Hôm nay,  

Lãnh Đạo Đảng CSVN Đều Như Thế

2/15/201507:07:00(View: 5399)

Lãnh Đạo Đảng CSVN Đều Như Thế

Le Nguyen

Mạng lưới thông tin truyền thông lề đảng, rầm rộ tuyên truyền về ngày sinh 85 năm của đảng cộng sản Việt Nam. Quan sát khách quan sự kiện lễ kỷ niệm ngày thành lập đảng CSVN và xét đến ngôn ngữ nội dung tuyên truyền có phần nhẹ, ít hằn học hơn khi cộng sản lên án kẻ thù giai cấp, thực dân đế quốc, phát xít...nhưng về phần ca ngợi thành tích, kể lể công lao lãnh đạo tài tình, sáng suốt lại dài hơn, vì đảng phải thêm vào công lao “nếu không có đảng thì không có đổi mới” như ông nguyên tổng bí thư ĐM vui mồm bố láo!

Có lẽ nói đảng CSVN kể lể thành tích, khoe khoang công lao khơi khơi vô bằng, vô chứng như thói quen tuyên giáo, dư luận viên dóc láo, rất dễ bị còm sĩ lề dân lật mặt, thấy mới tin thì thật xấu hổ, chẳng biết dấu mặt vào đâu cho tiện... bởi vì các ngòi bút tự do lề dân, trong đó có kẻ viết bài này, có lẽ không ai có “đạo đức tầm cỡ ”như bác hồ nên không được trùng trùng điệp điệp nhà văn, nhà báo, nhà thơ lề đảng...thổi bong bóng hoặc nâng bi, bảo vệ tư tưởng, đạo đức học tập làm theo và vẽ vời lãnh đạo tài tình sáng suốt như đảng ta.

Để thấy mới tin như các còm sĩ lề dân đòi hỏi dư luận viên trưng dẫn chứng cứ và để thấy mới tin, chúng ta cùng nhau đọc trích đoạn ngẫu nhiên, không chọn lọc từ bài diễn văn của người lãnh đạo giỏi nhất có bằng cấp, địa vị trong đám lộn xộn ít học của đảng CSVN, là ông giáo sư, tiến sĩ ngành xây dựng đảng, tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng. Soi diễn văn của ông bí trọng để xem ông ta nói thế nào về đảng trong cái ngày kỷ niệm 85 năm thành lập đảng CSVN: 

“...85 năm qua, dù con đường đi lên có lúc quanh co, phức tạp, dù Đảng ta có lúc phạm khuyết điểm, sai lầm, nhưng do có bản lĩnh vững vàng, thực sự khiêm tốn, cầu thị, đảng ta nghiêm túc tự phê bình, sửa chữa khuyết điểm, được nhân dân tin yêu, ủng hộ, cho nên đảng đã lãnh đạo cách mạng Việt Nam vượt qua mọi khó khăn, thử thách, đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác, không một thế lực nào ngăn cản nổi...”(*)

Thú thật, không biết ai khác nghĩ sao nhưng với kẻ viết bài này khi đọc thấy ông Trọng bảo “đảng ta” khiêm tốn, cầu thị... được nhân dân tin yêu, ủng hộ...thì hơi thấy tức cười lẫn buồn cười.

Xin hỏi ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng chỗ nào chỉ ra “đảng ta” khiêm tốn, cầu thị...khi các ông luôn mồm lếu láo, khoe đảng lãnh đạo “cách mạng” đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác và dựa trên cơ sở khoa học nào, các ông cứ lải nhải rằng, được nhân dân tin yêu ủng hộ. Thế thì ông cùng các ông lãnh đạo đảng CSVN đương quyền, có dám tạo diễn đàn tự do trên báo lề đảng, để cho người dân thảo luận, tranh luận về “đảng lãnh đạo cách mạng đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác” và các ông có dám làm cuộc trưng cầu dân ý có quốc tế giám sát để xác định lòng dân “tin yêu, ủng hộ” đối với đảng của các ông không?

