Hôm nay,  

Quán Không, Và Chiếc Ghế Trống

12/15/201000:00:00(View: 5871)

Quán Không, Và Chiếc Ghế Trống

Huệ Trân
Sau thời công phu sáng, tôi thường tự đãi mình một tách trà nóng. Bên khung cửa sổ nhìn ra khu vườn trước, những cây phong cao sững, lá vàng từ mùa thu, đang chuyển mầu đỏ sậm, và thỉnh thoảng, có những lá đã vui chơi, bay theo làn gió mùa đông mời gọi.
Thường, đây là những khoảnh khắc tĩnh lặng và an lạc nhất trong ngày, khi lời kinh còn phảng phất không gian và hương trà nhắc nhở “Hãy sống giây phút hiện tại.”
Ấy thế, mà sáng nay, hương trà lại luẩn quẩn bên hiên hàng xóm. Họ làm gì mà thức sớm, mở cửa garage, rồi khá huyên náo" Hình như họ chuẩn bị đi đâu" Chắc thế, vì người lớn, trẻ nhỏ đều lăng xăng túi xách, và không lâu, họ gọi nhau lên xe; xe lăn bánh, cửa garage tự động, từ từ khép.
Không gian trở lại yên tĩnh.
Bây giờ, căn nhà hàng xóm hoàn toàn trống vắng sau khi mọi người cùng lên xe, cho một chuyến đi chơi đâu đó.
Bên này, tách trà đã nguội, nhưng hậu vị thơm thơm, chát chát của lá trà thì vẫn còn nguyên.
Có thật căn nhà đã trống vắng" Có thật hương trà hãy còn nguyên, hay chỉ là cảm nhận" Vừa khởi nghĩ thế, tôi tưởng như  quanh đây, tiếng mõ ai đang gõ nhịp âm, trầm và đều của có, không, còn, mất …
Những cánh cửa căn nhà hàng xóm đã đóng kín. Mọi người đều vừa lên xe, ra khỏi nhà. Căn nhà đó đang trống vắng. Đúng thế. Nhưng nhìn qua lăng kính Tương Tức, Tương Nhập thì căn nhà đó có thật trống vắng không" Hay nhìn vào căn nhà ấy, bằng tâm Quán Không, vẫn thấy có người, có đầy đủ gia đình hàng xóm, dù thực tế, họ đã ra khỏi nhà"
Tại sao thế"
Bởi có người ở, mới có cái nhà. Ta không xây nhà để không có người ở. Vậy, “Sắc tức thị không, không tức thị sắc” có phải là:
“Căn bản của KHÔNG là, cái này có thì cái kia có; và căn bản của CÓ là, cái này không, thì cái kia không”"
Rốt ráo, thì không chứng đắc mới thực là chứng đắc.
Khoảnh khắc tĩnh lặng buổi sáng, tưởng chỉ bị chút huyên náo của hàng xóm khiến tâm khởi xôn xao thế thôi. Ai ngờ, cái có, cái không đó lại lập tức liên tưởng đến tin tức đang chạy hàng đầu trong loạt tin tuần qua, mà dù không đọc nội dung, chỉ những cái tựa cũng đủ biết điều gì. Đó là, giải Nobel Hòa Bình năm nay đã long trọng được đặt vào một chiếc ghế trống!
Một giải thưởng cao quý, được thế giới công nhận từ nhiều thập niên, nay trao giải cho CÁI GHẾ TRỐNG ư"
Tất nhiên là không phải!
Toàn thể quan khách dự kiến, đồng loạt đứng dậy, vỗ tay không dứt, để bầy tỏ sự ngưỡng mộ và tán thưởng khi chủ tịch Ủy Ban giải Nobel Hòa Bình đặt văn bằng và huy chương vào chiếc ghế trống.
Mọi người nhiệt liệt ngưỡng mộ và tán thưởng CÁI GHẾ TRỐNG ư"
Tất nhiên là không phải!
Vậy thì, cái ghế đó TRỐNG, nhưng KHÔNG TRỐNG.
Văn bằng KHÔNG người nhận, nhưng CÓ người đã được chọn để nhận.
Sở dĩ có hình ảnh chiếc ghế trống và văn bằng cùng huy chương không người nhận là vì người được chọn lãnh giải là ông Lưu Hiểu Ba, một, trong những sinh viên lãnh tụ phong trào tranh đấu cho Dân Chủ và Nhân Quyền tại Thiên An Môn năm 1989. Người sinh viên 33 tuổi năm đó, nay đã 54 tuổi, và hiện đang ngồi tù với bản án 11 năm, bị tuyên xử năm 2009.    
Nhà nước Trung Quốc đã tận dụng mọi cách, để phản đối Ủy Ban tuyển chọn nhân vật đoạt giải Nobel Hòa Bình ở Na Uy, khi tên ông Lưu Hiểu Ba được công bố. Không ngăn được điều đó, họ quay sang, dùng toàn lực, thế kẻ mạnh để vận động những nước còn bị dưới áp lực của họ, không được cho đại sứ ở Na Uy tới dự lễ trao giải (trong đó có Việt Nam). Tất nhiên, là nhà nước ngăn cấm ngay, tất cả những ai được nhận diện là gia đình, thân thuộc, bạn bè của ông Lưu Hiểu Ba, để không cho phép được đại diện ông, sang Na Uy lãnh giải.


