Hôm nay,  

Le Nguyen: Quỳ Gối Dâng Đất Có Ngăn Được Giặc?

09/01/201400:00:00(Xem: 5974)

Quỳ Gối Dâng Đất Có Ngăn Được Giặc?

Le Nguyen

Tuyên bố của lãnh đạo tối cao Trung cộng “đừng để vấn đề Biển Đông làm ảnh hưởng đến quan hệ hai nước” được các phương tiện loa đài của Việt Cộng rầm rộ phụ họa khiến cho những người Việt còn mang hồn Việt không khỏi nổi cơn thịnh nộ với thái độ hèn nhược, ngu xuẩn của lãnh đạo đảng, nhà nước cộng sản Việt Nam trước âm mưu cướp nước của giặc thù truyền kiếp Phương Bắc. Sự phẫn nộ được tiếp nối với những thông tin qua bài phỏng vấn của thứ trưởng Nguyễn Chí Vịnh liên quan đến cuộc đối thoại chiến lược quốc phòng Việt-Trung đăng tải trên các báo lề đảng “giải quyết tranh chấp Biển Đông không thể manh động...Quân đội Việt-Trung tuyệt đối không dùng vũ lực...giữ vững ổn định chính trị để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ bằng biện pháp hoà bình...”

Đọc tin không nổi nóng sao được, khi những nội dung đối thoại của các tên “cáo già” Trung Cộng đều chứa đựng dã tâm cướp đất cướp biển Việt Nam không cần phải tốn đến một viên đạn thì quân cướp Bắc triều cần gì phải sử dụng đến vũ lực mà các loa đài của đảng phải đồng thanh phụ hoạ tranh chấp Biển Đông không thể manh động, tuyệt đối không dùng vũ lực...bảo vệ chủ quyền lãnh thổ bằng biện pháp hoà bình?

Ngược giòng thời gian, xin hỏi các ông đảng nô, bút nô, báo nô mê cuồng, kể từ khi lãnh đạo đảng cộng sản bí mật đi Thành Đô bái lạy Bắc Triều để mong được trở lại làm tên lính xung kích, làm chư hầu của phe xã hội chủ nghĩa. Thực chất là tay sai của nhà nước Đại Hán và các ông có biết khẩu hiệu xã hội chủ nghĩa mang màu sắc Trung Hoa chỉ là giả tạo, nó không tồn tại trong đầu của những tên đầu sỏ bá quyền Trung Nam Hải? Xã hội chủ nghĩa mang màu sắc Trung Hoa chỉ là bộ áo rách nát nồng nặc mùi đế quốc được các tên thực dân mới khoác lên nhằm lừa mị những cái đầu đất để thực hiện tham vọng thôn tính lãnh thổ tổ tiên của dân tộc Việt Nam mà thôi.

Người dân ai cũng thấy kể từ hội nghị Thành Đô ra đời, Việt Nam lần lượt mất hàng ngàn cây số vuông đất biên giới, diện tích lãnh thổ bị mất lớn bằng tỉnh Thái Bình. Trong đó có các địa danh một thời vang danh lịch sử đấu tranh chống xâm lược Phương Bắc như Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc, Bãi Tục Lãm, Núi Lão Sơn và hàng chục ngàn cây số vuông biển của vịnh Bắc Bộ. Trong sự kiện mất đất mất biển này, đảng nhà nước Việt Nam trong thời gian dài cúc cung tận tụy, luôn“chấp hành nghiêm chỉnh...” rất ngoan ngoãn biết tự kiềm chế không sử dụng vũ lực giải quyết tranh chấp,”sợ” gây ảnh hưởng đến quan hệ tốt đẹp răng môi của hai nước!

Sự ngoan ngoãn dễ bảo của đảng nhà nước cộng sản Việt Nam không dừng lại ở đó, ngay cả khi đảng nhà nước Trung cộng hành động như hải tặc thời trung cổ đánh đuổi bắn giết, cướp tàu đòi tiền chuộc của các ngư dân các tỉnh Thanh-Nghệ, Quảng-Đà, các đảo Lý Sơn, Phú Quý... Đảng, nhà nước sợ phạm “húy”chỉ dám khe khẻ kêu lên “tàu lạ”và sợ ảnh hưởng đến quan hệ tốt đẹp của hai nước nên hất mặt lớn tiếng kêu gọi nhân dân tự chế để đảng nhà nước lo, cùng lúc với việc lặp đi lặp lại điệp khúc “Việt Nam có chủ quyền không thể tranh cãi...” Có thể nói, cách phản đối của đảng nhà nước cộng sản Việt Nam qua câu cú rất ấn tượng “...Việt Nam có chủ quyền không thể tranh cãi...” là tương đối có “khí thế”, ngoài cái đó ra không có một động thái nào được gọi là một nước Việt nam độc lập có chủ quyền nhằm bảo vệ lãnh thổ, bảo vệ quyền lợi chính đáng của ngư dân sống gắn liền với biển đã bao đời.