Ở một đoạn khác của diễn văn ông Trọng nói tiếp rằng:

“...Thành quả vĩ đại đó, Đảng ta và nhân dân ta đã phải đổ bao xương máu, gánh chịu biết bao hy sinh. Chỉ riêng cuộc “khủng bố trắng” của thực dân Pháp trong những năm 1931 - 1932, đã có hàng vạn cán bộ, đảng viên và những người yêu nước bị giam cầm, tù đày, giết hại; nhiều đồng chí lãnh đạo xuất sắc của Đảng như: Trần Phú, Ngô Gia Tự, Nguyễn Đức Cảnh, Lê Hồng Phong, Hà Huy Tập, Nguyễn Văn Cừ, Nguyễn Thị Minh Khai...bị sát hại. Trong các nhà tù khét tiếng của địch như Côn Đảo, Sơn La, Hoả Lò, Lao Bảo, Phú Quốc,... giam cầm, tra tấn hết sức dã man những người cộng sản; riêng ở nhà tù Côn Đảo có 793 đồng chí hy sinh; ở Kon Tum có 339 đồng chí bị thủ tiêu.

Trong những năm 1954 - 1959, ở miền Nam có 466.000 đảng viên và những người yêu nước bị bắt giam, 400.000 người bị đưa đi đày và 68.000 người bị giết. Trong hai cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ đã có gần 160.000 đảng viên hy sinh...”(*)

Đến thời đại thông tin bùng nổ thì cái mà ông Nguyễn Phú Trọng gọi là thành quả vĩ đại, là công lao của đảng cộng sản mà không thấy nó đích thực là tội trọng đối với quốc gia, dân tộc Việt Nam do các nguyên nhân sau, quả là dễ chết cười:

Một là con số đảng viên bị kẻ thù thực dân sát hại không thấm vào đâu so với con số đảng phái, tổ chức kháng chiến quốc gia, những dân lành vô tội bị đảng cộng sản tàn sát trước, trong, sau cuộc kháng chiến chống Pháp. Tiếp theo sau là theo lệnh quốc tế cộng sản đệ tam, đảng CSVN đẩy thanh niên Việt Nam vào chảo lửa của cái gọi là “chống Mỹ cứu nước”. Sự thật lịch sử đã chỉ ra CSVN không cần khởi động chiến tranh, Việt Nam vẫn giành được độc lập vì Việt Nam đã được phát xít Nhật, thực dân Pháp trao trả độc lập trong thực tế và sự thật chống Mỹ cứu nước, chính là hành động đảng CSVN đánh thuê cho Trung Quốc – Liên Xô.

Hai là con số thống kê chính thức của đảng, nhà nước xác nhận là có 160. 000 đảng viên hy sinh trong cuộc chiến tranh đánh Pháp, đuổi Nhật, chống Mỹ nhưng chiến tranh đã cướp đi nhiều triệu mạng người dân Việt Nam, là tội ác không thể chối cãi của đảng CSVN đối với dân tộc Việt Nam. Cũng như Việt Nam hoàn toàn có thể tránh đuợc tổn thất đó, nếu không có Hồ Chí Minh và đảng CSVN cam tâm làm tay sai cho cộng sản quốc tế. Con số 160. 000 đảng viên cộng sản trong tổng số nhiều triệu sinh mạng Việt Nam hy sinh trong các cuộc chiến tranh có thể tránh được, quả đúng như lời ai đó đã nói “đảng gắn liền với máu thịt nhân dân Việt Nam” là chính xác cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng!

