Hôm nay,  

Chuyện Dài Dài Thẩm Mỹ: Từ Size 5 Lên Size 10...

5/1/201000:00:00(View: 7622)

Chuyện Dài Dài Thẩm Mỹ: Từ Size 5 Lên Size 10...

Trương Ngọc Bảo Xuân
Trưa nay, thiệt là ngộ, khách ùa vô tiệm một cái ào.
Từ  sáng cho tới giờ đó, tưởng là ế rồi vì chỉ có vài ba người vô lai rai, nhóm thợ ngáp dài, trong bụng tính là số thu nhập bữa nay chỉ đủ xơi tô cháo cá ăn liền thôi, ai dè!
Thấy khách đứng lố nhổ trước cửa, chị Ngà liền đon đả mời nhóm khách ngồi, mới mời một tiếng là họ tuôn vô đầy cả tiệm. Hỏi ra mới biết những người này làm việc chung một chỗ, hôm nay nhịn ăn bữa trưa tới tiệm làm tóc làm móng tay móng chân, đánh bóng cái sắc diện để tối mai dự tiệc trong sở.
Nghe họ nói chuyện với nhau thì hiểu ra. Nhóm phụ nữ này hầu hết bị hơi phúng phính  nên họ đã tạo ra một trò chơi vừa vui vừa có ích, họ mang vô sở cái cân và mạnh ai nấy leo lên cân rồi ghi số cân vô sổ. Họ mở ra một cái quỹ, mỗi tuần mỗi người góp vô quỹ 5 đô rồi bắt đầu ăn cữ ăn kiêng, tới cuối tháng, người nào sụt số cân nhiều nhứt sẽ được thưởng cho số tiền gom chung ấy, rồi họ bắt đầu góp tiền cho tháng tới. Họ làm sao mà giống giống như chơi hụi mở hụi khui hụi góp hụi vậy ta!
Hôm nay để đánh dấu ngày kỷ niệm việc làm "hết xẩy con bà bảy" này, họ cùng đồng lòng nhịn ăn và tới đây để làm đẹp.
Họ ồn ào nói chuyện với nhau. Nghe cô A. nói:
-Trước khi lập gia đình, tôi chỉ nặng có một trăm mười lăm mười sáu cân thôi. Sau đó cứ tăng vù vù thấy mà ngán.
Cô B. hỏi:
-Thế, bây giờ lên hơn mấy cỡ áo rồi"
Cô A. nói:
-Thì từ size 5 lên size 10.
Bà C cười hắc hắc rồi thở ra:
-Oh my God! Ha a a a... gấp đôi! ố ô... khó lắm, khó sụt lắm, dám chắc lần nầy cô không cuổm được món tiền ấy đâu. Ăn gì mà lên dữ dội thế" tôi chỉ tăng từ từ thôi mà muốn sụt chỉ 15 cân thôi cũng rất là khó.
Cô B. hỏi cô A:
-Thế, chồng chị có phàn nàn gì không"
Cô A. cười cười, đỏ cả mặt, hãnh diện nói:
-Anh ấy bảo anh thích cái "đồ sộ" của tôi.
Bà C. nghe vậy, háy một cái, đuôi mắt dài thượt:
-Hứ. Xạo. Hắn ta nói xạo đấy. Hãy nghĩ như thế nầy, khi mới yêu nhau, cô nhỏ nhắn thanh mảnh thế, bây giờ to gấp đôi mà bảo hắn ta còn yêu cái "đồ sộ" của cô à" nếu hắn yêu "đồ sộ" thì sao hắn không tìm người đồ sộ mà cưới" 


