Hôm nay,  

Có Tin Vui Giữa Giờ Tuyệt Vọng

24/12/202010:51:00(Xem: 3968)

 

Tôi không muốn viết chuyện buồn, tôi muốn viết tin vui giữa giờ tuyệt vọng như lời trong bài hát dễ thương của nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng: 

" Có tin vui giữa giờ tuyệt vọng

Một vòng tay vừa mới mở ra

Cứu anh em những đời mạt vận

... Tạ ơn Trên. Người vẫn thương người."

Đem niềm vui cho độc giả, độc giả thích hơn nghe chuyện buồn. 

Buổi sáng thức dậy, tôi vẫn nghe tiếng hát reo vui của những con chim nhỏ vui đùa chuyền từ cành cây này sang cành cây khác. Những trái đào vàng rực rỡ trên cây, những trái ổi óng ả quằn cành cây từng chùm, từng chùm. Ôi, đời sao đẹp quá! Cảnh thiên nhiên dễ thương, vô tư làm cho những nỗi buồn bay xa, bay cao, không còn ở trần gian này nữa.

Tôi tự hỏi mình cần làm gì cho năm 2021 khá hơn? Người làm thương mại cuối năm thường có kế hoạch cho những năm sắp tới, không phải chỉ một năm mà 4 năm, 5 năm hay 10 năm, phải viết ra, đó là thời gian dài hạn. Còn thời gian ngắn hạn: mình làm gì cho ngày mai, tuần sau, tháng sau, năm sau?

Bao nhiêu luật mới vừa ban hành sẽ áp dụng cho ngành địa ốc và tài chánh liên quan đến địa ốc, những lớp học cho năm tới mà chuyên viên địa ốc phải học. Những lớp học mới, phải huấn luyện cho chuyên viên địa ốc mới vào nghề chưa có kinh nghiệm để trở thành chuyên viên kinh nghiệm.

Sức khỏe cần nhất, phải giữ gìn sức khỏe của mọi người. Mỗi ngày rửa tay nhiều lần, mang mặt nạ, người này đứng cách người kia hai mét. Những điều bác sĩ dặn phải thuộc lòng. Không thuộc lòng cũng không được vì đài phát thanh rỉ rả hàng giờ về những điều này. Ăn uống phải cẩn thận, đi chợ phải cẩn thận, mang găng tay, đem thức ăn về phải để ngoài garage, không được mang vào nhà vội. Nhiều thứ phải làm, nhưng rồi mọi sự cũng sẽ tốt đẹp. Thuốc chích ngừa đã có, hàng triệu người đã được chích ngừa và thuốc chữa bệnh cũng sẽ có cho mọi người. Đó không phải là có tin vui giữa giờ tuyệt vọng sao?

Chưa bao giờ chúng ta thấy niềm tin tôn giáo mãnh liệt như trong những tháng vừa qua. Trời lạnh, mọi người vẫn đi nhà thờ, ăn mặc đẹp, tươi cười, nét mặt rực rỡ như không có việc gì xảy ra ở trên trái đất này?

Hai giờ chiều ngày chúa nhật tại nhà thờ Hy Vọng (Newhope Church), ở đường Bolsa và Newland, mục sư Nguyễn Minh Hải dâng thánh lễ. Thánh lễ được tổ chức ngoài trời. Vừa đến, chúng tôi đã nghe tiếng nhạc reo vui của ca đoàn nhà thờ. Những phụ nữ trang phục áo dài rực rỡ, khuôn mặt tươi vui. Trời tuy lạnh nhưng tình người ấm áp. Hình như mọi người đều dành những chiếc áo dài đẹp nhất để mặc trong mùa Giáng Sinh. Bãi xe rất rộng và sạch sẽ. Mục sư Hải chào đón từng người, từng người. Bà Mỹ Dung, phu nhân của mục sư Hải, đang điều khiển ban nhạc. Nhạc sĩ khải đàn, đánh trống là những cậu bé dễ thương. Hai nhạc sĩ tí hon này là con trai của ông bà mục sư Hải. Một không khí thật vui vẻ, không còn ai nghĩ đến dịch cúm Covid-19 đang hoành hành trở lại Orange County.

