Hôm nay,  

Tôi phản đối sắc lệnh về tị nạn và di dân

03/02/201700:03:00(Xem: 9956)

Tôi phản đối sắc lệnh về tị nạn và di dân

 

Bùi Văn Phú

 

Một tuần sau khi nhậm chức, hôm 27/1/2017 Tổng thống Donald Trump đã ký một sắc lệnh về chính sách tị nạn và di dân của Hoa Kỳ với những hạn chế mới.


Tôi phản đối sắc lệnh này vì nó có thể vi phạm pháp luật hiện tại và Hiến pháp Hoa Kỳ.

Theo sắc lệnh này, việc nhận người tị nạn từ khắp nơi trên thế giới vào Hoa Kỳ sẽ tạm đình chỉ 4 tháng.


Đối với bảy quốc gia gồm Sudan, Iran, Iraq, Yemen, Syria, Libya và Somalia thì các chương trình tị nạn, di dân sẽ bị đình hoãn cho tới khi Bộ Ngoại giao xem xét lại thủ tục thanh lọc những người muốn vào Mỹ, sau đó sẽ tham khảo với giới chức an ninh và quốc phòng để bảo đảm những người được cho vào Mỹ sẽ không đe dọa an ninh Hoa Kỳ.


Bảy quốc gia có tên trong sắc lệnh là những nước với đa số dân theo Hồi giáo. Riêng người dân từ Syria sẽ không được vào Mỹ với tư cách tị nạn cho đến khi có lệnh mới.


Chiều ngày 28/1/2017 hơn một trăm người có nguồn gốc từ 7 quốc gia vừa kể và là thường trú nhân hợp pháp của Hoa Kỳ đã bị nhân viên di trú tra vấn khi qua các phi cảng New York, Philidelphia, Los Angeles và San Francisco.


Hàng nghìn người đã kéo đến phi trường biểu tình phản đối chính sách mới của chính quyền Trump. Nhiều nhà hoạt động dân quyền và luật sư di trú đã có mặt tại chỗ để tìm cách giúp những hành khách bị ảnh hưởng.


Tôi cho rằng việc hành khách từ 7 quốc gia đó bị tra vấn thêm là điều vi phạm luật lệ hiện hành vì mang tính phân biệt đối xử.


Nhiều người Việt có thẻ xanh, đi Việt Nam rồi trở lại Mỹ không có ai bị tra hỏi thêm hay làm khó dễ liên quan đến di trú, nếu đã không có hành vi phạm pháp. Những người từ các quốc gia khác cũng thế, nếu là thường trú nhân Hoa Kỳ cũng không gặp khó khăn khi trở lại Mỹ.


Thế thì tại sao người dân từ bảy quốc gia bị ảnh hưởng bởi sắc lệnh mới, cũng có thẻ xanh, nhưng chỉ vì họ đến từ những quốc gia đạo Hồi thì lại bị đối xử khác biệt?


Tổng thống Trump cho rằng sắc lệnh đó nhằm mục đích bảo đảm an ninh cho nước Mỹ.


Nhiều người phản đối lập luận vừa nêu và cho rằng điều đó sẽ không giúp cho an ninh của Mỹ mà còn có ảnh hưởng xấu tới Hoa Kỳ trên thế giới.


Hầu hết các nhân vật dân cử thuộc Đảng Dân chủ và cũng có một số vị dân cử thuộc Đảng Cộng hòa như các Thượng Nghị sĩ John McCain và Lindsey Graham phản đối sắc luật này.


Các nhà ngoại giao là những người trực tiếp thi hành chính sách tị nạn và di dân của chính phủ Mỹ. Sắc luật mới đã khiến cả nghìn giới chức ngoại giao làm việc tại nhiều nơi trên thế giới bày tỏ ý kiến không đồng tình với chính sách mới của Tổng thống Trump.


Các tổ chức bảo vệ dân quyền mạnh mẽ phản đối và ngay lập tức Liên đoàn Dân quyền Mỹ (American Civil Liberties Union, A.C.L.U) đã đứng đơn kiện hành pháp. Một thẩm phán ở New York ngay sau đó đã ra án lệnh tạm thời không cho giới chức di trú giam giữ những người bị ảnh hưởng bởi sắc lệnh.


