhiệt khá tốt. Nồi đất còn đặc biệt thích hợp với các món hầm và kho, như: ếnh hầm, cá rô kho, tôm kho, gà om.v.v… Do đó, dù nồi đất, ơ đất ngày càng vắng bóng ngoài chợ nhưng vẫn còn tồn tại bình thường là kiểu nồi đất cở nhỏ - còn gọi là cái mẻ sành hay cái tộ đất sét, có khi được tráng men mặt trong nồi – dùng để kho cá. Riêng về dịp Tết nguyên đán, nhiều gia đình ở thôn quê vẫn thường mua nồi đất về để nấu những món ăn đón Tết cổ truyền.

Hiện nay, ở ngoài chợ, nồi đất (sét đỏ) có giá từ 15,000 đến 20,000 đồng/cái tùy kích cỡ, tức thuộc loại vật gia dụng rẻ tiền nhưng tiêu thụ vẫn rất chậm. Dễ bán hơn là loại nồi đất tráng men đen bóng láng, nắp đậy bằng thủy tinh, thường là hàng Trung Quốc, bán đầy trong các siêu thị. Như vừa qua, cở nồi đất 1 lít loại này được hệ thống siêu thị BigC down giá từ 79,000 đồng còn 59,000 đồng/cái.
vb_noi_dat_sieu_thuoc_bac
Một tiệm bán than có bán thêm nồi, lò, khạp… bằng đất sét, nằm trên đường Nguyễn Kiệm, quận Phú Nhuận Sài Gòn.(Photo VB)
Qua thời gian, cái nồi đất quen thuộc, đắc dụng ở mọi các gia đình VN ngày trước gần như đã lui vào bóng tối quên lãng. Tuy nhiên, khoảng chừng chục năm gần đây, nồi đất đã có cơ hội xuất hiện trở lại… Như trên trang web vanchuong plus, nhà báo Lê Phương Dung đã viết:

“Thời trước, nồi đất dễ bán ở nông thôn nhưng bây giờ chính thành thị là nơi tiêu thụ nồi nhiều nhất. Không phải là cư dân thành phố bỏ nồi nhôm, nồi gang sang đun nồi đất, mà chính sự phát triển rầm rộ của các nhà hàng cơm niêu, cơm thố đã làm cho nghề làm nồi đất phát đạt. Khi mà người ta đã chán cơm Tây bơ sữa và quay lại với các món ăn truyền thống cơm tám, cá kho thì việc mở các nhà hàng cơm niêu, cơm thố là một sự thức thời, nhạy cảm với thị trường. Nồi đất thế là lại được tôn vinh.

Tôi đã đến một số nhà hàng cơm niêu và thấy được sức tiêu thụ nồi đất lớn như thế nào. Hàng chục, thậm chí hàng trăm chiếc nồi đất bị đập bể mỗi ngày tại các tiệm cơm niêu khi bồi bàn bê thức ăn ra cho khách, lập tức “chát chát”, các nồi đất đựng cơm tám, cá kho bị đập bể ngay tại bàn tiệc. Nhìn các mảnh nổi vụn văng tung tóe trên mặt đất, tôi thấy mừng cho người đi bán nồi nhưng lại chạnh buồn vì một sự lãng phí không cần thiết. Và cái tiếng đập nồi chát chúa kia làm tôi thấy khó chịu, như vừa rơi vỡ một cái gì đó thật thân thiết, thật cổ truyền”.

