Hôm nay,  

Sách Mới Nhã Ca: Đường Tự Do, Saigon (42)

27/06/200600:00:00(Xem: 2351)

Bìa sách “Đường Tự Do, Saigon”

Lần đầu tiên, ‘Đường Tự Do, Saigon’ trường thiên tiểu thuyết của Nhã Ca được ấn hành thành sách. Sau hơn 40 tác phẩm đã xuất bản, đây là bộ sách “nặng ký” nhất của Nhã Ca: 4 cuốn, 2, 560 trang.

Tiểu thuyết ‘Đường Tự Do, Saigon’  đã đăng tải trên Việt Báo liên tục hơn 10 năm, từ 1993 tới 2003. Sau hai năm sửa chữa, thêm bớt, tác phẩm được sắp xếp thành bộ truyện gồm 4 cuốn.  mỗi cuốn 640 trang, có cốt truyện riêng, nhân vật riêng,  tình tiết riêng.  Tất cả hợp lại thành một trường thiên tiểu thuyết viết về những nhân vật và khung cảnh khác thường của Saigon đổi đời sau 1975. 

Sách ‘Đường Tự Do Saigon’ cuốn đầu tiên 640 trang, ấn phí 24 mỹ kim, hiện đã phát hành khắp nơi. Xin hỏi tại các hiệu sách địa phương. Bạn đọc ở xa có thể liên lac với Việt Báo đặt sách gửi tận nhà, trả bằng chi phiếu, lệnh phiếu hay thẻ tín dụng, 24 mỹ kim kể cả cước phí.  Sau đây, Việt Báo trân trọng giới thiệu mỗi ngày một đọan tiêu biểu trích từ  tác phẩm của Nhã Ca. 

Đường Tự Do Saigon:

42. Cúng Cô Hồn

Đám con nít và mấy chị bụi đời bồng con đã đứng vòng trong vòng ngoài, gần như bao kín chiếc bàn, chừng đó cặp mắt như đổ dồn vô cái phao câu “nõn nà” của chị gà mái, mặc dù ai cũng biết chỉ có một lô độc đắc.

“Này, mấy người lui ra, lui ra cho người ta cúng. Lui.”

Giọng Bảnh sang sảng. Miệng nói tay gạt bớt mấy đứa trẻ con muốn tới gần hơn để hít mùi thơm của thức ăn. Thấy mặt thằng Lai nghinh nghinh, Bảnh không dằn được.

“Cả mầy nữa. Nhìn gì"”

Thằng Lai không trả lời. Thằng Hôi hỏi thằng Lai:

“Ê mày nhìn gì vậy"”

“Tao nhìn cái phao câu con gà...”

“Ủa, mầy nhìn cái phao câu sao ổng tưởng mày nhìn ổng... Lạ hén"”

“Gì mà lạ mầy. Bị cái mặt ổng giống cái phao câu. Mày nhìn coi đi, giống dễ sợ... hi hi...”

“C... tao thấy không giống, thua cái phao câu con gà xa, không so sánh được mầy ơi. Có mà giống cái phao của tao đây nè...”

Mặt Bảnh xạm ngắt, biết mình phun lỡ miệng rồi. Nhưng bà Muội không biết trời trăng mây nước ở đây, nên buột mồm chửi:

“Tiên nhân con nhà ai mất dạy thế.”

“Hi hi, coi cái phao câu của con Quynh sao văng ra đằng kia...”

Thằng Hôi sừng sỏ đưa tay chỉ vào mặt bà Muội. Con Quynh bụm chặt quần lại:

“Cái phao câu của tao mà xấu vậy thì chết đi cho rồi mày ơi, còn làm ăn đách gì được...Khóc hà...hu hu...”.

“Quân mất dạy. Bà kêu công an tóm cổ chúng mày....”

Con Quynh lùi lại, kéo tụt cái quần xuống, làm bộ sợ hãi:

“Lạy bà đi con, lạy bà đi...”

Thấy bà Muội hùng hổ xông tới, thằng Lai tiến lên dang hai tay:

“Bà làm gì" Hả...ông thì...suỵch...một cái...”

Bà Ngọc Hoa chen vô can:

“Thôi mẹ à, kệ tụi nó.”