Cô A. trừng mắt nhìn bà C. nói:
-Hừm. Bà biết gì" bằng chứng là hôm nào anh ấy cũng về nhà chẳng lang bang, thử hỏi, không yêu tôi thì là gì"    
Bà D. chỏ miệng vào:
-Nầy nầy, các cô còn trẻ thiếu kinh nghiệm, để già này bảo cho nhé, họ ngoại tình đôi khi không phải vì tình mà vì xác thịt, có phải chờ đến tối đâu, thường thường họ ngoại tình vào ban trưa cơ! Làm ban trưa mới khó lộ tẩy chứ! Thôi, không nói về chuyện ấy, cả nhóm ta đều xổ dọc xổ ngang kiêm xổ sữa cả, phải chi quí vị chịu khó tập thể dục thay vì lời qua tiếng lại, suy nghĩ lung tung ước mong nầy nọ thì có phải là hữu ích hay không"
Cả nhóm chẳng những không ngưng mà còn chí chóe chọc ghẹo nhau thêm, um sùm như cái chợ mới nhóm
Hôm nay mấy cô mấy cậu trong tiệm  im re. Tivi cũng tắt tiếng luôn. 
Chị Ngà vừa làm việc vừa nghe khách xí xô xí xào nói chuyện với nhau vui thiệt.
Chị nhìn nguyên "đoàn thể" khách mới của chị, cầu cho họ ráng sức, thúc đẩy nhau để mà sụt bớt số cân của họ. Chị thấy, mấy người nầy, thân hình toàn là hình chữ  "O tròn như quả trứng gà" hay giống hơn nữa là hình như trái Lê, muốn sụt cân cũng phải cố gắng và lâu lắm, giống như ước trúng số độc đắc vậy. Cuối tháng, cô nào bà nào gom được mớ tiền "ước" của họ, cũng trầy da tróc vẩy chứ chẳng phải chuyện chơi đâu.
Chị cảm thấy may mắn quá, mình sinh ở xứ nghèo, hồi nhỏ nhà nghèo nên sự ăn uống đạm bạc ấy, không chừng tốt cho sức khỏe hiện thời, dù cho chị có đồ sộ, cũng chỉ là em út ít tí xíu so với  "đoàn thể" nầy. Cứ nhìn thức ăn  của mình xem, y chang như thực đơn họ phải bỏ ra mấy trăm đô mỗi tháng để cân đo đếm mà mua
Chị Ngà mĩm cười. Cám ơn Thượng Đế, người ta nhịn ăn, vào đây nuôi sống chúng tôi, chúng tôi ăn uống như họ cữ kiêng, có đủ sức khỏe để ngồi suốt ngày mài dũa cắt tóc nhuộm tóc cho khách, cho họ vui vẻ đi làm kiếm tiền và trở lại tiệm... cái vòng lẩn quẩn cứ tiếp tục như chiều quây của trái đất.
Và cái bánh xe đời cứ quay đều quay đều...
Trương Ngọc Bảo Xuân

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Tối Cao tại Việt Nam đã đề nghị ngưng thi hành án lệnh hành quyết với tử từ Hồ Duy Hải để điều tra lại vụ án này, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do cho biết hôm 2 tháng 12.
Tuần báo OC Weekly đã viết twitter cho biết đóng cửa sau khi chủ nhân là công ty Duncan McIntosh Company đóng cửa tuần báo giấy một ngày trước Lễ Tạ Ơn.
Cha mất rồi. Em buồn lắm, vì không về thọ tang Cha được. Em đang xin thẻ xanh. Sắp được phỏng vấn. Vợ chồng em định năm sau, khi em đã thành thường trú nhân, sẽ về thăm Cha Mẹ. Ngày tạm biệt Cha lên đường đi Mỹ du học bốn năm trước, đã thành vĩnh biệt.
Tôi khẳng định những việc tôi làm là đúng đắn và cần thiết để kiến tạo một xã hội tốt đẹp hơn. Những gì tôi làm không liên can đến vợ con và gia đình tôi. Vì thế, tôi yêu cầu công an Hồ Chí Minh chấm dứt ngay việc sách nhiễu, khủng bố gia đình tôi.
Brilliant Nguyễn là một thanh niên theo trường phái cấp tiến và chủ thuyết Vô Thần (*). Chàng ta không tin ma quỷ đã đành mà cũng chẳng tin rằng có thần linh, thượng đế. Để giảm bớt căng thẳng của cuộc sống, theo lời khuyên của các nhà tâm lý và bạn bè, chàng ta đến Thiền Đường Vipassana ở Thành Phố Berkeley, California để thực hành “buông bỏ” trong đó có rất nhiều cô và các bà Mỹ trắng, nhưng không một ý thức về Phật Giáo
Có những câu chuyện ngày xửa ngày xưa mà chẳng xưa chút nào. Có những chuyện hôm nay mà sao nó xa xưa vời vợi. Chuyện ngày xưa... Có một ngôi chùa ở vùng quê thanh bình, trước mặt là đồng lúarì rào, cánh cò chao trắng đồng xanh. Trong chuà có vị hoà thượng già hiền như ông Phật, lông mày dài bạc trắng rớt che cả mắt...
Ông Gavin Newsom, Thống đốc tiểu bang California, đã tuyên bố ân xá cho hai người đàn ông từng dính vào hai vụ hình sự khác nhau khi họ mới 19 tuổi và đang mong muốn không bị trục xuất về Việt Nam.
Hoang Nguyen, 43 tuổi, bị bắt và bị truy tố về tội trộm sau khi bị cho là đổi nhãn giá trên hơn ba mươi chai rượu vang tuần trước, theo hồ sơ tòa.
Bé ngọc ngà của Mẹ cố thở chút không khí ít oi còn trong buồng phổi. Giây phút cuối. Để ngàn sau dân Hong Kong sống xứng đáng Con Người.
DB Derek Trần: Tôi làm tất cả để bảo vệ cộng đồng mình trong vấn đề di trú

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.