Ý kiến bạn đọc
06/11/201219:09:27
Khách
...Rồi người ta móc đất ruộng lên mà làm nồi niêu , rồi ít năm sau con cháu người ta trả tiền đi dọn rác niêu , trả tiền cho nhiên liệu làm nồi ... và sẽ biết rõ hơn thế nào là ô nhiễm
_ Người có tiền luôn nghĩ công khó mình , minh tiêu ..., người cần tiền thì lo phục vụ ...nên không thấy hậu quả , và thấy được thì đã chết chắc, chết cả lũ , chết đủ kiểu, đủ cách
- Nam mô ,thiện tai, lạy Chúa , lạy trời...
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tôi đã trót có dăm ba lời về nón cối, mũ cối, và dép râu nên (lỡ trớn) cũng xin được thưa luôn, đôi câu, về cái nón tai bèo...
Trận đánh tái chiếm cổ thành Quảng Trị kéo dài 81 ngày trong mùa Hè đỏ lửa 1972 là một trong những trận đánh dài và khốc liệt nhất trong chiến tranh Việt Nam. Trong tạp chí tháng Tư trên trang mạng khảo cứu lịch sử historynet năm nay, Thiếu Tướng hồi hưu John D. Howard, một sĩ quan West Point và cựu cố vấn tại chiến trường Việt Nam vào năm 1972 đã kể lại diễn biến toàn bộ chiến dịch và trận tái chiếm lịch sử này. Xin giới thiệu lại bài viết này nhân kỷ niệm 50 năm trận tái chiếm cổ thành kết thúc vào ngày 16 tháng 9 năm 1972...
Đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) đã “cạn kiệt” các vấn đề quốc kế dân sinh hay sao mà lại đem những chuyện cũ ra thảo luận tại Hội nghị Trung ương 6 vào tháng 10?
... nếu không có ngày 19/8/1945 thì chắc chắn đất nước đã rẽ sang một khúc quanh mới xán lạn hơn...
✱ Đại sứ Lodge và Tướng Westmoreland đã rời Việt Nam đi tham dự hội nghị tại Honolulu, trong khi lực lượng chính phủ,do Viên chỉ huy, chiếm Đà Nẵng vào sáng sớm Chủ nhật 15.5.1966 ✱ Đính bỏ chạy chạy đến Huế, cùng với Thi, Nhuận, một số tỉnh trưởng bất đồng chính kiến, và các Phật tử công khai tố cáo sự trở lại của quân đội chính phủ. ✱ Tướng Cao, không tha thiết đến việc chỉ huy quân đoàn, HĐTL đã ép buộc ông ta nhận nhiệm vụ - từ chối ra lệnh tấn công vào các chùa ở Đà Nẵng ✱ Cố vấn Mỹ đề xuất việc không tiếp tế cho lực lượng bất đồng chính kiến, một bước mà sau đó Tướng Viên nhiệt tình tán đồng ✱ Người Mỹ cố gắng thuyết phục Thi và Đính bằng cách đổ lỗi cho các phần tử cực đoan Phật giáo trong Phong trào Đấu tranh, đặc biệt là Trí Quang ✱ CIA: Trí Quang đã thừa nhận khi lánh nạn tại Đại sứ quán Mỹ việc lập kế hoạch ... nhưng phủ nhận việc cố tình xúi giục vụ bạo động xảy ra vào ngày 8 tháng 5, 1963 dẫn đến cái chết của 8 người...
Ông Quý Hải (nói riêng) và những người CSVN (nói chung) xem chừng khó mà hiểu được điều giản dị này: “Chỉ cần làm chết một người khi người ấy không vũ khí phòng thân cũng đủ để trở thành tội ác.”
Trước thềm Hội nghị Trung ương 6, tháng 10/2022, bàn về “Tổng kết 15 năm thực hiện Nghị quyết Trung ương 5 (khóa X) về tiếp tục đổi mới phương thức lãnh đạo của Đảng”, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng vẫn còn nhức đầu với công tác “phòng, chống tham nhũng, lãng phí, tiêu cực”, và “chống suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, "tự diễn biến", "tự chuyển hoá" trong nội bộ”...
Phải cần thêm bao nhiêu dân oan, bao nhiêu mảnh đời bầm dập, và bao nhiêu gia đình nông dân tan nát nữa để cái nhà nước hiện hành có thể “hoàn thiện CNXH ở Việt Nam vào cuối thế kỷ này”?
Nếu không “có vấn đề” thì tại sao phải bảo vệ Đảng, nhưng bảo vệ để làm gì?
Những người vợ tù bây giờ đã cùng chồng tích cực nhận lãnh vai trò “tác nhân,” thay vì chỉ nhẫn nhục “cam chịu lịch sử” như lớp người đi trước, dù họ vẫn bị đe dọa và sách nhiễu thường xuyên...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.