Hôm nay,  

Kinh Nghiệm Đầu Tiên Với Tiên Thiên Khí Công

07/02/200900:00:00(Xem: 6177)
Kinh Nghiệm đầu tiên với TIÊN THIÊN KHÍ CÔNG
Đinh Quốc Dũng, Úc Châu
 "Anh à, luyện Tiên Thiên Khí Công (TTKC) để tự trị bịnh này!" Nhà tôi hớn hở đưa tôi coi bài viết về TTKC trong báo Văn Nghệ. Lúc đó tôi tự thốt: "Lại cái gì nữa đây!"
  Nhà tôi nhắc điện thoại và gọi tới số của tác giả trong bài viết. Sau một hồi nói chuyện, hoá ra người trong đầu giây bên kia chẳng phải ai xa lạ mà chính là anh bạn của gia đình.
 Chúng tôi tới thăm anh bạn trẻ Tuấn. Anh Tuấn giới thiệu cho chúng tôi biết về Tiên Thiên Khí Công và nói muốn tự trị bịnh thì phải trải qua kỳ "Nhập Thất" fasting, có nghĩa là phải ngưng ăn trong thời gian 7 ngày và tập hô hấp theo  TTKC ít nhứt ba lần mỗi ngày.v.v…Đồng thời chú ấy chỉ chúng tôi cách luyện tập các động tác và cách thở để về nhà thử ngay xem sao. Trong thời điểm ấy tôi cũng chỉ biết vậy thôi và thật ra đầu óc tôi cũng chẳng quan tâm lắm về việc luyện tập này. Riêng nhà tôi, vì bị đau nhức lưng, và hai chân vì tai nạn lao động, vừa bị bướu yết hầu (Thyroid). Đã được các bác sĩ Tây Y cố gắng chữa chạy nhưng vô hiệu quả, nên rất hăng hái muốn thử để mong được hết bịnh.
Theo sự hiểu biết của chúng tôi thì quân bình âm dương của cơ thể không chỉ do nhập thất, luyện tập mà còn tùy thuộc vào quân bình âm dương của ăn uống nữa. Nhất là sau lần nhập thất đầu tiên, chế độ ăn uống và luyện tâp hàng ngày của mỗi người phải đúng mức, nếu không sẽ vô hiệu lực trong việc trị bịnh.
Anh Tuấn cũng có nhã ý cho chúng tôi mượn diã Video và một số sách về Tiên Thiên Khí Công do giáo sư Phạm Văn Chính là tác giả chính. GS Phạm Văn Chính là người sáng lập ra Hội Tiên Thiên Khí Công, với trụ sở chính taị Hoa Kỳ.
Tôi đọc lướt qua các điểm chính để thu nhận một số kiến thức tổng quát, để mong hiểu được những lời giảng dạy của GS Chính khi ông sang Úc vào đầu tháng 10 sắp tới. Nhà tôi thì say mê đọc hết quyển này tới quyển kia. Cái đó dễ hiểu thôi vì nhà tôi đang có nhu cầu trị bịnh cho bản thân. Chúng tôi vừa coi video vừa tập luyện.
Ngày mùng 8 tháng 7 năm 2008, bốn người trong  nhóm của Hội Tiên Thiên Khí Công Úc Châu chúng tôi thực hiện một kỳ bán nhập thất (ba ngày) đầu tiên tại bãi biển Cronulla. Thiệt tình mà nói lúc đầu tôi hơi run vì thiếu tin tưởng vào sức chịu đựng của bản thân, nhất là khi nghĩ tới phải ngưng cả ăn lẫn uống suốt 3 ngày.
