Hôm nay,  

Nhân quyền và súng Mỹ

21/05/201619:03:00(Xem: 6318)
Nhân quyền và súng Mỹ
.
Lê Văn
.

blank

 .

Cần phải nói ngay rằng Nhân quyền là quyền của người còn sống còn súng được dùng để bắn giết chứ không để cứu người cho nên người ta thấy ngay Nhân quyền và Võ khí là hai biểu tượng vô cùng tương phản.

 

Nhân quyền là quyền của người dân Việt còn võ khí sát thương là do công ty Mỹ chế ra và chánh phủ Mỹ đồng ý bán, nhưng tại sao lại có chuyện một chế độ chống lại Nhân quyền rất nổi tiếng như csViệt Nam, một chính quyền ăn cướp và tham nhũng bậc nhất thế giới vừa rất hèn với giặc vừa rất ác với dân mình nhưng lại rất muốn mua võ khí sát thương của Mỹ có phải vì súng Mỹ có độ sát thương cao hơn súng Tiệp, súng Nga, súng TC hay Do thái ...? Chưa chắc !!!

Như vậy VN mua súng Mỹ để sát thương ai ?  Đây mới là chuyện cần bàn !!!

 

Nhiều tin nổi bật sau khi quan hệ Việt - Trung trở nên căng thẳng do việc Trung cộng hạ đặt dàn khoan 981, TC luôn xua đuổi hay đâm chìm tàu cá VN, tuyên bố không công nhận phán quyết sắp tới của Toà Quốc tế vì bị Phi kiện, bồi đắp xây dựng căn cứ quân sự, đặt hỏa tiễn trên các đảo ở Trường sa thuộc chủ quyền của VN, chuẩn bị đặt vùng cấm bay và mới đây bắt đầu giở thái độ hung hăng bay chận phi cơ trinh sát Mỹ ... thì csVN chỉ khua chiên gõ trống và đánh võ mồm và cụ thể hơn sau thảm họa cá chết tràn lan cả hàng trăm cây số dọc biển miền trung mà thủ phạm hầu như chắc chắn là do chất thải rất độc từ nhà máy thép Formosa ở Vũng Áng Hà tỉnh do Đài Loan cùng TC làm chủ ... sau cả hàng tháng mà vẫn loay quay  ấp ửng không đưa ra được 1 lời giải thích nào coi được trước sự căm phẫn và đòi hỏi rất tự nhiên về môi trường cuả người dân .

 

Thay vì nhận được thái độ có trách nhiệm thì chính quyền cứ mặc kệ cho dân chúng cả nước lo âu, ta thán trước hiểm họa môi trường sống bị nhiểm độc trong khi hơn 800 tờ báo, hàng chục đài TV, hàng ngàn tay viết khắp nước ăn lương của dân lại im hơi lặng tiếng. Sự bực bội bất mãn không thể chịu đựng nổi đã bộc phát thành hàng lot cuộc biểu tình ôn hòa nhưng ngay lp tc bị công an vu khống h bị bọn xấu xúi giục và phối hợp với TNXP, b đội đội lt Dân phòng thẳng tay đàn áp bằng gây gộc, hơi cay, gây cảnh máu đổ ngay cả trên các cô sinh viên yếu đuối hay những phụ nữ với con thơ ... 

 

Nhưng khi tay vẫn chưa hết mõi vì đánh đập dân lành thì Hà nội lại rất mong muốn Mỹ gỡ bỏ thêm cấm vận vũ khí sát thương và Mỹ cũng đang "tính đến chuyện bán nó cho csVN nếu Hà nội có "tiến bộ nhân quyền" làm cho người ta liên tưởng rằng súng Mỹ dường như"để bắn ai đó" hoặc để nhằm "sát thương Trung cộng" và VN hình như đang chuẩn bị để "thoát Trung - nhập Mỹ" ???


Như vậy, thực chất của các vấn đề trớ trêu nầy là gì, ở đâu, hệ quả của nó như thế nàỏ ?