Không những ngoan ngoãn dễ bảo mà đảng nhà nước cộng sản Việt nam còn tích cực tuyên truyền phát triển mối quan hệ song phương toàn diện lên tầm cao mới, với việc tổ chức lịch giao lưu, đối thoại cấp cao của đảng, nhà nước quân đội, công an dày đặc và mỗi lần như thế các lãnh đạo cao cấp của Việt nam đều không quên xếp hàng thay phiên nhau lên diễn đàn run run nói: “...đời đời nhớ ơn sự giúp đỡ chí tình chí nghĩa...tình hữu nghị đời đời Việt-Trung là tài sản quý báu chung của hai Đảng, hai nước và nhân dân hai nước, cần được không ngừng củng cố, phát triển, truyền mãi cho các thế hệ mai sau...”Cho dù ngoài Biển Đông nổi sóng vang rền, ngư dân ta bị đuổi bắn, tàu thăm dò dầu khí trong thềm lục địa thuộc đặc quyền kinh tế bị cắt cáp. Thậm chí đồng chí 16 vàng, 4 tốt còn ngang nhiên kêu gọi đấu thầu các lô, các mỏ dầu trên lãnh thổ thuộc chủ quyền của Việt nam và đảng nhà nước cộng sản Việt nam vẫn một mực hô hào ngoại giao mềm dẽo hòa bình “không để vấn đề Biển Đông ảnh hưởng đến quan hệ hai nước?”

Trước thái độ hèn nhược của các tên tay sai hạng bét cộng sản Việt Nam không làm cho nhà nước Đại Hán dừng tay đồ tể. Nó chỉ khiến bọn bá quyền Phương Bắc càng thêm ngạo mạn hung hăng, chúng khinh bỉ phun nước bọt vào mặt lãnh đạo ngụy quyền Hà Nội, qua động thái đơn phương ra lệnh cấm đánh bắt cá trên ngư trường Việt nam và xua hàng vạn tàu chiến, tàu cá tràn ngập Biển Đông. Chúng tuyên bố thành lập thành phố Tam Sa, tiến hành thủ tục đảng cử dân bầu, bầu bán đại diện điều hành chính quyền các cấp, xây dựng hạ tầng cơ sở, mở phi cảng hải cảng, thiết lập căn cứ quân sự đưa quân đội đến đồn trú nhằm hợp thức hóa chủ quyền trên những vùng biển đảo đã cưỡng chiếm của nước ta. Thế mà lãnh đạo đảng nhà nước cộng sản Việt nam cùng với bọn báo nô, bút nô không biết vô tình hay cố ý đồng thanh phụ họa “không để vấn đề Biển Đông ảnh hưởng đến quan hệ của hai nước?” À há, “rất thông minh”cứ để giặc tự nhiên chiếm đóng thì làm gì có ảnh hưởng đến quan hệ hai đảng, hai nước?

Thời gian dài theo dõi, đọc qua nội dung các lời tuyên bố của lãnh đạo Trung cộng, hẳn mọi người trong chúng ta đều thấy, không lời tuyên bố nào của lãnh đạo Bắc triều là không có ẩn chứa mưu toan từng bước gậm dần lãnh thổ của nước ta và lãnh đạo đảng nhà nước Việt Nam cùng bộ máy truyền thông nô lệ lúc nào cũng cố tình có, vô tư có, nối giáo cho giặc một cách xuẩn ngốc và hèn hạ.

Điển hình cho âm mưu cướp đất Việt Nam, các lãnh đạo lớn bé của Trung cộng đều không bỏ qua bất cứ cơ hội nào để cướp diễn đàn, thể hiện lập trường nhất quán, xoay quanh con bài tẩy “đừng gây ảnh hưởng đến quan hệ hai đảng, hai nước” để vừa dụ dỗ vừa cưỡng bức, vừa âm thầm vừa công khai cướp đất biên giới, cướp biển ở vịnh Bắc Bộ những năm trước kia. Bây giờ bổn cũ soạn lại với luận điệu“đừng để tranh chấp Biển Đông ảnh hưởng đến quan hệ tốt đẹp của hai đảng, hai nước” chúng trước sau như một dùng tấm bình phong xã hội chủ nghĩa với “quan hệ hai đảng, hai nước” nhằm mục đích tiếp tục cướp biển đảo của Việt Nam chứ không mảy may đặt nặng mối quan hệ Việt-Trung làm trọng tí ti nào cả. Thế mà bọn ngụy quyền Hà Nội, đám bồi bút tay sai tưởng bở thi nhau thúc đẩy, phụ họa cho tiến trình ăn cướp của Bắc triều nhanh hơn để chúng có đầy đủ cơ sở pháp lý lu loa với thế giới rằng” ...Trung Quốc có chủ quyền không thể tranh cãi...”