Sau khi đã mang hành lý vào phòng khách sạn ở Cronulla, chúng tôi dẫn nhau ra bãi biển để bắt đầu luyện tập. Chúng tôi hiểu được tại sao cần phải xa nhà để nhập thất.. Vì ở xa nhà chúng tôi không phải lo đến công việc hàng ngày trong gia đình, không phải ngửi mùi thức ăn khi nấu nướng, có thì giờ ngồi tĩnh tâm, trao đổi kinh nghiệm qua những lời nói nhẹ nhàng trầm tĩnh và đi bộ dọc theo bải biển trong những thời gian giữa các buổi tập. Vì mọi người cùng trong một hoàn cảnh, nên cứ theo nhau mà tiến tới. Chúng tôi còn nhớ trong lúc luyện tập buổi trưa, đang say mê thì bỗng ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức đầy quyến rũ. Lúc này tôi mới thấy phải xa nhà là đúng lý, vì tình trạng bụng lép mũi rất thính. Chúng tôi bảo ngày mai chắc phải tới chỗ xa hẳn những tiệm ăn quỷ quái đó. Khi mặt trời lặn, chúng tôi trở về khách sạn nghỉ ngơi. Ngày đầu qua đi nhanh chóng. Tôi cảm thấy không có gì thay đổi trong người. Khi vào phòng tắm, leo lên cân thì thấy số kí lô vẫn nguyên. Có một điều lạ mặc dù không ăn không uống suốt một ngày mà không thấy đói, không thấy khát, vẫn tĩnh táo. Tuy nhiên đầu óc tôi lúc này vẫn chưa tập trung hoàn toàn vào việc luyện tập. Sau ít phút tắm rửa, nghỉ ngơi, mọi người đi ngủ và ngày đầu tiên qua đi mang theo những e ngại vô cớ của chúng tôi.
Sáng ngày hôm sau cả nhóm lên xe tới chỗ cách xa bãi chính gần một cây số. Tự nhiên tôi cảm thấy thoải mái và tự tin hơn ngày đầu. Chúng tôi luyện tập các thế TTKC buổi sáng và buổi trưa dưới  màn trời xanh biếc, gió biển trong lành. Tôi cảm thấy đầu óc minh mẫn, thân thể nhẹ nhõm vô cùng, hầu như mình lấy lại tuổi trẻ. Ngoài giờ tập cả nhóm đi bộ dọc theo bờ biển. Chúng tôi chân lội nước, miệng nói chuyện vui và trao đổi nhau những kinh nghiệm cá nhân. Hình như cơ thể mình được tiếp nước vì mũi thở gió biển và chân đạp nước, cho nên tôi và mọi người trong nhóm không cảm thấy khát nước. Chiều tối chúng tôi tập  luyện những động tác TTKC tại công viên gần biển trước khi về khách sạn. Lúc này tôi cảm thầy có biền chuyển trong cơ thể nhưng không phải là cảm thấy đói. Tối trong khách sạn sau khi tắm rửa xong, đứng trên bàn cân, tôi thấy mình nhẹ hơn được một kg. Việc xuống cân chỉ là phụ, điều cốt yếu là cảm thấy đầu óc thảnh thơi, trầm xuống, thân thể cử động nhẹ nhàng linh hoạt hơn…một niềm vui thoáng hiện trong tâm tư!

Sáng ngày thứ ba là ngày cuối cùng, luyện tập và các sinh hoạt khác cũng tương tự như ngày hôm trước, nhưng cảm thấy trong người có nhiều biến đổi  rõ ràng hơn. Nói chung là đói khát hầu như đã quên nên không còn là vần đề nữa mà chỉ có một cảm nghĩ vui xướng vì thấy đầu óc thân thể tốt lành hơn ba ngày trước nhiều. Chỉ có một điều rút kinh nghiệm là trên đường đi về nhà, chúng tôi có ghé thăm gia đình người bạn ở gần chỗ luyện tập. Khi vào nhà, vì hớn hở muốn cho mọi người biết tin mừng. chúng tôi có nói chuyện hơi lớn, hơi nhiều và còn hăng hái chỉ dẫn cho bạn tôi các động tác Tiên Thiên Khí Công nữa. Ngay sau đó tôi cảm thấy hơi mệt và hơi khát nước. Như vậy trong và sau khi nhập thất, không nên nói nhiều, nói lớn và làm việc nặng, nhất là trong thời gian chuyển tiếp từ nhịn ăn đến ăn uống bình thường trở lại.. Một điểm quan trọng nữa là chúng ta nên có ba thang thuốc bổ tỳ, vị trước khi vào thất, để sau khi ra thất chúng ta có sẵn thuốc sắc uống trong  3 ngày, giúp dạ dầy, gan thận được trở lại làm việc bình thường khi tiếp nhận thức ăn. Điều quan trọng cần nhớ là không được ăn cơm ngay sau nhâp thất.
