Báo Tuổi Trẻ ghi nhận rằng hàng dòm TQ gắn nhãn Việt Nam để vào VN như thác lũ:
“Người tiêu dùng quay lưng với hàng Trung Quốc kém chất lượng, nhiều sản phẩm được “phù phép” thành hàng Việt - made in VN để lừa người mua...
Những sản phẩm loại này khá đa dạng từ giày dép, túi xách, đồ gia dụng, điện tử, mỹ phẩm. Thậm chí nhiều sản phẩm gắn mác hàng VN chất lượng cao.
Những lô hàng giả xuất xứ Việt Nam không dừng lại ở việc các đầu nậu, chủ kinh doanh tự ý chuyển đổi xuất xứ mà hàng hóa giả này còn được sản xuất, in ấn, đóng gói trực tiếp từ Trung Quốc, sau đó tuồn sang VN tiêu thụ.
Cụ thể, mới đây Chi cục Quản lý thị trường (QLTT) TP.SG phát hiện lô hàng hơn 3.000 sản phẩm gồm các loại quần áo, giày, ví da, thiết bị di động... mang các thương hiệu ngoại như Nike, Gucci, Versace đựng trong các bao lớn.
Trong đó, khoảng 1.500 đôi giày hiệu Nike có tem nhãn ghi rõ được sản xuất tại VN. Theo quan sát, mặc dù gắn xuất xứ VN nhưng trên những sản phẩm loại này vẫn còn các tem nhãn chữ Trung Quốc còn sót lại.
Tương tự, một lô hàng lớn gồm 4 xe tải bị Ban chỉ đạo phòng chống buôn lậu, gian lận thương mại và hàng giả (Ban chỉ đạo 389 quốc gia) kiểm tra khi đang chuyển hàng từ biên giới phía Bắc vào tiêu thụ.
Hàng hóa trên xe ước tính khoảng 100 tấn gồm nhiều chủng loại như: quần áo, phụ tùng xe máy, xe đạp điện, hàng điện gia dụng… Toàn bộ hàng hóa có xuất xứ từ Trung Quốc nhưng nhiều sản phẩm gắn mác sản xuất tại VN.
Thậm chí các sản phẩm gia dụng còn ghi rõ sản xuất tại Hà Đông, Hà Nội với hạn bảo hành 1 năm, có chứng nhận hợp quy chuẩn, hàng VN chất lượng cao....”(ngưng trích)
Trong tình hình bị tấn công kinh tế như thế, doanh nghiệp VN rớt ào ạt.
Bản tin VOA cho biết:
“Hơn 16.000 doanh nghiệp giải thể, ngừng hoạt động trong 2 tháng
Trong khi đó, cũng trong hai tháng đầu năm, cả nước có 13.766 doanh nghiệp đăng ký thành lập mới.
Theo Tổng cục Thống kê, 2 tháng đầu năm 2015, có trên 16.000 doanh nghiệp phải đăng ký giải thể hoặc tạm ngừng hoạt động vì kinh doanh khó khăn.
Cụ thể, 2 tháng, cả nước có 2.055 doanh nghiệp hoàn tất thủ tục giải thể, chấm dứt hoạt động kinh doanh, tăng 8,7% so với cùng kỳ năm trước. Bên cạnh đó, có 14.040 doanh nghiệp gặp khó khăn buộc phải tạm ngừng hoạt động, tăng 25% so cùng kỳ.
Trong đó, có 4.794 doanh nghiệp đăng ký tạm ngừng hoạt động có thời hạn, 9.246 doanh nghiệp ngừng hoạt động chờ đóng mã số doanh nghiệp hoặc không đăng ký.
Phần lớn các doanh nghiệp gặp khó khăn phải tạm ngừng hoạt động là doanh nghiệp quy mô nhỏ với số vốn dưới 10 tỷ đồng.
Tuy nhiên, có dấu hiệu đáng mừng là trong 2 tháng đầu năm, cả nước có 4.376 doanh nghiệp quay trở lại hoạt động, tăng 20,2% so với cùng kỳ năm 2014. Một số lĩnh vực hoạt động có số doanh nghiệp quay trở lại hoạt động tăng cao so với cùng kỳ năm 2014 là giáo dục - đào tạo, khai khoáng, kinh doanh bất động sản, tài chính, ngân hàng, bảo hiểm...”
Trong khi đó, Báo Chính Phủ đăng bài của Thứ trưởng Bộ Công Thương Nguyễn Cẩm Tú tựa đề “Khẩn trương đổi mới ngành mía đường Việt Nam”, nội dung cho biết mía đường VN cần đổi móới khâ cấp vì “sẽ tự do hóa nhập khẩu đường của các nước ASEAN vào thời điểm năm 2018.”
Có vài nan đề, theo ông Tú:
-- Vấn đề bất cập thứ nhất là giá thành quá cao. Nhiều năm qua, 90 triệu người dân Việt Nam liên tục phải tiêu thụ đường ăn với giá cao gấp rưỡi, thậm chí có thời điểm gấp đôi so với thế giới. Vì (1) các doanh nghiệp mía đường không quan tâm đúng mức đến công tác nghiên cứu để đổi mới và phát triển ngành.; (2)...về giống mía. Nhiều năm qua, Hiệp hội và các doanh nghiệp mía đường đã không phổ biến được các giống mía mới, năng suất cao; (3) về hỗ trợ kỹ thuật canh tác; (4) về quy mô và đổi mới công nghệ sản xuất. Công suất của các nhà máy đường trong nước thấp, trung bình chỉ từ 3.400 tấn mía/ngày, trong khi công suất hiệu quả cần tối thiểu từ 6.000 – 8.000 tấn mía/ngày, điều này dẫn tới giá thành luôn cao hơn so với thế giới và khu vực.
- Vấn đề bất cập thứ hai là về hỗ trợ người nông dân. Quan hệ giữa người nông dân trồng mía với các nhà máy vẫn không đổi mới trong hàng chục năm qua. Vẫn chỉ có người nông dân tự trồng mía và bán cho nhà máy theo phương thức “mua đứt, bán đoạn”, người nông dân luôn ở thế yếu trong quan hệ này...
-- Vấn đề bất cập thứ ba là về phương thức kinh doanh yếu kém, bất ổn định...
-- Vấn đề bất cập thứ tư là sự liên kết lỏng lẻo. Dù ngành mía đường đã thành lập Hiệp hội nhưng thực chất các doanh nghiệp thành viên chỉ có sự liên kết lỏng lẻo, không hiệu quả để đổi mới, phát triển ngành....
Câu hỏi rằng, ngoaì mía đường, còn ngành naà tại VN cần khẩn cấp đổi mới?
Chính là cơ chế độc đảng vậy, đây là cội nguồn của tất cả các bất cập kể trên... và cũng là lực cản kinh tế lớn nhất của quê nhà vậy.
- Từ khóa :
- Trung Quốc
- ,
- Việt Nam
- ,
- Báo Tuổi Trẻ
- ,
- mỹ phẩm
- ,
- giày dép
- ,
- túi xách
- ,
- đồ gia dụng
Gửi ý kiến của bạn