Quay lại bà nạt:

“Tụi bây vừa phải thôi nghe. Muốn phá phải không"”

“Ê, tụi tui đứng coi chớ có ai làm gì... khi không chửi người ta mới cạy miệng người ta...Đứng coi không được sao.”

“Thì đứng xê ra. Có xê ra không"”

Giọng bà Ngọc Hoa oang oang mà có một chút uy nên bọn trẻ cũng ngán, lùi ra một tí. Bà Muội mặt mũi còn tái ngắt, miệng lầm bầm nguyền rủa:

“Đồ con nít quỷ, tiên sư chúng mày.”

Hai vợ chồng Bảnh đứng trước bàn cỗ, đốt nhang, lâm râm khấn vái. Đám bụi đời và tụi trẻ đứng yên giương mắt nhìn. Con Đuông nói nhỏ với con Quynh:

“Mày thấy không, thằng Bảnh nó lạy tới ba tay... Mày thấy cái thằng mặc quần ưa khoe của...dỏm.”

“Kệ người ta mày.”

“Coi con mẹ khấn gì mà lâu lắc...ườm...xin một trăm, một trăm phần trăm em ơi xin một trăm phần trăm anh ơi xin một trăm phần trăm ...ườm...xin cái phao...câu là xin cái phao... Hơ, xong rồi.”

Con Đuông lảm nhảm không ngừng miệng. Tới lượt bà Muội đứng trước bàn thờ, bà còn khấn lâu hơn nữa. Đầu tiên, xưng tên xưng tuổi và số phẩm vật cúng kiến, rồi cầu xin đủ thứ. Đang còn cơn giận ứ trong cổ, bà cũng cầu xin cô hồn vặn cổ bọn con nít ranh đang đứng lảm nhảm nhại bà. Muốn cho linh ứng bà phải lạy cô hồn ngày hôm nay về đông đủ đứng bốn hướng đông tây nam bắc. Vậy mà hễ lạy hướng nào cũng bị bọn con nít ranh đứng, gật đầu nói bậy bạ. Bà giận và nực đến độ mồ hôi rịn đầy trán.

Thấy mẹ cắm mấy cây hương vào bát nhang, Bảnh đe bọn trẻ:

“Tao nói rồi, tàn hương tụi bây mới được cướp đồ ăn nghe chưa. Đứa nào làm bậy tao uýnh thấy mẹ. Tao nói là làm, không giỡn.”

Không giỡn thật. Bảnh trở vào nhà mang ra một cây gỗ tròn, dài cả hai ba thước, dùng gài ngang cửa sắt. Hắn cầm cây gậy đứng canh. Bà Muội hăng máu:

“Thế. Thế mới được. Đánh chết mấy thằng mất dạy đi, tội vạ đâu tao chịu.”

Bọn bụi đời và đám trẻ có lùi ra, nhưng cười ồ. Chúng nó cũng hết vui với trò chọc tức bà già này rồi. Hơn nữa sắp tới phút kịch liệt tranh ăn. Có gió nên hương cháy nhanh hơn, mới đó đã một phần ba cây nhang rồi. Coi chừng, năm ngoái đã lỡ mất dịp, năm nay nhất định không thua. Nó nhìn quanh dò sức địch thủ. Bà Bảy cà tong" Bà này không kể số. Mấy chị bụi đời kia, ngữ này giỏi lắm giành nhau được đậu phọng, khoai mì. Thằng Lai yên tâm hẳn. Nó rỉ tai hai con “bà chòi” kế hoạch rồi đứng khoanh tay chờ.

“Tao nói rồi, ba mớ khoai mì đậu phọng để cho tụi bây lấy, không được đụng vô thứ khác.”

Mới nghe tới đó, cái vòng đã hẹp lại dần. Giọng con Quynh bỗng như cháy nhà:

“Bớ người ta, giựt dây chuyền, bớ người ta...”