Không một ai nghi ngờ gì nữa về cuộc đụng độ ngày càng quyết liệt giữa Bắc Kinh và Hoa Thịnh Đốn, với vị trí địa chiến lược đặc thù, VN vừa là gạch nối giữa TC và khối ĐNÁ vừa là bao lơn hướng ra biển Đông, nơi mà Bắc Kinh công khai xác nhận  90% chủ quyền, mặt khác sự đồng hành về ý thức hệ XHCN và bị lệ thuộc hầu như toàn diện về chính trị cũng như kinh tế và xã hội, làm cho Đảng CS Việt Nam chỉ có những vai trò và khả năng giới hạn như Hà nội không thể ngăn chặn tham vọng bành trướng của Bắc Kinh cũng như không thể chi phối được các chính sách của Hoa Thịnh Đốn do đó vị trí của CS Việt Nam đang ngày càng xa lầy, bị động và lún xâu hơn vào cuộc đụng đầu Hoa - Mỹ.

Có phần chắc Trung Quốc đã xẩy tay kiểm soát tại Miến Điện và sẽ không để nó lập lại tại Việt Nam vùng địa chiến lược quan yếu  giàu tài nguyên vừa là trục lưu thông hàng hải chiến lược của chính Bắc kinh vừa là của các đối thủ là Hoa Kỳ - Nhựt - Đại hàn - Đài Loan.

Chính sách của Tập Cận Bình đối với Hà nội vẫn không thay đổi, Việt Nam vẫn phải làm phên dậu cho Trung Cộng, phải thần phục và phục vụ cho chính sách mới của Bắc Kinh tại Đông Nam Á .

Đứng trước các đe dọa xung khắc lớn giữa Mỹ đang chuyển sức mạnh về Á châu và Trung Cộng cương quyết trở thành cường quốc biển, cách đối phó tình thế của VN không còn dựa theo một chính sách lâu dài mà trở thành các phản ứng có tính giai đoạn dựa theo tương quan lực lượng nội bộ và các bước đi của từng nước lớn .

Câu hỏi đặt ra là, một số nước Đông Nam Á châu trong đó Việt Nam đang bị Trung Quốc đe dọa cần chuẩn bị cách nào để đối phó và Việt Nam phải có những bước đi thích hợp nào để được Mỹ cùng các nước liên hệ trong vùng hỗ trợ một cách dễ dàng và lâu bền trong khi Miến Điện đã tự mình chủ động giải quyết.

Một đặc điểm nổi bật khác giữa Miến Điện và Việt Nam là : tuy Miến Điện phải chịu sự cai trị bởi nhóm quân phiệt từ thập niên 1960 thì Việt Nam lại bị cộng sản thống trị, một đảng tuy mang danh cộng sản nhưng thực chất là một tập đoàn Mafia tham nhũng lộng hành có hệ thống rất dã man và độc ác.

 

Do đó, đánh giá thấp quyết tâm thống trị của Đảng Cộng Sản VN sẽ là một sai lầm rất lớn.

CSVN đứng trước hai viễn ảnh :

1- Nếu càng lệ thuộc vào TC, biển đông sẽ mất, nền kinh tế, chính trị xã hội sẽ dần dần lọt vào tay kiểm soát của Bắc Kinh, nền sản xuất nội địa sẽ bị TC đè bẹp, Bắc Kinh sẽ cắt đứt đường hàng hải huyết mạch thế giới đi ngang biển đông, đặt vùng cấm bay toàn vùng, VN lại trở thành tiền đồn của Trung cộng chống lại ASEAN, Mỹ, Nhựt, Hàn, Úc, Ấn, chống lại thế giới Tự Do, đầu tư quốc tế tế từ từ cất cánh, thất nghiệp tràn lan, dân & nhân công TQ tràn ngập, căng thẳng xã hội bùng phát dần dần đưa đến bạo loạn trong xã hội và hỗn loạn trong ĐCS.

2- Nếu càng nhượng bộ Mỹ để mở rộng Nhân quyền, các lực lượng Dân chủ sẽ lớn mạnh, tinh thần Dân tộc bài Hoa sẽ trổi dậy, chế độ nhanh chóng bị lật đổ, nền Dân chủ pháp trị thiết lập, các thế lực bất chánh bị loại trừ, Trung cộng mất cả chì lẫn chài, khi chế độ CS Hà-nội xụp đổ, nó báo hiệu cho mùa xuân Dân chủ Bắc kinh cũng gần kề... cho nên trước viễn ảnh đó không bao giờ Bắc Kinh chịu bó tay ngồi nhìn ?

