Hôm nay,  

Những Quốc Gia Nghèo Đang Bị Xâm Chiếm Đất

05/05/200900:00:00(Xem: 7448)

Những quốc gia nghèo đang bị xâm chiếm đất, Cuộc chạy đua xâm chiếm đất canh tác đe dọa các quốc gia chậm tiến

Phan Văn Song
Trung Quốc và Arabia Séoud đang mua hàng triệu đất canh tác trên các quốc gia chậm tiến.
Năm quốc gia: Trung Quốc, Nam Hàn, Liên Hiệp các Emirats, Nhựt Bổn và Arabia Séoud  đang là sở hữu trên 7 triệu 6 trăm ngàn  héc ta đất canh tác ngoài đất nước mình. Trên thế giới hiện nay, không một ngày không có một héc ta đất canh tác không bị bán cho các nhà và cơ quan đầu tư trên thế giới bởi các quốc gia có chủ quyền nhưng vô trách nhiệm với vận mệnh tương lai lương thực của dân chúng mình, (xem  có đủ ăn hay không) "
Đây là một hiện tượng không gì mới mẻ cả, nhưng ngày hôm nay, hiện tượng nay đang càng ngày càng bộc phát mạnh : cuộc khủng hoảng về nông phẩm lương thực đã đánh động tâm lý các nhà cầm quyền về những viễn ảnh tương lai trong vấn đề lương thực, và cuộc khủng hoảng về tài chánh đã biến nông phẩm lương thực thành một món hàng đầu tư chiến lược cho các tổ chức đầu tư.
Ngày hôm nay, một quốc gia như Quatar có đất canh tác ở In-đô–nê xi-a, một nước như  Koweit có canh điền ở Miến Điện. Lybia và Ukrainia đang thương thuyết và đang ký một hợp đồng quan trọng mua bán đổi chác đất canh tác với khí đốt và dầu hỏa;  và  trong ngày thứ năm  16 tháng tư vừa qua, một phái đoàn xứ Jordan đang thương thuyết mua đất canh tác ở  Soudan.
Mỗi ngày trên các báo thương mãi thế giới, đều có những bản tin đăng bán đất canh tác do các quốc gia nghèo rao bán.
« Cuối năm 2008, năm quốc gia: Trung Quốc, Nam Hàn, Liên Hiệp Émirats, Nhựt Bổn và Arabia Séoud đang là sở hữu chủ của 7,6 triệu héc ta đất canh tác ngoài biên giới của mình, tức là hơn 5, 6 lần đất canh tác của một quốc gia như Vương quốc Bỉ. » 
Ông Jean Yves Carfantan  nhận định trong cuốn sách Cuộc đụng chạm lương thực quốc tế – le Choc alimentaire mondial - ( nhà sách Albin Michel Paris 2009). Ông cho biết hiện tượng chiếm đất canh tác nước ngoài là đã từng xãy ra thời các nước mạnh đi tìm thuộc địa rồi. Nhưng ngày hôm nay, theo các quan sát viên kinh tế gia của những NGO, nó bành trướng rất nhanh .
Với sự tăng giá như phi mã  những nông phẩm lương thực trong những năm 2007, 2008 vừa qua, các nhà và các cơ quan đầu tư nghĩ ngay đến thị trường đất canh tác. Sự giảm giá, cũng của nông phẩm lương thực, đầu năm 2009, không làm họ sợ hãi, nới tay, trái lại. Như một bài nhận định vào tháng 10 năm 2008 dưới tựa đề là « Cuộc ăn cướp xâm chiếm đất canh tác» ( Main basse sur les terres agricoles) của nhóm Grain, một NGO quốc tế chuyên môn về cổ vũ sự trồng trọt đa ngũ cốc, «  với sự khủng hoảng bất thường của thị trường chứng khoán tài chánh, các nhà và các cơ quan đầu tư chuyên nghiệp về tài chánh hay thị trường nông nghiệp như các các quỹ hưu trí, các quỹ đầu tư ... đã bỏ các thị trường chứng khoản đầy rủi ro và nghĩ đến đất canh tác nông phẩm lương thực chiến lược ».
Không chỉ một mình họ đâu, các quốc gia có vốn cũng nghĩ đến tương lai, trước bảo đảm phải có lương thực để nuôi dân, và sau đó cũng có thể tìm thêm lợi nhuận. « Mục đích là làm thế nào để thoát khỏi sự trì trệ của tỷ lệ sản xuất quốc gia do hiện tượng  thành thị hóa  hay do sự thiếu hụt nước uống.» ông Carfantan bổ túc thêm.
Đất canh tác càng ngày càng hiếm hoi ở Trung Đông  là một thí dụ, các quốc gia Trung Đông chủ nhơn các  mỏ dầu hỏa, giàu có, dư dã tiền của để đầu tư mua đất ở nước ngoài. Quatar có đất ở Inđônêxi-a, Bahrein có đất ở Phi Luật Tân, Koweit ở Miến Điện vân vân ...
Canh tác ngoài biên giới :
« Và dỉ nhiên, chúng ta không ngạc nhiên khi ta biết Trung Quốc đang bằng mọi giá đi mua đất canh tác ở xứ người. Trung Quốc có 40% nông dân thế giới nhưng chỉ có 9% đất canh tác của thế giới  »  ông Carfantan nhấn mạnh. Riêng về Nhựt bổn và Nam hàn họ phải nhập cảng 60% lương thực để nuôi dân họ.
Các quốc gia phía nam cũng sốt ruột đi tìm đất canh tác. Mouammar Khadafi, Tổng thống Lybia đã tiếp xúc với Ukrainia để trao đổi dầu hỏa, khí đốt với đất canh tác mầu mỡ của vựa lúa Ukrainia (chỉ mướn thôi). Và ngày 16 tháng Tư vừa qua, một phái đoàn Jordan đã ký kết hoàn tất chương trình mướn đất canh tác ở Soudan.