Lịch sử luôn tái diễn những điều nghịch lý, bị phản ứng ngược, nhưng hầu như, không nhà nước độc tài nào đi ra ngoài vết xe đó được. Những gì càng bị cấm đoán, càng bùng vỡ khát khao đòi hỏi; càng bưng bít, càng gây hiếu kỳ tìm tới, phanh phui.         
Vô hình chung, trước sự theo dõi và quan tâm của toàn cầu, chiếc ghế trống đã hiển lộ toàn diện những gì mà nhà nước Trung Quốc muốn phủ nhận, muốn che dấu! Đó là tước đoạt nhân quyền của người dân.
Lại nữa, điều cực kỳ hiển nhiên, là dưới nhãn quan toàn cầu, dù bênh hay trống, dù thuận hay nghịch, đều nhìn thấy nơi chiếc ghế không người ngồi đó, có nhân dáng kiên cường, dũng mãnh mà lại vô cùng an lạc, từ bi, của khôi nguyên giải Nobel Hòa Bình năm 2010: Nhà tranh đấu cho nhân quyền, ông Lưu Hiểu Ba, đang chịu án 11 năm trong nhà tù Trung Quốc vì dám tiếp tục nói những điều mà nhà nước không cho nói!
Hầu hết, ai đọc bất cứ hình thức thông tin nào về lễ trao giải Nobel Hòa Bình năm 2010, đều NHÌN thấy ông Lưu Hiểu Ba NGỒI ở chiếc ghế trống đó! Thế mới lạ! Tưởng như, nếu nhà nước Trung Quốc cho phép ông sang lãnh giải thì hình hài bằng xương bằng thịt của ông trên chiếc ghế danh dự ấy, có thể, chưa rực rỡ, linh động, bằng TINH THẦN LƯU HIỂU BA.  Đó là sức mạnh của vô hình, vô tướng, một sức mạnh không quyền uy, không thế lực nào xâm phạm được. Chiếc ghế trống hôm nay, chắc chắn sẽ thành vô giá, trong bất cứ cuộc đấu giá nào!
Đời sống tâm linh nó lạ thế đấy. Bao năm khổ công cầu đạo, quỳ dưới tuyết sương suốt ngày đêm ngoài cửa động, đến mức toàn thân sắp thành đá, rồi chặt cánh tay dâng lên cúng dường cũng vẫn chẳng thấy đạo đâu. Vậy mà, chỉ một lời khai thị đúng lúc của Tổ Đạt Ma: “Đưa cái tâm bất an ra đây, ta an cho”, Ngài Huệ Khả đã ngộ đạo, thấu suốt cõi mình, cõi người.
Hình ảnh “chiếc ghế trống, mà không trống” đã khiến nhà nước Trung Quốc nhức nhối tới mức vội vã đặt ra một giải khác, mang tên là “ Giải Khổng Tử Hòa Bình”, hy vọng đối đầu với giải Nobel Hòa Binh, đã được thế giới tôn trọng và chấp nhận từ nhiều thập niên qua. Nhưng vì quá vội vã để khai sinh giải này trước ngày phát giải Nobel Hòa Bình ở Na Uy,  nên người được chọn lãnh giải Khổng Tử Hòa Bình lần đầu, là phó Tổng Thống Trung Hoa dân quốc ở Đài Loan, lại không về kịp, khi Bắc Kinh tuyên bố! Sự dàn dựng còn hấp tấp tới mức nhân viên phụ trách văn phòng của người trúng giải cũng không biết gì về tin này! Rồi em bé gái được cho mặc áo đẹp, lên đại diện nhận giải, cũng chẳng biết nhờ tiêu chuẩn nào mà được chọn! Những doanh nhân, những ủng hộ viên giải này, trên nguyên tắc, sẽ hội ý để bầu chọn qua Internet, thì do tình trạng quá khần trương nên lần này chưa kịp hội ý gì!  Vân vân … và … vân vân …
Chuyện “khó thấy”, là sao những đầu óc thường mưu lược, lại làm những chuyện “dễ thấy” như thế"
 Bây giờ, chẳng phải tách trà chỉ nguội, mà bình trà cũng cạn. Không dám pha thêm trà vì biết đâu, nhâm nhi nhàn hạ lại dẫn tới Quán Khó, Quán Dễ, thì hết ngày mất thôi! Trong khi, nắng sớm ngoài kia đã lên rồi. Biết bao nụ-ý cúng dường một ngày mới, sẽ thăng hoa!
Huệ Trân
(Trung tuần, tháng cuối 2010)  