Viễn ảnh thứ 1: Với bản chất xâm lăng từ trong huyết quản, vì quyền lợi cốt lõi sống còn, Hán cộng không thể quay ngược chính sách đối với CSVN mà còn sẽ mạnh tay, bạo tợn hơn nữa, để cản bớt các tác hại nầy CSVN sẽ không ngần ngại nghiêng về Mỹ để cản bớt Bắc Kinh bằng cách mở rộng hợp tác quân sự, mua võ khí sát thương, cho Mỹ có một vai trò giới hạn có điều kiện về căn cứ hải quân, tuần tra trên biển ...

Viễn ảnh thứ 2: Để giải tỏa áp lực về Nhân quyền của Mỹ hầu đạt được mục đích mua Vũ khí sát thương cùng các mưu mô khác , CSVN chỉ ban phát những thứ Nhân quyền giới hạn, các dạng Dân chủ què quặt nặng về hình thức, không có thực chất miễn sao duy trì được quyền thống trị.

 

Trong bối cảnh nầy các Nhà tranh đấu Nhân quyền cùng các Lực lượng Dân chủ trong và ngoài nước nhứt là tại Hoa Kỳ, phải khéo léo, uyển chuyển đánh vào các điểm yếu nhứt của CS, nhắm vào hai Nhân quyền cơ bản nhứt là Tự Do Tôn Giáo và Tự Do Ngôn Luận, vận động chính giới Mỹ cũng như quốc tế thành hình các cơ chế vừa hổ trợ đắc lực cho đồng bào trong nước đạt được các quyền căn bản nầy vừa bảo vệ thật hiệu quả nhằm tránh sự đàn áp và trở mặt của CS.

 

Cần tấn công đồng loạt nhiều mặt vào họa tham nhũng, bất công, môi trường sinh sống đến an toàn xã hội nhứt là sự vẹn toàn lảnh thổ, họa bán nước …, nếu cần tổ chức bãi công, đình công, lãng công, bất tuân hay biểu tình ... làm tê liệt kinh tế khi cần thiết cho đến khi đạt được các mục tiêu tranh đấu .

Cả hai tác động vừa ngược chiều vừa khắc chế nhau sẽ kéo căng thân xác ĐCS, sức ép càng tăng càng làm cho chế độ csVN bị phân thây sớm.