Trước khi rời khách sạn, mọi người đều cân đo lại và thấy đồng loạt xuống ký. Ngày hôm sau cân lại, lại thấy giảm hơn nữa. Như vậy cơ thể ta vẫn có biến chuyển sau kỳ nhập thất. Một ít kiến thức sau khi đọc qua  sách của giáo sư Chính cho tôi hiểu rằng ngày đầu cơ thể tiêu hóa, bài tiết những chất dư thừa trong cơ thể. Từ ngày thứ hai các bộ phận trong cơ thể tự phân tích, lấy các mô dự trữ thừa như mỡ, đường, trao đổi những chất cần thiết cho nhau, bù đắp cho nhau để cơ thể được quân bình. Một cơ thể quân bình là cơ thể không bịnh, vi trùng, siêu vi trùng cũng không phát triển được. Tập TTKC tức là tập thở để vận khí và chuyển khí trong cơ thể, tạo điều kiện tống khứ các chất độc ra khỏi cơ thể và giao chuyển các chất tốt lành, cần thiết giữa các bộ phận, cơ quan trong người. Nhờ đó nhiều loại bịnh bị đẩy lùi tự nhiên, không cần đến thuốc hay giải phẩu, hóa trị hay xạ trị. Những phương pháp này thường để lại những phản ứng phụ, những tai hại khôn lường cho sức khỏe và sinh mạng con người…
Sau ba ngày nhập thất, tuy ngắn ngủi nhưng ai cũng nhận được những thành quả tốt đẹp. Ai cũng thấy chúng tôi sắc diện thay đổi. Riêng nhà tôi, da mặt bị nám đã lâu, nay tự nhiên thấy mất đi nhiều. Ngoài ra cái bướu tại yết hầu và bịnh đau nhức cũng giảm hẳn. Phần tôi cái bịnh tắc thở trong khi ngủ (Apea) cũng hết luôn. Thân thể nhẹ nhàng, năng động, tinh thần sảng khoái. Chúng tôi cảm thấy vui sướng vô cùng. Chúng tôi sẽ tiếp tục tái nhập thất nhiều lần nữa và cố gắng kéo dài hơn,tức trọn tuần thất để không phải lệ thuộc thuốc men,luôn luôn khỏe mạnh vì sức khỏe là diều kiện căn bản để sống hạnh phúc…
Một đôi hàng viết về kinh nghiệm lần đầu tiên nhập thất như đã trình bày để quý đồng hương suy nghĩ và tìm hiểu.
Cần tìm hiểu sâu về cách tự chữa trị các bịnh nan y như : tiểu đường, cao mỡ, cao máu, mất ngủ, viêm gan, cách ăn uống quân bình âm dương…Quý vị vào Website của Hội: www.ttkc.orghay www.tienthienkhicong.org, order trực tiếp các sách Việt và Anh cùng DVD thực hành phương pháp Tiên Thiên Khí Công, DVD thuyết trình về bịnh nan y, DVD thuyết trình về cách sống thiên đàng tại thế gian…tham khảo thêm tài liệu của Thái Khắc Lễ: "Tuyệt Thực Đi Về Đâu". Điện thoại liên lạc trực tiếp đại diện Hội Tiên Thiên Khí Công : Nguyễn Định : (714) 725-1522.                                                                                     
Đinh Quốc Dũng

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trong cuốn tiểu thuyết Chuyện Hai Thành Phố (A Tale of Two Cities) của Charles Dickens, được xuất bản năm 1859 và lấy bối cảnh thời Cách Mạng Pháp, có đoạn viết: “Đó là thời đại tốt đẹp nhất, cũng là thời đại tồi tệ nhất, đó là thời đại của sự khôn ngoan, cũng là thời đại của sự ngu xuẩn.” Đại dịch COVID-19 cũng là một thời đại như thế. Một mặt, khoa học đã cứu sống được nhiều người. Chưa đầy một năm sau khi phát hiện virus, Hoa Kỳ đã tạo ra và thử nghiệm vắc xin, rồi cho sản xuất, phân phối và triển khai tiêm chủng hàng loạt miễn phí cho người dân. Ước tính vắc xin COVID đã cứu được ít nhất 3.2 triệu người chỉ riêng ở Hoa Kỳ. Những thành tựu này tạo ra hy vọng về việc chúng ta có thể nhanh chóng ứng phó với đại dịch trong tương lai.