Bảnh mất cảnh giác, ngay lúc đó, thằng Lai nhảy vô vồ con gà chạy biến tới đầu đường, Bảnh chưa kịp rượt theo thì con Đuông đã chụp cái đầu heo quay, con Quynh cầm quả trứng ném bốp vào mặt Bảnh...Trứng luộc dối chưa chín tới, vỡ dính tùm lum lên trán, chảy xuống mắt, mặt Bảnh nhìn giống như cái mặt thằng hề bên cái bảng dựng quảng cáo đoàn múa rối Măng Non xế bên kia đường. Cả bà Muội, Bảnh và Ngọc Hoa rượt theo, nhưng tụi nhỏ lanh chân, lại nghề chạy lâu rồi, đuổi theo gì nổi. Khi trở lại thì cái bàn đồ cúng mới thảm làm sao, cả một đám bụi đời đang xâu xé nhau giựt. Thức ăn, cua trứng, đậu phọng khoai lang, khoai mì, cùng với cái bát nhang đổ lăn lóc dưới đất.

Tội nghiệp thằng Bò, nó là người lọt tọt sau cùng. Chính nó là người lượm cái bát nhang đưa cho bà Muội.

“Gớm, con nít ở đây mất dạy thế.”

Bà Ngọc Hoa mặt hầm hầm:

“Anh...a, có vậy mà không canh kịp, để chúng nó làm tanh banh hết. Tức chết đi được...Hừ, chỉ giỏi cái làm phách...”

Kỳ tới, trích đoạn 43: Nàng Dâu Nổi Hung

NHÃ CA

(Trích Đường Tự Do Saigon)

-------------------------------------

Đường Tự Do Saigon *

Tiểu thuyết Nhã Ca, 640 trang
Đặt sách gửi tận nhà, trả bằng lệnh phiếu hay thẻ tín dụng:
24 mỹ kim kể cả cước phí

Liên lạc phát hành: Việt Báo
14841 Moran St.
Westminster, CA 92683
(714) 894-2500