Có những ý kiến cho rằng nếu để những người có gốc Hồi giáo nhập cư là sẽ gây nguy hiểm cho Hoa Kỳ bị tấn công khủng bố.


Chính quyền Trump đưa ra lý do an ninh, vì sợ khủng bố xâm nhập vào Mỹ. Nhưng 19 tên khủng bố tấn công vào nước Mỹ ngày 11/9/2001 không phải là người từ 7 quốc gia được nêu tên trong sắc lệnh của Tổng thống Trump. Trong 19 tên khủng bố đó, 15 tên đến từ Saudi Arabia, còn lại từ Ai Cập, Lebanon và United Arab Emirates.


Đồng ý rằng vụ khủng bố tấn công vào nước Mỹ năm 2001 khiến 3.000 người thiệt mạng là một biến cố kinh hoàng. Từ đó các chính sách và biện pháp an ninh của nước Mỹ đã hoàn toàn thay đổi để bảo đảm những vụ tấn công như thế sẽ không xảy ra nữa.


Tại Hoa Kỳ từ đó đến nay đã có thêm một vài vụ tấn công khác mang tính cách khủng bố, như ở Florida và California mà kẻ chủ mưu có nguồn gốc từ quốc gia theo đạo Hồi.


Nhưng trong nội địa nước Mỹ cũng đã có nhiều vụ tấn công giết người hàng loạt không do người Hồi giáo chủ mưu.


Vụ đánh bom vào tòa nhà liên bang ở Oklahoma City năm 1995 làm 168 người chết, mấy trăm người bị thương. Giáng Sinh năm 2012 có nổ súng ở trường tiểu học Sandy Hook gây tử vong cho 21 học sinh.


Năm 2007 một sinh viên gốc Nam Triều Tiên dùng súng tấn công vào trường Virginia Tech University cũng gây tử vong cho 32 người.


Năm 1991 ở Sacramento, California, có ba anh em gốc Việt đem súng vào một tiệm bán đồ điện tử bắt giữ người làm con tin và gây tử thương cho 6 người.


Nhưng chính sách di trú của Hoa Kỳ đã không có những thay đổi nhắm vào người tị nạn hay di dân từ Nam Triều Tiên hay Việt Nam.


Hơn 40 năm đã trôi qua từ đợt di tản của người Việt tị nạn cộng sản năm 1975. Tưởng cũng nên nhắc lại rằng nhiều vị dân cử Mỹ thời đó đã không đồng ý với chính sách của Tổng thống Gerald Ford cho nhận người Việt vào Mỹ định cư. Phản đối mạnh mẽ nhất là các nhân vật dân cử thuộc Đảng Dân chủ như Thượng Nghị sĩ Joe Biden (sau này là phó tổng thống), Thượng Nghị sĩ George McGovern, và Thống đốc California thời đó là Jerry Brown.


Khi có làn sóng vượt biển thì Tổng thống Jimmy Carter đã giang tay đón nhận thuyền nhân và sau nhiều chương trình cho người Việt vào Mỹ định cư như H.O., con lai, ROVR, đến nay vẫn còn chương trình đoàn tụ gia đình đã cho hàng trăm nghìn người Việt có cơ hội định cư tại Mỹ.


Thế thì tại sao chính sách mới của Tổng thống Trump lại ngăn cản những người đến từ một vùng đất khác hay có tôn giáo khác vào Mỹ? Đó là lý do tôi phản đối sắc luật này vì có tính phân biệt đối xử căn cứ vào chủng tộc, tôn giáo.


Người Mỹ gốc Việt cũng đều là người tị nạn chạy trốn áp bức hay di dân vào Mỹ để tìm cơ hội thăng tiến đời sống. Những người đến Mỹ từ những quốc gia khác cũng chỉ có mơ ước như chúng ta.


Hoa Kỳ là một quốc gia hình thành và phát triển bởi những di dân đến từ khắp nơi trên thế giới. Trước khi có biến cố 11/9 đã có nhiều công dân Mỹ với nguồn gốc từ những quốc gia đạo Hồi và, cũng như mọi di dân khác chọn Hoa Kỳ làm quê hương, họ đã đóng góp cho sự phát triển của đất nước này.


Steve Jobs sáng lập ra công ty Apple là người gốc Syria.