Đường Bolsa, thành phố Westminster, được mệnh danh là thủ phủ của người Việt Nam chống Cộng. Ngày xưa, lúc nào cũng kẹt xe, bây giờ cũng còn kẹt xe. Hình ảnh của sự chết chóc hình như không ảnh hưởng gì đến người dân của thành phố này. Người ra đường vẫn đi, đồng hương ở nơi khác về thành phố này vẫn đến. Trong một năm, chỉ có những ngày này, Giáo Dân đi nhà thờ đông nhất. Người không có đạo Công Giáo hay Tin Lành vẫn đi nhà thờ, họ đi với bằng hữu. Niềm vui về lễ Giáng Sinh bất tận.

Mục sư Hải, năng động, ân cần tiếp khách, từng gia đình. Những chiếc lều mộc mạc được dựng lên, không che nổi gió lạnh, nhưng lòng người thật ấm là đủ rồi.

Rời nhà thờ Hy Vọng với sự luyến tiếc, chúng tôi đến nhà thờ Saint Barbara, ở thành phố Santa Ana, đường Euclid và Mac Fadden. Chuyên viên địa ốc Phượng Lê, lái xe rất tuyệt, dù đang kẹt xe với xe chữa lửa và xe cứu thương. Có lẽ có tai nạn cấp cứu. 

Đến nhà thờ, vừa ngừng xe, chúng tôi đã nghe tiếng của ca đoàn Saint Barbara. Nhạc thánh ca ở nhà thờ Saint Barbara tuyệt vời, giữa trời lạnh mà tiếng nhạc lảnh lót làm mọi người cảm thấy ấm lòng. Những tà áo dài của các nữ Giáo Dân tung bay trong gió. 

Thu Anh, Phượng Lê và tôi tìm cha Phạm Ngọc Tuấn để gửi tiền cứu trợ của Tom Luu, một người trẻ, chủ hai trường thẩm mỹ ABA ở Ventura rất thành công. Mùa dịch cúm, học trò học về thẩm mỹ nhiều hơn bình thường, vì thất nghiệp nhiều. Người thất nghiệp thử thời vận đi học ngành khác xem sao? 

Linh mục Phạm Ngọc Tuấn bận rộn nhưng vẫn tiếp mọi người một cách ân cần, niềm nở. Cha Tuấn là linh mục chánh xứ của nhà thờ có đông giáo dân người Việt nhất ở Orange County. Tổng số giáo dân ở đây hơn 15,000 người. Nhà thờ có bốn vị linh mục: Cha Tuấn Phạm, cha Ramon Cisneros, cha Benjamin Hoàng và cha Danh Trịnh.

Từng người, từng người cầu nguyện trước tượng Đức Mẹ một cách thành khẩn, trang nghiêm. Hoa tươi được đặt rất nhiều dưới chân tượng Đức mẹ. Có điều là là ai đến nhà thờ, khuôn mặt của họ cũng hiền lành, phúc hậu, sự dữ không có ở trong nhà thờ? Chúa ở trên trời thấy con chiên mộ đạo đi nhà thờ một cách trang nghiêm, kính cẩn, chắc Chúa cũng cảm động và ban ơn phúc lành cho con của Ngài. 

Hình như người nào cũng đang cầu xin điều gì đó? Tôi nghe tiếng thì thầm trong gió:

- Lạy Chúa, xin Chúa cho dịch cúm Covid-19 đi qua. Xin cho có thuốc chữa nhanh để mọi người có cuộc sống bình thường trở lại. Xin Tạ Ơn Chúa.

Thưa quý đồng hương, hãy yêu người, yêu đời mà sống. Sự sống có sinh khí, ai cũng thích tiếng cười reo vui hơn tiếng khóc nỉ non. Ánh sáng vẫn đẹp hơn bóng tối, mùa hè nắng vàng rực rỡ vẫn hơn mùa đông lạnh lẽo, mặt Trời đi ngủ sớm, bóng tối giăng giăng. Ai cũng thích người có khuôn mặt tươi như hoa, tiếng nói giòn tan, rộn rã như đại hội. Hãy yêu đời đi, cứ vui mà sống.