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Mới rồi, ông Nông Đức Mạnh phát biểu về Quốc hội khóa 12 sắp được bầu: "Chúng ta không cho phép trò chơi dân chủ lọt vào quốc hội mới"
Cuối tháng 3-2007 tại Việt Nam ghi nhận 2 biến cố đáng quan tâm: Nông Đức Mạnh, Tổng Bí thư đảng cố níu kéo Mác-Lênin để tồn tại
Những hành động đấu tranh và những lời phát biểu can trường của cô đã là một ngọn đuốc soi đường, là gáo dầu châm thêm vào ngọn lửa đấu tranh
Công ty sản xuất điện thoại di động Nokia nói là sẽ xây một xưởng mới ở Romania để làm điện thoại di động cho các thị trường ở Âu Châu
Hổm rày, hàng mấy chục tờ nhựt trình trong cả nước thi nhau đưa các "ông ba mươi" (tức các ông cọp còn gọi là ông hùm, ông hổ) lên báo viết
Trong vòng tháng qua, các thị trường đầu tư tài chánh thế giới bị giao động mạnh vì cùng mối lo là trái bóng đầu cơ có thể vỡ
Ngày 25.3.07 gần 500 triệu người trong EU kỉ niệm 50 năm hoạt động thành công vì đã dựa trên những giá trị chung
Mười giờ bay từ phi trường San Francisco đưa Dân biểu Trần Thái Văn đến Tokyo để bắt đầu chuyến thăm viếng Nhật bản
Bản tin ngày 22-03-2007) Lời kết tội chế độ CSVN do linh mục Nguyễn Văn Lý đưa ra ngày 20-3-2007 sau khi nghe đại diện Tòa án nhân dân Thừa Thiên Huế
Các bà nội trợ và con cái xuống đường tuần hành ôn hoà vào mỗi ngày chủ nhật ở Havana kể từ khi người thân bị bắt năm 2003
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.