Có thể nói với đầu óc tỉnh táo trung bình chỉ cần bốn câu ngắn trích dẫn ở đầu bài không khó để chúng ta nhận ra dã tâm của bọn bá quyền Phương Bắc và tư duy của lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam chứa đựng gì trong phát ngôn của chúng: một là đừng để vấn đề Biển Đông làm ảnh hưởng đến quan hệ hai nước; hai làgiữ vững ổn định chính trị để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ bằng biện pháp hoà bình; ba là giải quyết tranh chấp Biển Đông không thể manh động; bốn là Quân đội Việt-Trung tuyệt đối không dùng vũ lực...”

Ở câu một, ngoài mặt Tàu cộng, Việt cộng “ hợp tác”diễn trò “đừng để Biển Đông ảnh hưởng đến quan hệ hai nước” nhưng bên trong ngầm ra lệnh cho đảng đàn em giao nạp cho đảng đàn anh “quản lý” Biển Đông nếu không thảm họa sẽ xảy ra, sẽ bị dạy cho một bài học như năm 1979 và ngụy đảng Hà Nội đã ngoan ngoãn vâng lời cống nạp biển đảo, để đáp ứng đòi hỏi không gây ảnh hưởng được gọi là xấu của mối quan hệ hai đảng, hai nhà nước?

Ở câu hai với nội dung “giữ vững ổn định chính trị để bảo vệ lãnh thổ bằng biện pháp hòa bình” không ngoài mục đích thi hành chỉ đạo của Bắc triều nhằm ngăn chận, thẳng tay đàn áp những người yêu nước xuống đường chống tham vọng bành trướng của nhà nước Đại Hán, một nhà nước côn đồ nhập trở lại vai diễn xã hội chủ nghĩa để lừa gạt các tên cộng sản Việt Nam mê cuồng với mục đích, nguyên nhân sâu xa hơn là làm vô hiệu sức mạnh toàn dân, phá vỡ tinh thần đoàn kết chống ngoại xâm của dân tộc Việt nam để chúng dễ dàng thôn tính nước ta.

Ở câu ba nhấn mạnh đến việc “giải quyết tranh chấp Biển Đông không thể manh động” tức là giải quyết tranh chấp bằng con đường ngoại giao, với đối thoại song phương mềm dẽo hoà bình. Cụ thể là không đa phương hóa, không quốc tế hóa Biển đông nhằm vô hiệu vai trò trọng tài của thế giới để hai đảng dễ dàng hợp thức hoá việc giao nộp và tiếp quản Biển Đông thông qua đối thoại được gọi là hòa bình, không manh động trong tranh chấp như chúng đã từng tỏ rõ ý đồ không che dấu bất cứ đâu, bất cứ lúc nào khi có cơ hội?

Ở câu bốn nhắc lại nhận thức chung của lãnh đạo hai đảng, hai nhà nước “Quân đội Việt-Trung tuyệt đối không dùng vũ lực.” Thú thật nội dung câu nói này hơi “bị” dư vì kẻ có tham vọng bành trướng lãnh thổ được đàn em ngoan ngoản cống nạp biển đảo, không phải mất một viên đạn không tốn một giọt máu và đàn em không dám khe khẻ “ẳng” lên một tiếng cho có khí phách thì đàn anh sử dụng bạo lực để làm gì? Lãnh đạo Bắc Triều có điên không, chắc hẳn chúng không điên?

Qua bốn nội dung chính được rút ra từ các tuyên bố trong vấn đề Biển Đông từ trước đến nay của hai đảng, hai nhà nước Việt-trung và qua quan sát tình hình Biển Đông đang diễn ra trong hiện tại, chúng ta thấy biển đảo của ta lần lượt mất vào tay kẻ thù Phương Bắc. Chúng ta cũng thấy thái độ hung hăng của nhà nước Đại Hán với các nước có liên quan quyền lợi, liên quan đường biên giới biển đều bị chúng gây hấn hăm dọa cưỡng chiếm bằng vũ lực và biểu đạt thái độ sẵn sàng sử dụng bạo lực để giải quyết tranh chấp kể cả những vùng biển không thuộc diện tranh chấp.Thái độ hiếu chiến được chúng phô trương qua các cuộc tập trận bắn đạn thật có hải, lục, không quân tham dự với các vũ khí hiện đại sau nhiều chục năm âm thầm xây dựng phát triển cho tham vọng bành trướng của bá quyền nước lớn.