[Nguồn: VOA]

blank

H01: Thuyền nhân vượt biển trong trại tị nạn ở Galang, Indonesia 1986 (Ảnh: Bùi Văn Phú)

blank

H02: Người tị nạn Việt rời trại Bataan, Philippines đi Mỹ định cư năm 1987 (Ảnh: Bùi Văn Phú)

 


Ý kiến bạn đọc
06/02/201714:38:16
Khách
Quý vị ơi ! Bây giờ viết để phản đối Trump là một nghề kiếm ăn đấy , coi bộ phát đạt lắm đó !
05/02/201717:52:01
Khách
Nhà của người ta, chủ nhà muốn cho ai đến là quyền của họ. Người nào thiếu chuyện làm hay vì lý do nào khác, muốn phản đối, để tôi chỉ cho đúng chỗ để đến đó mà phản đối. Hãy đặt câu hỏi tại sao người ta lại tìm mọi cách để bỏ chạy khỏi quê cha đất tổ. Rồi muốn có câu trả lời thì tự hỏi chính mình. Muốn phản đối, thì hãy đến các xứ là gốc rễ của vấn đề. Hãy đến đó phản đối bằng miệng, bằng tay, bằng xe tăng, đại bác, phi đạn, hỏa tiễn, tàu bay, tàu ngầm,... mặc tình giật sập những chế độ, thổi bay những con người đang gây ra các thảm cảnh.
05/02/201701:53:34
Khách
Nếu Bush làm giống Trump từ ngay những ngày đầu mới nhậm chức thì chắc chắn sẽ không có vụ 911 và đã không lao vào chiến tranh !
Nếu Obama cũng làm giống Trump thì sẽ không có những vụ sói đơn độc ! !
Dân Mỹ chọn Trump vì thế đó Phù à !
Chẳng những cấm nhập mà còn rà soát lại các hang ổ !
Nước Mỹ sẽ được an ninh !
Mai mốt yên ổn Phú tha hồ cứ biểu tình, cứ xuất hiện ngoài đường để đánh bóng tên mình rồi ra tranh chức đại biểu .... thắng lớn đấy, bảo đảm dân xuống đường ít nhiều thì cũng sẽ bầu cho, nhưng dân đi làm có tiền thì không ! !
04/02/201719:19:06
Khách
Không HỀ BÌNH PHẨM TỐT XẤU. Để có dịp enjoy, xin Tặng tác giả Bùi Văn Phú - người có tình thương chính trị bao la, và bạn đọc hay quí vị thuộc phe này hay đảng kia hết lòng vì đảng ta mà lên tiếng chỉ trích TT là sai khi ông thi hành nhiệm vụ bảo vệ dân, bảo vệ nước:
http://freedomoutpost.com/muslim-holiday-ashoura-islamic-blood-rituals-american-streets/
Và hình ảnh MỚI ĐÂY, xin tặng tgiả: (nền tảng văn hoá và luật đạo của họ hoàn toàn khác, nhưng họ không phải dễ hoà nhập như người Việt hay các nước không có đạo này. Khi đủ đông, đủ sức thì HP sẽ thế nào? Xin ông cho ý kiến kể cả việc không cần đình chỉ để thanh lọc và hậu quả của nó để người ta ghi nhớ cho đến khi có sự cố xảy ra )
http://www.thegatewaypundit.com/2017/02/video-thousands-muslims-take-streets-nyc-islamic-call-prayer-allahu-akbar/
04/02/201706:09:43
Khách
Ông Phú ơi sao "non" quá vậy? Ông có đóng góp bài vở hay trong nhiều năm qua để công hiến đọc giả thì phải có kinh nghiệm bút viết đầy mình chớ.

Ông phải viết tán dương vua Xì Trum hết mình. Đại Đế Xì Trum có 1 thì phải nổ, thổi phồng lên 10; có 10 thì lên 100. Đằng này đã không nịnh bợ lại còn ra mặt phản đối thì chỉ có chết tới bị thương với đám lâu la của lão. Nhẹ thì bị cho biết mùi/từ ngữ của dân hàng tôm, hàng cá. Nặng thì lạng quạng bị tru di tam tộc chớ không giỡn chơi đâu.