 

Orange County, 24/12/2020

KIỀU MỸ DUYÊN

([email protected])

 

 

newhope church.jpg

Nhà thờ Hy Vọng ở đường Bolsa và Newland

 

 

 

 

noel- newhope.jpg Lời chúc Giáng Sinh của mục sư Nguyễn Minh Hải gửi đến quý đồng hương

 

 

saint barbara.jpgNhà thờ Saint Barbara, ở thành phố Santa Ana, đường Euclid và Mac Fadden

 

 

 

IMG_6659 (1).JPG

Linh mục Phạm Ngọc Tuấn bận rộn nhưng vẫn đón tiếp mọi người một cách ân cần, niềm nở (trước Thánh Lễ)

 

IMG_6712.JPG

Những chiếc lều mộc mạc được dựng lên, không che nổi gió lạnh, giáo dân dự lễ ngoài trời. (Nhà thờ Saint Barbara)

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
“Việc cắt giảm chăm sóc sức khỏe để trả tiền cho các khoản giảm thuế sẽ là sai về mặt đạo đức và tự sát về mặt chính trị.” TNS Josh Hawley (Cộng Hòa, Missouri)
Từ năm 1949, tháng Năm được chọn là Tháng Nhận Thức Về Sức Khỏe Tâm Thần (Mental Health Awareness Month – MHAM) ở Mỹ. Đây là tháng mang ý nghĩa kêu gọi cùng nâng cao nhận thức, giảm bỏ kỳ thị và thúc đẩy bảo vệ sức khỏe tâm thần. Theo phúc trình năm 2024 của tổ chức Mental Health America ở Alexandria, Hoa Kỳ thật sự đang trong cuộc khủng hoảng sức khỏe tâm thần. Cứ năm người trưởng thành ở Mỹ thì có trên một người đang sống chung với bệnh tâm thần, và hơn một nửa không được điều trị. Gần 60 triệu người lớn (23.8%) mắc bệnh tâm thần trong năm 2024. Gần 13 triệu người lớn (5.04%) có ý định tự tử.
Chiến dịch cắt giảm chi tiêu của chính quyền Trump, vốn đã ảnh hưởng đến mọi lĩnh vực từ nghệ thuật đến nghiên cứu ung thư, nay còn bao gồm cả nỗ lực thực hiện mục tiêu lâu dài của Đảng Cộng Hòa: chấm dứt hoàn toàn nguồn tài trợ liên bang cho hai hệ thống truyền thông phục vụ công chúng lớn nhất nước Mỹ: NPR và PBS. Hiện có khoảng 1,500 đài phát thanh và truyền hình độc lập liên kết với NPR và PBS trên khắp Hoa Kỳ, phát sóng các chương trình nổi tiếng như Morning Edition, LAist, Marketplace, PBS NewsHour, Frontline và Nova... Theo dữ liệu từ các hệ thống này, có khoảng 43 triệu người nghe đài công cộng hàng tuần, và mỗi năm có hơn 130 triệu lượt xem đài PBS.
Ngày 30.04.1975 là một dấu mốc quan trọng trong lịch sử cận đại của Việt Nam. Nhưng năm mươi năm sau nhìn lại, dân tộc Việt oai hùng, như vẫn thường tự nhận, đã không có đủ khôn ngoan để ngày chiến tranh chấm dứt thành một cơ hội đích thực để anh em cùng dòng máu Việt tìm hiểu nhau, cùng chung sức xây dựng đất nước.Tiếc thay, và đau thay, cái giá tử vong cao ngất của hơn 2 triệu thường dân đôi bên, của hơn 1triệu lính miền Bắc và xấp xỉ 300.000 lính miền Nam đã chỉ mang lại một sự thống nhất địa lý và hành chính, trong khi thái độ thù hận với chính sách cướp bóc của bên thắng trận đã đào sâu thêm những đổ vỡ tình cảm dân tộc, củng cố một chế độ độc tài và đẩy hơn một triệu người rời quê hương đi tỵ nạn cộng sản, với một ước tính khoảng 10% đã chết trên biển cả.
Bằng cách làm suy yếu các đồng minh của Mỹ, chính quyền Trump đã làm suy yếu việc răn đe mở rộng của Mỹ, khiến nhiều quốc gia cân nhắc liệu họ có nên có vũ khí hạt nhân cho riêng mình không. Nhưng ý tưởng về việc phổ biến vũ khí hạt nhân nhiều hơn có thể ổn định dựa trên nền tảng của các giả định sai lầm.