Ba là sự thật lịch sử khách quan cũng đã chỉ ra rằng:“...Từ năm 1947 các Hội Đồng Chính Phủ và Chính Đảng Pháp đã quyết định không tái lập chế độ thuộc địa tại Á Châu và tán thành nguyện vọng độc lập của nhân dân Việt Nam. Trước đó, năm 1946, Pháp đã trả độc lập cho Syrie và Liban theo chủ trương của Hiến Chương Đại Tây Dương 1941 và Hiến Chương Liên Hiệp Quốc 1945.. Và trong năm 1947, như đã trình bầy, Pháp đã đăng ký Việt Nam là một quốc gia độc lập tại Liên Hiệp Quốc. Tháng 3, 1949, bằng Hiệp Định Elysée, Tổng Thống và Quốc Hội Pháp đã chính thức thừa nhận chủ quyền độc lập và thống nhất của Quốc Gia Việt Nam...”(**)

Bên cạnh kể lể thành tích, công lao đánh đuổi thực dân, đế quốc, phát xít... ông Trọng không quên kể lể công lao đổi mới và ông cũng không lú lẫn để quên đổ thừa cho sự phồn thịnh của nền kinh tế thị trường làm hư hỏng cán bộ, đảng viên CSVN với luận điệu thiếu trí tuệ lẫn không đàng hoàng như sau:

“...Trong điều kiện đảng ta là đảng cầm quyền, hoạt động trong môi trường phát triển kinh tế thị trường, mở cửa hội nhập; cán bộ, đảng viên giữ nhiều trọng trách, hằng ngày, hằng giờ tiếp xúc với hàng và tiền, gắn liền với lợi ích cá nhân, đối mặt với bao cám dỗ, với mặt trái của cơ chế thị trường, chúng ta càng phải chăm lo giữ vững bản chất cách mạng và tính tiên phong của Đảng.

Nếu không nhận thức sâu sắc điều này, nếu cán bộ, đảng viên không tích cực và kiên trì rèn luyện thì rất dễ bị thoái hóa, biến chất. Vấn đề giữ vững bản chất của Đảng - là một Đảng Cộng sản, đảng cách mạng chân chính, hoạt động vì sự nghiệp của giai cấp công nhân, của dân tộc, vì lợi ích của nhân dân, là vấn đề hết sức cơ bản và quan trọng...”(*)

Hiện thực kinh tế thị trường trong các nhà nước dân chủ đa đảng cũng chỉ ra rằng “cán bộ đảng viên, quan chức nhà nước” không chỉ tiếp xúc với hàng, với tiền hàng ngày, hàng giờ mà họ còn sống thở trong môi trường kinh tế thị trường nhưng đội ngũ công nhân viên chức của các nước dân chủ, cũng chẳng cần học tập làm theo đạo đức bác hồ hay kiên trì rèn luyện để tránh suy thoái biến chất mà đội ngũ quan chức cán bộ đảng viên của đảng, nhà nước của các nước dân chủ tiên tiến, quả là đáng ngưỡng mộ bởi họ không mấy ai bi suy thoái biến chất như cán bộ đảng viên CSVN.

Cũng như các đảng phái chính trị hoạt động trong các nhà nước dân chủ, không đảng nào tự xưng là đảng chân chính nhưng mặc nhiên các đảng phái chính trị đều phải hoạt động vì lợi ích của quốc gia, của nhân dân và nếu đảng phái chính trị nào đi ngược với lợi ích của tổ quốc, nhân dân sẽ bị đuổi cổ khỏi quyền lực của dân trao phó, là điều có thật không ai có thể nói xấu hay bao che!

Ngoài ra trong bài diễn văn kỷ niệm ngày thành lập đảng CSVN, ông Nguyễn Phú Trọng còn kể lể, lập lại những chuyện nhân danh, bịa đặt cũ rích về chủ nghĩa marx – Lenin, về chủ nghĩa xã hội, về tư tuởng Hồ Chí Minh, về truyền thống trung thành với giai cấp... thiếu điều ai cũng thuộc nằm lòng và hầu hết ai cũng biết rõ những điều ông Trọng nói là có vấn đề thiếu thành thật. Nếu không nói là ông Trọng nói láo, vì chính ông cũng biết là đến hết thế kỷ này đã có xã hội chủ nghĩa hoàn chỉnh ở Việt Nam chưa? Thế không biết động lực nào xui khiến ông nói tràng giang đại hải những điều ông tin, ông biết là không đúng với suy nghĩ của ông như đoạn dưới đây:

“...Đó là truyền thống trung thành vô hạn với lợi ích của dân tộc và giai cấp, kiên định mục tiêu, lý tưởng độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội trên cơ sở chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh. Chỉ có đi theo con đường cách mạng mà Đảng ta và Bác Hồ đã lựa chọn thì cách mạng Việt Nam mới giành được thắng lợi trọn vẹn, đất nước ta mới thật sự được độc lập; dân tộc ta mới thật sự được tự do; nhân dân ta mới có cuộc sống ngày càng ấm no, hạnh phúc...”(*)

Trong buổi lễ trọng đại kỷ niệm ngày thành lập đảng CSVN – ông tổng bí thư Trọng, người đứng đầu đảng được xem là người giỏi nhất trong đám lãnh đạo, có học hàm, học vị giáo sư, tiến sĩ mà phạm phải lỗi nhận thức khá đơn giản, không thể biện minh cho người đứng trên cương vị lãnh đạo của đảng lãnh đạo và chỉ có hai cách giải thích về phát ngôn và hành động của ông Nguyễn Phú Trong như sau:

Một là mặc dù ông mang danh giáo sư, tiến sĩ ngành xây dựng đảng nhưng ông không biết gì về chủ nghĩa xã hội, về chủ nghĩa Marx – Lenin. Ông Trọng cũng không biết Hồ Chí Minh không có tư tưởng nào cả ngoài chủ nghĩa Marx – Lenin nhưng ông vẫn cố nói lấy được là nhờ có bác đảng, toàn dân chọn lựa chủ nghĩa Marx – Lenin nên đất nước, dân tộc Việt Nam mới giành được độc lập, tự do, ấm no, hạnh phúc...

Hai là ông biết rõ chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa Marx – Lenin, tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh đều là thứ rác rưởi, không có nhân dân Việt Nam nào chọn lựa nó cả như chính ông có lần vô tình hay vì lý do ngẫu hứng nào đó buột miệng nói không biết đến hết thế kỷ này đã có xã hội chủ nghĩa hoàn chỉnh chưa? Vậy mà trong những ngày như thế này, ngày thành lập đảng ông lại quay ngoắc 180 độ hô hào chủ nghĩa xã hội là sự lựa chọn đúng đắn của bác đảng, của nhân dân Việt Nam.

Dù kiến thức, nhân cách của ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng có nằm trong trường hợp một hay trường hợp hai đều không đủ chuẩn đức độ, tài năng lãnh đạo quốc gia, kể cả lãnh đạo một đảng độc quyền lãnh đạo và không phải chỉ có ông trọng là lãnh đạo duy nhất vô nhân cách, kém tài, kém đức nói một đường làm một nẻo mà hầu hết lãnh đạo đời đầu, đời giữa, đời cuối của đảng CSVN đều là như thế, đều cùng một giuộc với nhau.

Đến hôm nay hầu như mọi người Việt Nam, những ai có quan tâm đến đất nước đều nhận ra tất cả lãnh đạo các đời cộng sản không thể hiện được cá tính lãnh đạo trong sáng, đáng kính trọng và không những năng lực lãnh đạo CSVN yếu kém mà họ còn mang thêm thói xấu dối lem lẻm, dối không biết ngượng mồm, nói dối đến độ trơ trẻn, mở mồm ra là biết dối nhưng vẫn cứ nói dối như cách ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng thể hiện trong bài diễn văn 85 năm ngày thành lập đảng.

Chính vì lẽ đó, chính vì những kẻ lãnh đạo vô đạo, kém tài nhưng dư thừa lưu manh, dối trá của một đảng lãnh đạo, độc quyền chính trị, là một trong số nguyên nhân khiến cho dân, nước cứ loay hoay trong loạn lạc nhiễu nhương, băng hoại đạo đức lối sống và cứ mãi đắm chìm trong vũng lầy đói nghèo, lạc hậu, chậm tiến...