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trong chuyến đi Nhật để ngắm hoa anh đào vào đầu tháng 4 năm 2025, gia đình tôi check-in tại một khách sạn ở Osaka. Đang loay hoay tìm tiếng Anh đơn giản để nói chuyện với một tiếp tân người Nhật, thì một cô nhân viên khác đến cười tươi và hỏi: “Cô chú là người Việt Nam?” May quá, gặp được đồng hương rồi! Cô bé tên Q., đưa chúng tôi sang bộ phận check-in dành cho khách ngoại quốc. Cô cho biết mình làm ở khách sạn đã gần hai năm. So với một số đồng nghiệp người Nhật, tiếng Anh của cô khá hơn, cho nên công việc cũng ổn định. Q. quê ở Đà Nẵng, gia đình vẫn còn ở đó. Cô sang Nhật sáu năm trước để đi du học; nay đã đi làm, đang chờ đủ điều kiện để nộp đơn xin thành thường trú nhân.
Hội Nhiếp Ảnh PSCVN ở Nam Cali, Hoa Kỳ đã tổ chức một buổi trưng bày cả trăm bức ảnh của hơn 60 hội viên và bạn hữu. Dưới sự hỗ trợ và góp sức của rất nhiều người, thêm sự bảo trợ của Dân Biểu Tạ Trí buổi khai mạc đã diễn ra rất long trọng và đông đảo quan khách tham dự. Người Việt ở khắp nơi đã đến tham dự và xem triển lãm trong vòng hai ngày 26 và 27 tháng Tư, năm 2025 tại phòng khánh tiết của Khu Bolsa Row, trung tâm của thủ đô người Việt tị nạn "Little Saigon". Buổi triển lãm còn có thêm sự góp mặt của Hội Hoa Lan của Ông Hà Bùi với những giò Lan đủ màu được sắp xếp hài hoà trong một khung cảnh lịch sự, ấm cúng và trang nhã. Ngoài ra, Tối Thứ Bảy ngày 26 còn có một buổi văn nghệ giúp vui của Ban Nhạc "No Name Band" do Trần Tùng điều khiển với sự góp mặt của ca sĩ Trọng Nghĩa trong chủ đề Romanza Night.
Mỗi ngày, tôi đều nhắc mình rằng: Chúng ta phải giữ gìn câu chuyện này, phải kể lại trung thực, để không ai – kể cả chế độ cộng sản – có thể viết lại lịch sử của chúng ta. Tôi mong các đồng nghiệp trong Quốc Hội hãy cùng tôi không chỉ tưởng nhớ những nỗi đau mà chúng tôi đã trải qua, mà còn tôn vinh tinh thần bất khuất của người Việt Nam. Hãy vinh danh các cựu chiến binh – cả Mỹ và Việt Nam Cộng Hòa – những người đã hy sinh cho tự do. Và trong ngày kỷ niệm đau thương này, hãy cùng nhau nhắc lại cam kết: giữ vững các giá trị quan trọng nhất – dân chủ, nhân quyền, và khát vọng sống tự do.
Diasporic Vietnamese Artists Network – DVAN và Hội Văn Học Nghệ Thuật Việt Mỹ (Vietnamese American Arts & Letters Association - VAALA) hân hạnh giới thiệu chương trình đặc biệt mang chủ đề “Five Decades in Diaspora: A conversation with Viet Thanh Nguyen & An-My Le” (Năm Thập Niên Hải Ngoại: Mạn đàm cùng Việt Thanh Nguyễn và An-Mỹ Lê), nhằm đánh dấu cột mốc lịch sử: 50 năm kết thúc chiến tranh Việt Nam. Chương trình sẽ diễn ra vào Chủ Nhật, ngày 4 tháng 5, năm 2025, từ 1:30 đến 3:30 chiều, tại Delhi Center ở Santa Ana, California.
Thành phố Garden Grove sẽ có buổi lễ tuyên dương những sinh viên đại học sống tại Garden Grove cho thành tích học tập của họ. Các sinh viên undergraduate, post-graduate, hoặc sắp ra trường mùa học 2025 đồng thời là cư dân Garden Grove có thể liên lạc với Thành phố để tham gia chương trình ‘Garden Grove College Graduates' Reception’ được tổ chức vào Thứ Ba, 10 tháng Sáu, 2025. Hạn chót để ghi danh là Thứ Ba, 27 tháng Năm, 2025 trên website ggcity.org/grads.
Năm nào 30 tháng 4 cũng là ngày quan trọng đối với mọi người Việt. Người gọi đó là ngày “thống nhất đất nước”, người thì coi là ngày “quốc hận”. Năm nay là năm thứ 50, dù đứng ở phía nào, chính kiến nào, ngày này lại càng có ý nghĩa đặc biệt. Đặc biệt bởi con số “50” tròn trịa; đặc biệt vì dù được xem là ngày đất nước thống nhất, lòng người vẫn chia xa; đặc biệt cũng là bởi vết thương không lành, còn đầy tủi hờn chưa vơi của nửa còn lại – quốc hận.
Cuộc vui nào rồi cũng tan, buổi sum họp nào rồi cũng phải chia lìa, cho dù cuộc vui, cuộc họp mặt ấy hoan hỷ, thanh tịnh và tràn đầy ý nghĩa. Lễ Phật đản chung ở thủ đô Hoa Thịnh Đốn đã khép lại, quý thầy đã quay về bổn tự, quý đồng hương Phật tử về lại nhà và tiếp tục công việc mưu sinh. Đất trời Hoa Thịnh Đốn vẫn trong xanh và cao rộng như tư thuở tạo thiên lập địa. Ấy vậy mà dường như có điều chi khác lạ? Phải chăng là đồng vọng âm thanh và hình ảnh của những ngày lễ Phật đản sinh?
Khi có hỏa hoạn, Bạn phải gọi Sở Cứu Hỏa. Khi Bạn đang ở trong tâm trạng khủng hoảng về tinh thần thì Bạn cần phải làm gì? Hãy liên hệ với OC Links để được tư vấn.
Ngày 4/1/2025, trong phòng House Press Gallery của Capitol Hill, giữa hàng trăm dân biểu chuẩn bị tuyên thệ nhậm chức, có một người đàn ông gốc Việt, nắm chặt tay cậu con trai nhỏ của ông, đứng trò chuyện với các dân biểu, thượng nghị sĩ khác. Vài tiếng sau đó, cùng với các dân biểu đắc cử trên khắp tiểu bang nước Mỹ, ông đưa tay tuyên thệ, chính thức trở thành dân biểu liên bang gốc Việt đầu tiên đại diện cho Little Saigon trong 50 năm qua.
Trong chuyên mục này, chúng tôi sẽ nâng cao nhận thức về bệnh loãng xương, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tầm soát sớm và chẩn đoán kịp thời, đặc biệt tập trung vào phụ nữ lớn tuổi trong cộng đồng người Mỹ gốc Á, người Hawaii bản địa và người dân đảo Thái Bình Dương.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.