Dù biết nhà nước Đại Hán lưu manh hành xử như côn đồ, giả danh xã hội chủ nghĩa lừa gạt cộng sản đàn em, dù biết chúng sở hữu một lực lượng quân đội đông mạnh với nhiều vũ khí tân tiến nhằm phục vụ cho tham vọng bá quyền, dù vẫn biết Việt Nam không phải là đối thủ của chúng về mặt súng ống nhưng không vì thế mà chúng ta hèn nhược trước giặc, cứ cúi đầu quỳ gối dâng đất dâng biển đảo cho kẻ thù với ý tưởng lãng mạn là không gây ảnh hưởng đến quan hệ hai nước sẽ được bá quyền để cho yên thân?

Thực tế cho thấy, dù đảng cộng sản Việt Nam có chịu nhục lùi bước, quỳ gối lần lượt dâng từng phần lãnh thổ, hết lời năn nỉ van xin “tha tội làm tay sai trung thành” nhắc nhở xưng tụng tình nghĩa xã hội chủ nghĩa anh em vẫn không ngăn được tham vọng của bành trướng phương Bắc. Do đó, muốn giữ được độc lập chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ không còn cách nào khác là đảng cộng sản phải vất đuôi chồn cáo xã hội chủ nghĩa bước xuống, rời bỏ quyền lực chính trị để toàn dân tộc đứng lên huy động sức mạnh tòan dân lựa chọn hướng đi theo ý chí nguyện vọng của dân tộc mình, phù hợp với trào lưu tiến hóa của nhân loại để đưa dân nước thoát họa ngoại xâm và họa cộng sản.


Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chúng ta đang bước vào năm bầu cử. Năm 2024 sẽ có một cuộc bầu cử có tính quyết liệt, vì các lựa chọn chắc chắn sẽ gây tranh cãi trong nội bộ cộng đồng gốc Việt, trong các gia đình người Việt, giữa các lựa chọn về cấp tiến và bảo thủ, giữa các thế hệ trẻ và già ở hải ngoại. Và chắc chắn là bầu cử tháng 11/2024 tại Hoa Kỳ sẽ ảnh hưởng tới cuộc chiến Trung Đông, cuộc chiến ở Ukraine, và ở cả Đài Loan. Tác động như thế nào, chúng ta khó đo lường hết tất cả các ảnh hưởng. Trong đó, một tác động lớn là từ tin giả, nói kiểu Mỹ là Fake News, tức là tin không thật.
Tôi rất thích khoa nhân chủng nhưng không có cơ may đến trường để được truyền thụ một cách bài bản về ngành học thú vị này. Hoàn cảnh sống, nói nào ngay, cũng không mấy thích hợp cho nhu cầu tự học. Suốt ngày (và suốt đời) tôi chỉ loanh quanh hàng quán nơi mà những kẻ hay lê la thường nói rất nhiều, dù sự hiểu biết của họ vốn không được bao nhiêu. Ngoài giới hạn về kiến thức, mấy ông bạn đồng ẩm còn có cái tật rất hay tranh cãi (và luôn cãi chầy cãi cối) nên mọi thông tin, từ bàn nhậu, đều không được khả xác hay khả tín gì cho lắm.
“Tham nhũng chính trị, lệch lạc tư tưởng, băng hoại đạo đức và hủ bại về lối sống. Đây là những kẻ thù rất nguy hiểm của Đảng, cần phải loại bỏ.” Tạp chí Xây Dựng Đảng (XDĐ) đã báo động như thế trong bài viết ngày 26/11/2023...
Đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) nhìn nhận tình trạng “trẻ hóa” trong suy thoái “tư tưởng chính trị ” và “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” đang gây khó khăn cho công tác “xây dựng, chỉnh đốn đảng”...
Năm 2024 là năm bầu cử, một năm gay go thử thách, và đề tài yêu ghét dù muốn hay không muốn đã trở lại trên các trang báo, trong các buổi tranh luận trong gia đình, ngoài xã hội. Chúc bàn tiệc trong năm của quý vị rôm rả những câu chuyện, những cuộc đối thoại bổ ích hai chiều, những thay đổi tốt đẹp. Và xin cảm ơn quý thân hữu, thân chủ đã hỗ trợ, gắn bó cùng hành trình với Việt Báo trong hơn 31 năm qua. Sau cùng là lời tri ân đến các độc giả Việt Báo: chính quý vị, những người đọc khó tính là thành trì giúp Việt Báo trở thành một tờ báo uy tín, chuyên nghiệp.
Năm 2023 tiến vào những ngày cuối cùng, nó sẽ đi qua và không bao giờ trở lại. Lịch sử sẽ đi qua nhưng những việc làm của con người sẽ tồn tại với sự khôn ngoan và ngu ngốc của đa số. Cụm từ ‘con-người-đa-số’ chỉ định ý muốn chung của đa số người. Và ‘con-người-thiểu-số’ đành phải tuân theo. Trò sinh hoạt dân chủ luôn luôn là con dao hai lưỡi có hiệu quả tùy thuộc sở thích của con người đa số. Sở thích? Một thứ tạo ra tốt lành hoặc khổ nạn. Đúng ra là cả hai, nhưng có một trong hai sẽ lớn hơn, đôi khi, lớn gấp bội phần. Nếu khổ nạn quá lớn thì cuộc sống chung sẽ thay đổi, có khi lâm vào mức tồi tệ. Chẳng hạn như trường hợp nước Đức dưới thời Hitler. Ý muốn của con người đa số đam mê nồng nhiệt ý muốn của Hitler. Cho ông ta cơ hội dẫn đầu một quốc gia quyền lực, tạo ra hiệu quả cuộc chiến thế giới thứ hai. Hậu quả tàn khốc đó do ai? Hitler? Đúng một phần.
“Tự diễn biến, tự chuyển hóa” trong Lực lượng vũ trang nhân dân là mối lo hàng đầu của đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay. Bằng chứng này đã được Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng đưa ra tại Hội nghị Đảng ủy Công an ngày 20/12/2023 tại Hà Nội, và trong nội dung các bài viết trên báo chí chính thống của nhà nước liên quan đến Quân đội...
Người ta nên áp dụng đạo đức vào tài chính trị của Henry Kissinger như thế nào? Làm thế nào để người ta quân bình những thành tựu với những hành vi sai trái của Kissinger? Tôi đã vật lộn với những vấn đề đó từ khi Kissinger là giáo sư của tôi, và sau này là đồng nghiệp tại Đại học Harvard. Vào tháng Tư năm 2012, tôi đã giúp phỏng vấn ông trước một số lượng lớn cử toạ tại Harvard và hỏi liệu ông có làm điều gì khác đi trong thời gian làm ngoại trưởng cho các Tổng thống Hoa Kỳ Richard Nixon và Gerald Ford không. Lúc đầu, ông nói không. Suy nghĩ lại, ông nói rằng ước mình là đã hoạt động tích cực hơn ở Trung Đông. Nhưng ông không đề cập đến Campuchia, Chile, Pakistan hay Việt Nam. Một người phản đối ở phía sau hội trường hét lên: "Tội phạm chiến tranh!"
Việt Nam có còn “độc lập” với Trung Quốc hay không sau chuyến thăm Hà Nội của Tổng Bí thư, Chủ tịch nhà nước Tập Cận Bình là thắc mắc của người dân Việt Nam. Ông Tập có mặt ở Việt Nam từ 12 đến 13 tháng 12 năm 2023 và đạt được cam kết của Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng về “xây dựng Cộng đồng chia sẻ tương lai Việt Nam-Trung Quốc”.
Ngày nay, Chiến lược Phòng thủ Quốc gia của Hoa Kỳ – giống như chiến lược Chiến tranh Lạnh tạo chuẩn mực cho tư duy chiến lược trong những năm từ thập kỷ ‘50 đến ’80 – bị chi phối bởi một tác nhân đe dọa chính, đó là Trung Quốc. Điều này vừa cung cấp thông tin vừa tạo điều kiện cho tất cả các mối đe dọa lớn khác có thể xảy ra: Nga, Iran và Bắc Triều Tiên. Giống như thời kỳ Chiến tranh Lạnh, Hoa Kỳ hiện đang lâm vào một cuộc cạnh tranh với đối thủ duy nhất của mình, một cuộc cạnh tranh có khả năng bỏ rơi các thành tựu chính trị, kinh tế và công nghệ. Hoa Kỳ cũng đang ở trong một cuộc chạy đua vũ trang hiện đại, và trong một số trường hợp, chơi trò đuổi bắt và tranh đua để giành tình hữu nghị, gây ảnh hưởng lên các quốc gia khác trên thế giới.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.