 

Chú thích:

(*)http://www.tapchicongsan.org.vn/Home/Tieu-diem/2015/31798/Dien-van-cua-Tong-Bi-thu-tai-le-ky-niem-ngay-thanh.aspx

(**)http://www.danlambaovn.blogspot.com.au/2015/02/duyet-lai-su-that-lich-su.html#more

 

 

 

 

 

 


.
,

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Khi còn tại chức, không ít lần, T.T Nguyễn Xuân Phúc đã khiến cho dân tình hoang mang hay bối rối khi nghe những câu chữ rất lạ kỳ: “Quảng Ninh là đầu tàu kinh tế của cả nước’, ‘Vĩnh Phúc sẽ vươn lên trở thành đầu tàu kinh tế của cả nước’, ‘Long An phải trở thành đầu tàu kinh tế của cả nước’, ‘Hải Phòng là đầu tàu quan trọng của cả nước’, ‘Bình Dương phải là đầu tàu phát triển kinh tế mạnh nhất của cả nước …”
Nhưng 64 năm sau (1960-2024), đảng đã thoái hóa, biến chất. Đảng viên thì tham nhũng, suy thoái đạo đức, lối sống tự diễn biến và tự chuyển hóa, bài bác Chủ nghĩa Mác-Lênin và cả “tư tưởng Hồ Chí Minh” nữa...
Một tuần sau, sau khi dư luận nổi sóng về phát biểu của thiếu niên Chu Ngọc Quang Vinh (“tôi coi đảng như một thế lực xấu chỉ biết lừa gạt dân”) tạm lắng – hôm 7 tháng 9 vừa qua – nhà văn Phạm Đình Trọng kết luận: “Sự việc cho thấy người dân, nhất là thế hệ trẻ đã có nhận thức sâu sắc về pháp luật, có ý thức về sự có mặt của cá nhân trong cuộc đời, trong xã hội”.
Nội dung phát biểu của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Tô Lâm ngày 27/08/2024 về đường lối khóa đảng XIV cho thấy ông không dám đi ra khỏi quỹ đạo một người Cộng sản bảo thủ để được tồn tại...
Kamala nhắc lại Donald Trump đã cảm ơn Tổng Thống Tập Cận Bình về những gì ông ta đã làm trong thời gian đại dịch COVID. Bà nhớ cả nội dung Trump đã viết trên Twitter: “Thank you, President Xi” và đọc lại cho chục triệu người dân Mỹ đang xem màn hình. “Khi chúng ta biết rằng Tập Cận Bình phải chịu trách nhiệm vì không cung cấp và cung cấp không đầy đủ cho chúng ta sự minh bạch về nguồn gốc của COVID.” Kamala nhắc lại cả việc Donald Trump đã mời Taliban đến David Camp, “là một nơi có ý nghĩa lịch sử đối với chúng ta, với tư cách là những người Mỹ, một nơi mà chúng ta tôn vinh tầm quan trọng của ngoại giao Hoa Kỳ, nơi chúng ta mời và tiếp đón các nhà lãnh đạo thế giới được kính trọng. Và cựu tổng thống này với tư cách là tổng thống đã mời họ đến David Camp vì ông ta, một lần nữa, không biết tầm quan trọng và trách nhiệm của tổng thống Hoa Kỳ. Và điều này quay trở lại vấn đề ông ta đã liên tục hạ thấp và coi thường các quân nhân của chúng ta, những người lính đã hy sinh...
Từ ngày nước Mỹ lập quốc, chưa bao giờ nụ cười của một ứng cử viên tổng thống lại bị đối thủ mang ra mổ xẻ, tấn công với những lời lẽ không phù hợp với tư cách một người tranh cử vị trí lãnh đạo quốc gia. Nhưng ngược lại, cũng chưa bao giờ nụ cười của một ứng cử viên tổng thống lại trở thành niềm hy vọng cho một đất nước đang đối đầu với mối nguy hiểm “duy nhất suốt 248 năm” (theo lời cựu Phó Tổng Thống Dick Chenny.) Đó là nụ cười của Kamala Harris – Một nụ cười đang ngày càng thay hình đổi dạng cuộc tranh cử tổng thống kinh điển của nước Mỹ.
