Hôm nay,  

Đọc Lại Chiến Quốc

21/12/201300:00:00(Xem: 2566)
Mấy hôm nay, thấy chuyện biển đảo sôi động, nên nhớ lại hồi năm 1974, Hải quân VNCH hải chiến với Hải quân Trung Quốc ở Hoàng Sa. Bèn ngồi, mở lại trang sách Xuân Thu Chiến Quốc đọc khi rãnh.

Thấy cuốn “Hàn Phi Tử” của hai vị học giả Nguyễn Hiến Lê và Giản Chi, có mấy đoạn làm bất chợt suy nghĩ.

Nghĩ hoàn cảnh nước mình lúc nào cũng bị lăm le thôn tính, lúc nào cũng lo sợ mất nước, thấy cảnh xưa nhiều nước hỗn mang, khi nước sắp mất, khi dân sắp rơi vòng nô lệ, khi vua bảo thôi để đời sau giành lại đảo, khi vua hoang phí nhân tài và quăng bỏ “ngọc chưa mài”...

Than ôi. Nỗi lo nào làm cháy cả những sợi tóc bạc đầu mình...

Nơi đây, mình trích mấy đoạn của 2 học giả Nguyễn Hiến Lê và Giản Chi trong Chương 1:

“...Ngay như Đằng Văn Công thành tâm tin thuyết nhân chính, gắng sức thi hành, nhưng bị Tề, Sở ép ở hai bên, lăm le thôn tính, nên luôn luôn lo sợ mất nước, mấy lần khẩn khoản xin Mạnh Tử chỉ cho cách đối phó. Mạnh Tử chẳng đưa ra kế hoạch nào hay cả, trước sau cũng chỉ khuyên ráng cùng với dân kháng chiến, kháng chiến không được thì bỏ nước mà đi. Lời đó càng làm Đằng Văn Công lo thêm. Bí quá Mạnh Tử đành phải bảo: "Nhà vua cứ làm điều thiện đi, đời sau sẽ có người lập được nghiệp vương mà thống trị thiên hạ". Thật là một lời vô trách nhiệm, nước sắp mất đây, dân sắp làm nô lệ đây, mạng mình không biết còn hay không đây, mà hy vọng ở đời sau!


Không có lời nào tỏ được sự thất bại của chính sách nhân chính và tả được tâm trạng xót xa của các Nho gia thời Chiến Quốc bằng lời Mạnh Tử trách Tề Tuyên Vương dưới đây:

"Có người hồi nhỏ học đạo (trị quốc) của thánh hiền, lớn lên mong thi hành sở học của mình. Nhưng nhà vua lại bảo: “Khoan, hãy để qua một bên sở học của nhà ngươi mà làm theo ý ta đã". Như vậy mới làm sao! Nay nhà vua có một hạt ngọc chưa mài, dù đáng vạn dật thì cũng giao cho thợ ngọc mài dũa. Đến việc trị nước thì nhà vua lại bảo: "Khoan, hãy để qua một bên sở học của nhà ngươi mà làm theo ý ta đã! Sao hành động lại khác khi giao ngọc cho thợ mài dũa?" (Lương Huệ Vương, hạ -9)...”(ngưng trích)

Than ôi. Hãy nhìn xem Tây Tạng, Tân Cương mà lo... Làm sao mà chờ người sau được.

Lần này, một khi đã mất là vĩnh viễn. Lần này không phải thời Lý, Trần... Một khi đã mất nước về tay quân Tầu, vĩnh viễn dân cả nước sẽ trở thành những chàng Mộ Dung Phục luyện võ, múa kiếm ở các góc rừng... nhưng không bao giờ hữu dụng nữa.

Càng suy nghĩ, càng kính phục các anh Hải quân VNCH tác chiến Hoàng sa năm 1974 vậy

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Khi đổi tên, sẽ thoát tụt hậu? Có vẻ như nhiều quan chức Hà nội tin như thế…
Hình như chính phủ Hà nội lo sợ dân chúng biểu tình theo kiểu như Hồng Kông… do vậy cảnh sát phải diễn tập đàn áp biểu tình.
Từ chiến tranh thương mại giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc, cho tới các sóng gió Biển Đông… bàn tay chính phủ Bắc Kinh hung hiểm phóng phi tiêu ra tứ phía…
Con gà đẻ trứng vàng cho Việt Nam và các nước Đông Nam Á vẫn luôn luôn là ngành du lịch… vì tự nhiên khách quốc tế rủ nhau tới xài tiền trong sân nhà mình…
Lúc nào cũng trai thừa, gái thiếu… thặng dư chênh lệch trên cả nước, không chỉ tại Sài Gòn.
Tưng bừng kinh doanh lậu… Đó là chuyện bến bãi đường thủy…
Dầu lậu chở lặng lẽ… cả chục ngàn lít dầu… không xuất xứ. Hẳn là tham nhũng, hay hối lộ…
Nhiều ngân hàng không biết làm sao thu hồi tiền cho vay, khi các dự án khổng lồ liên tục thua lỗ… và ngập nợ.
Có quá nhiều nỗi lo cho khu vực Đồng Bằng Sông Cửu Long…
Thôi thì bỏ phạt… hy vọng học trò ngoan mãi, biết vâng lời và học giỏi. Bản tin GiadinhNet kể về một ngôi trường tại Hải Phòng
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.