Âu châu cũng không kém, theo Tuần báo La France agicole (Nước Pháp nông nghiệp) 15% toàn bộ đất canh tác của Romania, nghĩa là hơn 15 triệu mẫu (héc ta) hiện nay thuộc quyền sở hữu của các quốc gia âu châu ngoài Romania.
Phương thức canh tác ngoài biên giới tạo một câu hỏi lớn: thế nào là vai trò của nhân dân địa phương " , người bản xứ sống trên đất nước mình nhưng không được dự phần chia xẻ lương thực. Quả địa cầu gồm có 2 tỷ 800 triệu nông dân (trên tổng dân số là 6 tỷ 700 triệu người) và ¾ người đang bị nạn đói tập trung ở nhà quê. Không phải ở đâu cũng có sổ điền trạch. Làm sao bồi thường các người hiện đang sống và canh tác trên đất của họ, nếu họ không có một tờ giấy chứng nhận quyền sở hữu đất của họ "
«Các cơ quan NGO báo cáo cho biết hiện nay, hiện tượng các chủ điền ngoại quốc đang thâu góp đất canh tác; và các sự đụng chạm xô xát càng ngày càng nhiều giữa các nông dân và các đại điền chủ đang canh tác để xuất cảng » Gaston de Gachon, một chuyên gia của NGO Peuples solidaires (Nhân dân đoàn kết) cho biết.
NGO Peuples Solidaires cũng vừa tổ chức xong ba ngày Hội thảo quốc tế từ 17 đến 19 tháng tư vừa qua,  tại thành phố Montreuil, nằm cạnh Paris Pháp về  Ngày 17 tháng Tư từ nay sẽ là ngày  đấu tranh đòi đất của các nông dân trên thế giới, với sự tham dự của các phái đoàn nông dân các nước Ấnđộ, Écuator, Brazil, Burkina Faso và Phi Luật Tân ..
NGO Peuples Solidaires (Nhân dân Đoàn kết) cổ vũ cho quyền canh tác – đất vẫn thuộc sở hữu của Nhà nước và của Quốc gia – và không phải là tư hữu ( trái với lý thuyết của Ngân hàng Quốc tế).
NGO Peuples Solidaires nghĩ rằng nếu có quyền tư hữu, người tư hữu nông dân địa phương và tư hữu các công ty điền địa quốc tế, người dân địa phương sẽ bị một sức ép, để trước sau gì cũng bán đất canh tác của mình.  Theo NGO nầy quyền tư hữu đất canh tác là đưa đất dâng cho các điền chủ giàu có ngoại quốc hay địa phương.
Một khó khăn khác hơn trong cuộc chạy đua mua đất canh tác nầy là sự sống chung giữa các sở đất tư bản ngoại quốc và nông dân bản xứ.
Thí dụ: «  Vào năm 2010, sẽ có một triệu nông dân Trung quốc di dân vào canh tác ở Phi châu. Từ năm 2006, Beijing đã ký kết những hợp đồng cộng tác nông nghiệp với nhiều quốc gia ở Phi Châu. 14 đồn điền thí nghiệm hiện đang có mặt ở Zambia, ở Zimbabwé, ở Ouganda và ở Tanzania.
«Từ  nay đến năm 2010 sẽ có 1 triệu nông dân Trung Quốc di dân đến làm việc ở những đồn diền nầy » ông Jean Yves Carfantan, nhà kinh tế và nghiên cứu chương trình nông nghiệp ở Brazil nhận xét.
«Những nông dân Trung Quốc tình nguyện tham gia chương trình di dân khổng lồ, hiện nay được  tuyển dụng  trong thành phần những nông dân đanh gặp khó khăn do khủng hoảng kinh tế ở Trung Quốc». Và Ông Carfantan nghi ngờ rằng tương lai một số lớn của nông phẩm lương thực sẽ được về Trung Quốc để nuôi dân Trung Quốc mặc dù có hợp đồng là phải tập cho dân Phi châu biết trồng lúa nước, và xử dụng loại lúa Trung Quốc có năng xuất là 60% hơn năng xuất trung bình thế giới ».
Việt nam anh bạn láng giềng nhỏ xíu của Trung Quốc ơi !, hãy  mở to đôi mắt nhìn kỹ những xâm chiếm đất canh tác của Trung Quốc đối với các nước Phi Châu.
Cảnh giác, cảnh giác: Hiểm họa Trung Quốc là một sự thật !
Vài có số:
Bốn Quốc gia Chiếm Đất:
1/ Nam Hàn : 2 triệu 3 trăm ngàn mẫu (héc ta): Argentina: 21 ngàn; Soudan: 630 ngàn; Madagascar: 1 triệu 300 ngàn;  Inđônêxi a : 25 ngàn; Mông Cổ: 270 ngàn.
2/ Trung Quốc  : 2 triệu 1 trăm ngàn mẫu : Mể Tây cơ: 1 050 ; Cuba 5 000; Tanzania: 300;
Ouganda: 4 040 ; Cameroun: 10 000 ; Kazakhstan: 7 000 ; Nga: 80 400 ; Phi luật Tân : 1 triệu 240 ngàn ; Lào : 700 ngàn ; và Úc :43 ngàn.
3/ Arabia Séoud : 1 triệu 600 ngàn mẫu : Soudan : 10 ngàn 117 ; Inđônêxi a: 1 triệu 600 ngàn.
4/ Liên Hiệp các Émirats : 1 triệu 3 trăm ngàn mẫu : Algéria : 1500 ; Soudan : 378 ngàn ; Pakistan : 900 ngàn ; Phi Luật Tân : 3 ngàn.
Tài liệu NGO Grain 2009.
Ngày 30 tháng tư năm 2009
Phan Văn Song