Cựu Tổng Thống Donald Trump đã trình bầy kế hoạch kinh tế của ông tại Economic Club of New York trước đám đông các kinh tế gia, lãnh đạo doanh nghiệp và nhà báo vào 5-9-2024 vừa qua. Buổi nói chuyện này nằm trong chiến dịch tranh cử. Kế hoạch kinh tế trong nhiệm kỳ 2 nếu ông thắng cử bao gồm nhiều chính sách mà ông đã thi hành trong bốn năm đầu cầm quyền. Ông tuyên bố sẽ loại bỏ nhiều chương trình của chính quyền Biden. Ứng cử viên tổng thống của Cộng Hòa quảng cáo chương trình của ông với thuế nội địa thấp, thuế nhập cảng cao chưa từng thấy, giảm bớt luật lệ, và kinh tế phát triển mạnh. Nhưng nhiều chuyên viên đã nghi ngờ giá trị của chương trình kinh tế này. Nhiều người đã lên tiếng chỉ trích đề xuất kinh tế của Trump như chúng ta sẽ thấy trong những phần dưới đây của bài báo này.
Cuộc bầu cử tổng thống Mỹ vào tháng 11 sắp tới không chỉ định hình tương lai chính trị của quốc gia trong vài năm tới mà còn đặt ra những câu hỏi căn bản về bản sắc và tương lai của chính nước Mỹ. Trong khi kết quả bầu cử sẽ quyết định nhiều vấn đề quan trọng, những xung đột sâu sắc về bản chất của nước Mỹ đã được phản ảnh rõ nét qua đường lối, chính sách nêu ra tại hai đại hội Đảng Cộng Hòa và Dân Chủ vừa qua.
Tôi đã xem qua cả trăm bài viết với với nội dung và ngôn từ (“đầu đường xó chợ”) tương tự nhưng chưa bao giờ bận tâm hay phiền hà gì sất. Phần lớn, nếu không muốn nói là tất cả, các bạn DLV đều không quen cầm bút nên viết lách hơi bị khó khăn, và vô cùng khó đọc. Họ hoàn toàn không có khái niệm chi về câu cú và văn phạm cả nên hành văn lủng củng, vụng về, dài dòng, lan man trích dẫn đủ thứ nghị quyết (vớ vẩn) để chứng minh là đường lối chính sách của Đảng và Nhà Nước luôn luôn đúng đắn. Họ cũng sẵn sàng thóa mạ bất cứ ai không “nhận thức được sự đúng đắn” này, chứ không thể lập luận hay phản bác bất cứ một cáo buộc nào ráo trọi.
Ngày 20/7/1969, hai phi hành gia Neil Armstrong và Edwin Aldrin đi vào lịch sử như là hai người đầu tiên đặt chân lên Mặt Trăng thế nhưng sự kiện này bị một số nhà “lý thuyết âm mưu” lên tiếng phủ nhận. Căn cứ vào những điểm “khả nghi” trong tấm hình chụp Armstrong đứng cạnh lá cờ cắm trên Mặt Trăng, họ quả quyết rằng tất cả chỉ là chuyện dàn dựng và bức hình này chỉ được chụp tại một sa mạc ở Nevada. Nhưng bằng chứng của vụ đổ bộ ấy đâu chỉ duy nhất một tấm hình? Tàu Appollo 11 phóng từ mũi Kennedy trước con mắt hàng chục ngàn người và hàng trăm triệu người qua ống kính truyền hình. Hàng trăm ngàn thước phim quay được và chụp được khi tàu Appollo vờn trên quỹ đạo quanh mặt trăng, cảnh tàu con rời tàu mẹ để đổ bộ, cảnh các phi hành gia đi bộ và cả những túi đất đá mang về từ Mặt Trăng v.v. Chúng ta thấy gì ở đây? Những bằng chứng xác thực thì nặng như núi nhưng, khi đã cố tình không tin, đã cố vạch ra những âm mưu thì chỉ cần mấy điểm khả nghi nhẹ tựa lông hồng.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.