Hơn một thập niên trước, Shria Kumar, bác sĩ chuyên khoa tiêu hóa và là chuyên gia nghiên cứu tại Đại học Miami, bắt đầu chú ý đến một dấu hiệu đáng lo ngại. Có một số bệnh nhân ung thư dạ dày đến gặp bà ở độ tuổi rất trẻ, và rất nhiều người là phụ nữ. Khuynh hướng này vẫn tiếp diễn cho đến ngày nay. Các khoa học gia đang nỗ lực tìm hiểu tại sao điều này lại xảy ra. Vào mùa xuân năm ngoái, họ đã xác nhận rằng hiện tượng này đang diễn ra ở Hoa Kỳ. Sau khi kiểm tra hệ thống các cơ sở dữ liệu chứa các thông tin chi tiết về các trường hợp ung thư ở nhiều tiểu bang trên toàn quốc, các nhà nghiên cứu nhận thấy ung thư dạ dày đang gia tăng nhanh hơn ở phụ nữ trẻ.
Wegovy, Ozempic và Mounjaro là các loại thuốc giảm cân và điều trị tiểu đường đã gây được tiếng vang lớn trong lĩnh vực tin tức y tế. Chúng nhắm vào các con đường điều tiết liên quan đến cả bệnh béo phì và tiểu đường, và được nhiều người coi là bước đột phá trong việc kiểm soát cân nặng, đường và huyết áp. Nhưng liệu những loại thuốc này có giải quyết được nguyên nhân gốc rễ của hội chứng chuyển hóa (metabolic disease) không? Điều gì đã thúc đẩy sự phát triển của chúng từ ban đầu?
Gần đây quý vị vừa bị cảm lạnh, cúm, RSV hoặc COVID, bệnh đã qua nhưng mãi vẫn không thể hết ho? Rất nhiều người bị giống như vậy. Triệu chứng này có thể tồn tại trong nhiều tuần sau khi cơ thể chúng ta đã loại bỏ vi-rút. Michael Shiloh, một bác sĩ chuyên nghiên cứu bệnh truyền nhiễm tại Trung tâm Y tế UT Southwestern cho biết những bệnh nhân bị ho thường kể là họ đã bị bịnh từ 8 tuần trước khi đến gặp ông. Ông nói: “Chúng tôi thực sự không thể phát hiện thấy vi rút gì ở những người này nữa nhưng họ vẫn bị ho.”
Bằng cách bắt chước cơ chế bảo vệ của cơ thể chống lại nhiễm trùng do vi khuẩn, một nhóm nghiên cứu ở Lund, Thụy điển hy vọng có thể ngăn chặn tình trạng viêm phát triển thành nhiễm trùng máu, theo đài truyền hình SVT, Thụy điển. Nhiễm trùng máu là tình trạng nhiễm trùng có thể đe dọa tính mạng. Thông thường nguyên nhân là do viêm phổi, nhiễm trùng đường tiểu hoặc nhiễm trùng vết thương. Nghiên cứu từ Lund cho thấy hiện nhiễm trùng huyết phổ biến hơn so với trước đây.