Chưa thấy Đại Đế làm gì nên cơm cháo gì cho USA (nói chi tới VN) không. Chờ thêm 1 thời gian xem sao nhưng ông phải thức thời bợ đỡ.
04/02/201702:34:50
Khách
Thật là ngộ quá ta ! Cái bài góp ý nào của tui cũng đểu được ban kiểm
duyệt Việt báo xóa bỏ hết, sao kỳ quá vậy ?
03/02/201720:41:41
Khách
Vậy hồi 1975, Jerry Brown va Joe Biden và đáng Dân Chủ phản đối không cho ty nạn VN qua Mỹ và từ chối cho dân mình tạm định cư tại California, sao không nghe ai phản đối, biểu tình, chống phá? Nhờ tổng Thống Ford (Cộng Hoà) can thiệp, nên dân mình mới tới được Mỹ đó.
03/02/201720:40:16
Khách
Theo cá nhân tôi nhận xét ,có thể bài viết của tác giả Bùi Văn Phú quá vội vàng để phản đối sắc lệnh về di dân và tỵ nạn của tổng thống Trum , nên còn rất nhiều thiếu sót các chứng cớ lịch sử.
Chẳng hạn như việc ông viết về các quí vị sĩ quan Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa được chính phủ Mỹ chấp nhận tỵ nạn theo chương trình HO.
Hay chương trình trẻ lai.
Thưa ông ,quí vị sĩ quan và trẻ lai được cho phép vào tỵ nạn ở nước Mỹ cũng phải có đầy đủ hồ sơ từng cá nhân ,cũng phải có một thời gian dài cơ quan của chính phủ Mỹ xem xét cụ thể và qua một cuộc phỏng vấn mới được chấp nhận đinh cư tại Hoa Kỳ.
Phần nào các vị sĩ quan của Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa chính phủ Mỹ cũng có lý lịch của các sĩ quan.
Còn những trẻ em lai chính phủ Mỹ cũng rộng lòng nhân đạo phần nào vì họ cũng có trách nhiệm trong việc này.
Còn về thuyên nhân vượt biên cũng có vài ba cuộc phỏng vấn tại các trại tỵ nạn rồi mới được định cư tại Mỹ.
Mới đây ,chính phủ của ông O3ma đã nhận người tỵ nạn và di dân Hồi Giáo một cách ồ ạt không qua kiểm tra một cách kỹ càng ,không nắm vững các lý lịch của các ông bà di dân ,biết đâu được trong số đó chỉ cần vài chục ông Hồi Giáo cực đoan trong cái số vài chục ngàn thì cũng sẽ xẩy ra cảnh nhà tan thịt nát.
Sắc lệnh của tổng thống Trum cũng có thời gian nhất định để thẩm tra lý lịch của quí ông bà di tỵ nạn cho an toàn của nước Mỹ.
Một quốc gia đa chủng tộc ,khi có một sắc lệnh đụng chạm đến quyền lợi của ai đó thì bọn kên kên(Luật sư) bọn chính trị ,bọn thân nhân tham gia chống đối kiện cáo và không gì vô lý bằng các quí ông bà di dân lậu chẳng đóng góp gì cho quốc gia cũng đi biểu tình đòi hỏi quyền lợi,đã không đóng góp mà từ xưa những công dân Mỹ phải è cổ đóng thuế để các quan chức lấy tiền bảo vệ các quí ông bà này.
Thí dụ như dân số di dân lậu cả vài triệu người ở Cali thì tiểu bang phải thuê thêm nhiều cảnh sát ,xây thêm trường học ,nhà thuơng ,nhà trẻ...
Những chi phí đó người công dân Cali lại è cổ gánh chịu.
Cũng may cho ông Phú không phải công chức thuộc bộ tư pháp nên chính phủ Trum không sờ đến gáy của ông và ông cũng thấy bà quyền bộ trưởng tư pháp chống đối sắc lệnh đã phải về nhà nuôi gà.
Cho đến giờ này ,nhiều cơ quan đang kiện cáo ,theo tôi khi nào vụ kiện ngã ngũ và tòa sử ông Trum vi hiến thì chúng ta mới cùng nhau tẩy chay cái sắc lệnh nghiệt ngã của tổng thống Trum thì mới thể hiện nếp sống có văn hóa.
03/02/201718:31:47
Khách
