Hôm nay,  

Chùm Ảnh: Robot!

05/06/201100:00:00(Xem: 4016)

Chùm Ảnh: Robot!

tac-gia-va-tac-pham-400-large-contentTí Oui- Doãn Quốc Sỹ Tâm, 10 tuổi tự thực hiện tác phẩm của mình: Robot!














Chị Út Hương thiệt là nhanh và giỏi, làm thế nào mà chị dụ khị được Tí Oui- Doãn Quốc Sỹ Tâm, 10 tuổi tự thực hiện tác phẩm của mình: Robot!

Và đây là câu chuyện của Tí Oui, Sỹ Tâm, vào đề:


Trước Thế Chiến Thứ Hai, một quốc gia tên là “Destroyer” thả vũ khí nguyên tử. Hơn 2 triệu người chết! Một khoa học gia làm việc cho quân đội lấy trái tim và cái não của một người. Khoa học gia lỡ tay làm rớt cái não vào một cái tô. Nhưng cái não không chết. Ngay sau đó, khoa học gia bốc cái não lên. Cái não biến thành màu xanh lá cây. Khoa học gia bỏ cái não và trái tim vào trong một robot. Robot trở nên mạnh hơn các robot khác trên thế giới.
Và mời các bạn theo dõi Doãn Quốc Sỹ Tâm, nhà bác học tí hon ngày nay đang làm con robot với cái não và trái tim từ trước đệ nhị thế chiến.
1-chuan-bi-tay-400-large-contentThe powerful arm part.














2-chuan-bi-tay-400-large-contentThe body part.














3_chuan_bi_tay_va_chan-large-contentThe head and chest part.
















4_chuan_bi_tay_va_chan-large-contentThe most important part : HEART.
















6_chuan_bi_tay_va_chan-large-contentPicture of VICTORY.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
“Anh chỉ có một điều bận tâm hiện nay thôi. Đó là làm sao cho em và những người đi sau không bao giờ biết tới bệnh là gì.” Tôi thò tay qua bàn, xếp tờ báo kia lại và ném qua bàn bên cạnh. “Cuộc đời lạ lắm. Chúng ta không bao giờ hiểu được. Để anh bổ túc một ý kiến hôm trước, chúng ta không những chỉ
Buổi chiều, khi ông Tâm trở về, trời chưa tối hẳn. Hôm nay là ngày cuối ông ở Albany , cái thị trấn nhỏ bé miền cực Bắc New York . Hơn mười bảy năm ông đã ở đây, làm việc, chơi đùa, đi lang thang cà khịa với những người bạn Mỹ, uống những lon bia trước TV, dò dẫm từng bước chân trên những đụn tuyết,
Trời chiều, đèn đường vừa lên, anh ngẩng nhìn qua khung kính. Những dòng người xuôi ngược về trạm xe điện. Ly cà phê khen khét còn vương ở cổ. Cuốn sách dày cộm, nhìn muốn nản. Anh gấp lại, những dòng chữ không muốn đọc của ngày níu lại. Bước xuống phố, gió phất lạnh giữa mặt. Ngày đã đi và đêm tới.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.