Ngày nay, có nhiều người lớn hơn bao giờ hết đang phải đối mặt với chứng rối loạn khả năng tập trung- thiếu khả năng chú ý, hay ADHD. Người ta nghi ngờ nguyên nhân chính của vấn đề này là do công nghệ hiện đại đang gây áp lực lên não bộ của họ. Trong khi có gần 10% trẻ em được chẩn đoán mắc chứng ADHD, một phân tích tổng hợp gần đây từ nhiều nghiên cứu cho thấy gần 6.8% người lớn mắc chứng ADHD – tăng từ 4.4% vào năm 2003.
Bộ não của chúng ta thường có khuynh hướng tìm kiếm và phản ứng với những điều mang lại sự hài lòng, gọi là phần thưởng. Khi chúng ta đói, bộ não hiểu rằng thức ăn là một phần thưởng, còn khi ta khát, nước sẽ là phần thưởng. Nhưng lạm dụng các chất gây nghiện như rượu và các loại thuốc có thể ảnh hưởng đến các con đường tìm kiếm phần thưởng tự nhiên trong bộ não, tạo ra những ham muốn khó kiểm soát và làm giảm khả năng kiểm soát hành vi của chúng ta.
Aissam Dam, cậu bé 11 tuổi, lớn lên trong một thế giới im lặng tuyệt đối. Em sinh ra đời đã bị điếc và chưa bao giờ nghe thấy bất kỳ tiếng động nào. Khi sống trong một cộng đồng nghèo ở Maroc, em đã học cách diễn đạt bằng ngôn ngữ ký hiệu do chính mình phát minh ra và không được đi học. Năm ngoái, sau khi chuyển đến Tây Ban Nha, gia đình đưa em đến gặp một chuyên gia về thính giác, người đã đưa ra một gợi ý đáng ngạc nhiên: Aissam có thể đủ điều kiện tham gia thử nghiệm lâm sàng sử dụng liệu pháp gen. Vào ngày 4 tháng 10, Aissam được đưa đến điều trị tại Bệnh viện Nhi đồng Philadelphia, trở thành người đầu tiên được điều trị bằng liệu pháp gen ở Hoa Kỳ cho bệnh điếc bẩm sinh. Mục đích là cung cấp cho em thính giác, nhưng các nhà nghiên cứu không biết liệu phương pháp điều trị này có hiệu quả hay không, và nếu có thì em sẽ nghe được bao nhiêu.
Sau mùa lễ cuối năm là lúc các bậc phụ huynh lo lắng về con đường đại học của con cháu mình. Những con số điểm, những chữ viết tắt như GPA, SAT và ACT sẽ làm phụ huynh nhức đầu và chúng ta sẽ bàn lại về vai trò các điểm này và nhất là tương quan giữa SAT và IQ trong khung cảnh của các thay đổi gần đây ở Mỹ. Năm ngoái, Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ quyết định cấm dùng màu da, nguồn gốc sắc tộc để quyết định tuyển chọn một ứng viên, từ chối không cho Đại học Harvard thực hành “tác dụng khẳng định” (affirmative action) để tăng sỉ số da màu không được đại diện đúng mức so với tỷ lệ trong dân số nói chung. Một trong những biện pháp được dùng để giảm bớt sỉ số dân Á Châu là gạt bỏ kết quả kỳ thi SAT hoặc giảm bớt tầm quan trọng của SAT, vì người gốc Á Châu có điểm SAT cao hơn nhiều so với các sắc dân khác.
Hội chứng người cứng đơ (Stiff Person Syndrome – SPS) là một căn bịnh có thể gây co thắt dữ dội và làm suy nhược các cơ, nhưng hầu hết mọi người đều không biết gì về nó mãi cho đến cuối năm ngoái, khi nữ danh ca Celine Dion công bố tình trạng bịnh của mình. Chứng rối loạn thần kinh và tự miễn dịch hiếm gặp này được cho là chỉ ảnh hưởng đến 1 hoặc 2 người trong một triệu người – và hai phần ba trong số những người bị là phụ nữ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.