Tôi đồng ý với Phan Ngoc Minh, Ô. Phú muốn nhận di dân thì hãy mở cửa nhà đón người hồi giáo vào nhà mình đi, thử ở với họ 1 tháng đi rồi biết. Người Việt mình đâu có giết người, đặt bom....một số ít hồi giáo vô ơn, nước Mỹ đã cứu họ, vậy mà họ giết người vô tội quá nhiều, sao không biết khóc thương thân nhân những người bị hồi giáo giết, mà đi khóc cho di dân hồi giáo không vào Mỹ đươc như ông nghị sĩ New york kia chảy nước mắt cá xấu
03/02/201718:10:23
Khách
To Mr who has name Phu .you was thought this country is safe that why you came if not you would not come and you have the right to go back or some where you like as well so think twice before you open your thought or your mouth because we had the right ran away from our country
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trước những nghi ngại “Hoa Kỳ có còn là đồng minh đáng tin cậy hay không?” thì chúng ta có thể khẳng định rằng Mỹ hay bất kỳ quốc gia nào trong khối tự do đều vẫn là những người bạn đồng hành tốt trong hành trình đi tìm tự do và canh tân đất nước, miễn là chúng ta không quên những bài học đã nêu để phát huy tiềm năng của chính mình, bảo vệ quyền lợi quốc gia, và đạt tới mục tiêu tự do, ấm no, hạnh phúc cho dân tộc.
Bằng chứng: ”Sự bùng phát mạnh của làn sóng Covid-19 lần thứ tư cùng với các đợt giãn cách liên tiếp khiến hoạt động sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp (DN) bị ảnh hưởng nặng nề, đặc biệt là các địa phương phía Nam. Theo Hệ thống thông tin đăng ký doanh nghiệp quốc gia, Cục Quản lý đăng ký kinh doanh, Bộ Kế hoạch và Đầu tư, số doanh nghiệp rút lui khỏi thị trường trong 8/2021 là 85,5 nghìn doanh nghiệp, tăng 24,2% so với cùng kỳ năm 2020.
Mặc dù rõ ràng là Hoa Kỳ có thể điều hành công việc ra khỏi Afghanistan tốt đẹp hơn, nhưng thảm kịch xảy ra vào tháng này đã kéo dài trong 20 năm. Ngay từ đầu, Mỹ và các đồng minh đã chấp nhận - và không bao giờ xem lại - một chiến lược xây dựng nhà nước từ trên xuống dưới luôn được xem là thất bại như do định mệnh đã an bài. Hoa Kỳ đã xâm chiếm Afghanistan 20 năm trước với hy vọng tái thiết đất nước, nay đã trở thành một tai họa cho thế giới và chính người dân của họ. Trước đợt tăng quân năm 2009, Tướng Stanley McChrystal giải thích, mục tiêu là “chính phủ Afghanistan kiểm soát toàn vẹn lãnh thổ để hỗ trợ ổn định khu vực và ngăn chặn việc sử dụng này cho chủ nghĩa khủng bố quốc tế.“ Hiện nay, với việc thiệt mạng hơn 100.000 và thất thoát khoảng 2 nghìn tỷ đô la, tất cả nước Mỹ phải thể hiện cho nỗ lực của mình là cảnh của một cuộc tranh giành tuyệt vọng để chạy ra khỏi đất nước trong tháng này - một sự sụp đổ nhục nhã gợi nhớ đến sự sụp đổ của Sài Gòn năm 1975. Điều sai lầ
Gặp gỡ và nói chuyện nhiều với những người thông dịch viên Afghanistan, tôi mới hiểu thêm rất nhiều về dân tộc họ và biết rằng chính phủ Afghanistan là một chính phủ tham nhũng lan tràn từ cấp thấp cho đến cấp cao, mức độ nào họ cũng có thể ăn hối lộ được, chỉ có người dân thấp cổ bé miệng là khổ. Người Mỹ biết rất rõ nhưng vẫn không làm gì hết. Bản thân chúng tôi khi ra vào đất nước này, cũng phải đóng cho những nhân viên hải quan đủ thứ tiền, mà phải bằng tiền đô la Mỹ, mệnh giá 100 đồng mới tinh, cũ hoặc dính 1 vết mực, họ không nhận và không chịu ký giấy và đóng mộc. Nói để thấy rằng chúng ta, người Mỹ, hy sinh tiền bạc, xương máu cho họ, thật không đáng chút nào. Rút ra khỏi đất nước này là đúng và là một việc phải làm ngay.