Tạp chí TIMES kết thúc cuộc phỏng vấn với Tổng thống Trump nhân dịp đánh dấu 100 ngày ông ta quay lại Tòa Bạch Ốc (20/1/2025) bằng câu hỏi, “John Adams, một công thần lập quốc, vị tổng thống thứ hai của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ (1797 – 1801) đã nói chúng ta là một quốc gia pháp trị, chứ không phải bất kỳ người nào, Tổng thống đồng ý không?” Donald Trump trả lời: “Chúng ta là một chính phủ do luật pháp cai trị, không phải do con người sao? Ồ, tôi nghĩ vậy, nhưng anh biết đấy, phải óc ai đó quản lý luật pháp. Bởi nên, con người, nam hoặc nữ, chắc chắn đóng một vai trò trong đó. Tôi không đồng ý với điều đó 100%. Chúng ta là một chính phủ mà con người tham gia vào quá trình thực thi luật pháp, và lý tưởng nhất là anh sẽ có những người công chính như tôi.”
Chuyện “Ngưng bắn…” kể cho độc giả Bloomington ngày ấy, đã là chuyện quá khứ. 30 tháng Tư năm sau, cuộc chiến trên đất Việt tàn. Chủ nghĩa Cộng sản, nguyên nhân của nạn binh đao, dìm quê hương tôi trong biển máu hàng thập kỷ, cuối cùng đã hưởng hết 70 năm tuổi thọ. Tưởng chuyện đau thương trong một ngày ngưng bắn của gia đình, vì sự an toàn, phúc lợi của loài người, phải trở thành cổ tích. Vậy mà hôm nay, trong thời đại này, chuyện buồn chiến tranh của tôi đang tái diễn...
Mười năm, 20 năm, và nhiều hơn nữa, khi lịch sử kể lại buổi chuyển giao quyền lực hứa hẹn một triều đại hỗn loạn của nước Mỹ, thì người ta sẽ nhớ ngay đến một người đã không xuất hiện, đó là cựu Đệ Nhất Phu Nhân Michelle Obama.
Chiến tranh là chết chóc, tàn phá và mất mát! Có những cuộc chiến tranh vệ quốc mang ý nghĩa sống còn của một dân tộc. Có những cuộc chiến tranh xâm lược để thỏa mãn mộng bá quyền của một chế độ hay một bạo chúa. Có những cuộc chiến tranh ủy nhiệm giữa hai chủ nghĩa, hai ý thức hệ chỉ biến cả dân tộc thành một lò lửa hận thù “nồi da xáo thịt.” Trường hợp sau cùng là bi kịch thống thiết mà dân tộc Việt Nam đã gánh chịu! Hệ lụy của bi kịch đó mãi đến nay, sau 50 năm vẫn chưa giải kết được. Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, một nữ chiến binh cộng sản miền Bắc có tên là Dương Thu Hương khi vào được Sài Gòn và chứng kiến cảnh nguy nga tráng lệ của Hòn Ngọc Viễn Đông thời bấy giờ đã ngồi bệch xuống đường phố Sài Gòn và khóc nức nở, “khóc như cha chết.” Bà khóc “…vì cảm thấy cuộc chiến tranh là trò đùa của lịch sử, toàn bộ năng lượng của một dân tộc dồn vào sự phi lý, và đội quân thắng trận thuộc về một thể chế man rợ. Tôi cảm thấy tuổi trẻ của tôi mất đi một cách oan uổng ...
Ngày 30 tháng 4 năm 2025 là một ngày có ý nghĩa vô cùng quan trọng trong lịch sử Việt Nam đương đại, cũng là dịp để chúng ta cùng nhau hồi tưởng về ngày 30 tháng 4 năm 1975 và những gì mà dân tộc đã sống trong 50 năm qua. Ngày 30 tháng 4 năm 1975 đã kết thúc chiến tranh và đáng lẽ phải mở ra một vận hội mới huy hoàng cho đất nước: hoà bình, thống nhất và tái thiết hậu chiến với tinh thần hoà giải và hoà hợp dân tộc. Nhưng thực tế đã đánh tan bao ước vọng chân thành của những người dân muốn có một chỗ đứng trong lòng dân tộc.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.