Lê Văn 

22.5.2016


.
.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
Cộng sản Việt Nam khoe có tự do tôn giáo ở Việt Nam, nhưng Hoa Kỳ và Thế giới nói “rất hạn chế”, tùy nơi và từng trường hợp. Tình trạng này đã giữ nguyên như thế trong những báo cáo trước đây của cả đôi bên. Nhưng tại sao Hoa Kỳ vẫn liệt Việt Nam vào danh sách phải “theo dõi đặc biệt”...
Đến giữa tháng 3 năm nay, hầu hết chúng ta đều thấy rõ, Donald Trump sẽ là ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hòa và Joe Biden là ứng cử viên tổng thống của Democrat. Ngoại trừ vấn đề đột ngột về sức khỏe hoặc tử vong, có lẽ sẽ không có thay đổi ngôi vị của hai ứng cử viên này. Hai lão ông suýt soát tuổi đời, cả hai bộ não đang đà thối hóa, cả hai khả năng quyết định đều đáng nghi ngờ. Hoa Kỳ nổi tiếng là đất nước của những người trẻ, đang phải chọn lựa một trong hai lão ông làm người lãnh đạo, chẳng phải là điều thiếu phù hợp hay sao? Trong lẽ bình thường để bù đắp sức nặng của tuổi tác, con đường đua tranh vào Tòa Bạch Ốc, cần phải có hai vị ứng cử viên phó tổng thống trẻ tuổi, được đa số ủng hộ, vì cơ hội khá lớn phải thay thế tổng thống trong nhiệm kỳ có thể xảy ra. Hơn nữa, sẽ là ứng cử viên tổng thống sau khi lão ông hết thời hạn bốn năm. Vị trí và vai trò của nhân vật phó này sẽ vô cùng quan trọng trong lần tranh cử 2024.
Không phải “học” mà là bắt, là tóm đầu, là tống cổ vào nhà giam: khi cân bằng quyền lực ở Hà Nội xáo trộn với tiền chấn rung chuyển tận Amsterdam thì cái khẩu hiệu quen thuộc của Vladimir Lenin ngày nào cũng phải được cập nhật. Không còn “Học, học nữa, học mãi” mà, táo tợn hơn, hệ thống quyền lực đang giỡn mặt Lenin: “Bắt, bắt nữa, bắt mãi”.
Câu chuyện kể từ xa xưa, rất xa xưa, là từ thời đức Phật còn tại thế: Có một người Bà La Môn rất giầu có và rất quyền thế, ông thích đi săn bắn thú vật trong rừng hay chim muông trên trời. Một hôm đó, ông bắn được một con thiên nga to đẹp đang bay vi vút trong bầu trời cao xanh bát ngát thăm thẳm trên kia. Con thiên nga vô cùng đẹp bị trúng đạn, rơi xuống đất, đau đớn giẫy và chết. Ông liền chạy tới lượm thành quả của ông và xách xác con thiên nga lộng lẫy về cho gia nhân làm thịt, làm một bữa nhậu, có lẽ.
Dù đã từ trần từ lâu, Võ Văn Kiệt vẫn được người đời nhắc đến do một câu nói khá cận nhân tình: “Nhiều sự kiện khi nhắc lại, có hàng triệu người vui mà cũng có hàng triệu người buồn”. Tôi vốn tính hiếu chiến (và hiếu thắng) nên lại tâm đắc với ông T.T này bởi một câu nói khác: “Chúng tôi tự hào đã đánh thắng ba đế quốc to”. Dù chỉ ngắn gọn thế thôi nhưng cũng đủ cho người nghe hiểu rằng Việt Nam là một cường quốc, chứ “không phải dạng vừa” đâu đấy!
Lý do ông Thưởng, ngôi sao sáng mới 54 tuổi bị thanh trừng không được công khai. Tuy nhiên, theo báo cáo của Uỷ ban Kiểm tra Trung ương và các cơ quan chức năng, thì ông Võ Văn Thưởng “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm...
Cứ theo như lời của giáo sư Nguyễn Văn Lục thì T.T. Thích Trí Quang là tác giả của câu nói (“Cộng Sản nó giết mình hôm nay, mai nó mang vòng hoa đến phúng điếu!”) thượng dẫn. Tôi nghe mà bán tin bán nghi vì nếu sự thực đúng y như vậy thì hoa hòe ở Việt Nam phải trồng bao nhiêu mới đủ, hả Trời?
Đảng CSVN tự khoe là “ niềm tin hiện thực hóa khát vọng phát triển đất nước phồn vinh, hạnh phúc“của nhân dân, nhưng sau 94 năm có mặt trên đất nước, thực tế đã chứng minh đảng đã cướp mất tự do của dân tộc, và là lực cản của tiến bộ...
Khi Kim Dung gặp Ian Fleming cả hai đều hớn hở, tay bắt mặt mừng và hể hả mà rằng: “Chúng ta đã chia nhau độc giả của toàn thể thế giới”. Câu nói nghe tuy có hơi cường điệu (và hợm hĩnh) nhưng sự hỉ hả của họ không phải là không có lý do. Số lượng sách in và số tiền tác quyền hậu hĩ của hai ông, chắc chắn, vượt rất xa rất nhiều những cây viết lừng lẫy cùng thời. Ian Fleming đã qua đời vào năm 1964 nhưng James Bond vẫn sống mãi trong… sự nghiệp của giới làm phim và trong… lòng quần chúng. Tương tự, nhân vật trong chuyện kiếm hiệp của Kim Dung sẽ tiếp tục là những “chiếc bóng đậm màu” trong tâm tư của vô số con người, nhất là người Việt.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.