Cứ tới cuối tuần, dân Tây réo nhau xuống đường biểu tình chống chương trình chích ngừa dịch vũ hán và, tiếp theo, chống biện pháp kiểm soát có chích hay không bằng «thông hành y tế» (pass-sanitaire), tờ giấy có dấu hiệu đã chích ngừa của Cơ quan Bảo hiểm sức khỏe cấp qua Cơ quan tổ chức chích hoặc y sĩ gia đình hay dược sĩ.
Đầu năm 70, bạn đồng minh Huê kỳ quyết định bỏ rơi VNCH, không thực hiện cam kết rút quân, Việt-nam hóa chiến tranh, mặc nhiên giao Miền nam cho Hà nội. Ngày 30/04/75, quân Bắt Việt tiến vào Sài gòn, ngỡ ngàng. Dân chúng hoảng loạn bỏ chạy. Nhưng 14 năm sau thất bại nhục nhã ở Việt nam, bức tường Bá-linh bổng sụp đổ, kéo theo cộng sản Liên xô xuống hố, giúp Huê kỳ kết thúc cuộc chiến tranh lạnh làm kẻ chiến thắng.
Người Mỹ nói “Nothing is certain but tax and death” (Không ai tránh khỏi thuế và chết). Thuế mang ý nghĩa đặc biệt vì lịch sử nước Mỹ được thành hình từ ngày dân chúng thuộc địa nổi loạn chống nhà nước bảo hộ Anh Hoàng với khẩu hiệu bất hủ “Taxation without representation is tyranny” (Bị đánh thuế mà không được có đại biểu là bạo quyền.) Cho nên mỗi kỳ bầu cử đều tranh luận gay gắt về thuế má – nhưng không chỉ là cải cọ vô bổ vì khi thành luật sẽ theo đó móc từ túi tiền của mỗi người dân nhiều hay ít.
Đảng cộng sản VN cũng “khởi nghiệp” với những tuyên ngôn và khẩu hiệu nghe (tử tế) tương tự. Họ hô hào chống lại áp bức, bất công, kỳ thị … Nhờ vậy, họ vận động được quần chúng - kể cả những thành phần thiểu số, “ở vùng sâu, vùng xa, vùng căn cứ cách mạng” - nổi dậy “giành lấy chính quyền về tay nhân dân.” Chả phải vô cớ mà Cách Mạng Tháng Tám vẫn được mệnh danh là “Cuộc Khởi Nghĩa Của Những Người Tay Không.” Chỉ có điều đáng phàn nàn là sau khi “những người tay không” nắm được quyền bính trong tay thì họ (tức khắc) hành xử như một đám côn đồ, đối với tất cả mọi thành phần dân tộc
Người lính Mỹ, trong nhân dáng hiên ngang, với những bước chân chắc nịch, đôi mắt nhìn thẳng và kỹ thuật tác chiến tuyệt vời. Nhưng người lính Mỹ cũng có trái tim biết rung động, biết nhớ thương, biết đau khổ như bạn và tôi. Xin đừng “thần thánh hóa” hoặc đòi hỏi những điều mà người lính Mỹ không thể thực hiện được; vì người lính Mỹ còn phải chu toàn bổ phận đối với người hôn phối, gia đình và người thân. Xin hãy nghĩ đến những trái tim tan vỡ trong mỗi gia đình, khi một người lính Mỹ gục ngã!
Như vậy, tuy không công khai, nhưng Bà Harris có quan tâm đến nhân quyền, các quyền tự do và vai trò của các tổ chức Xã hội Dân sự ở Việt Nam, một việc mà đảng và nhà nước CSVN luôn luôn chống đối và đàn áp. Tuy nhiên, tất cả báo Việt Nam, kể cả những báo “ôn hòa” như Thanh Niên, Tuổi Trẻ, Lao Động và Người Lao Động đều không đăng lời tuyên bố chống Trung Hoa của Bà Phó Tổng thống Harris.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.