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một bài bình luận của báo Chính phủ CSVN hôm 2/9/2024 viết: “Trải qua bao thăng trầm của lịch sử, đến nay chúng ta ngày càng có cơ sở vững chắc để khẳng định sự thật chúng ta đã trở thành nước tự do độc lập, người dân ngày càng ấm no hạnh phúc…” Những lời tự khoe nhân dịp kỷ niệm 79 năm (1945-2024) được gọi là “Tuyên ngôn độc lập” của ông Hồ Chí Minh chỉ nói được một phần sự thật, đó là Việt Nam đã có độc lập. Nhưng “tự do” và “ấm no hạnh phúc” vẫn còn xa vời. Bằng chứng là mọi thứ ở Việt Nam đều do đảng kiểm soát và chỉ đạo nên chính sách “xin cho” là nhất quán trong mọi lĩnh vực...
Năm 2012 Tập Cận Bình được bầu làm Tổng Bí Thư Trung Ương Đảng; năm 2013 trở thành Chủ Tịch Nước; đến năm 2018 tư tưởng Tập Cận Bình được chính thức mang vào Hiến Pháp với tên gọi “Tư tưởng Tập Cận Bình về chủ nghĩa xã hội với đặc sắc Trung Quốc trong thời đại mới”. Tập Cận Bình đem lại nhiều thay đổi sâu sắc trong xã hội Trung Quốc, mối bang giao Mỹ-Trung và nền trật tự thế giới...
Xem ra thì người Mỹ, không ít, đang chán tự do và nước Mỹ đang mấp mé bên bờ vực của tấn thảm kịch mà nước Đức đã sa chân cách đây một thế kỷ khi, trong cuộc bầu cử năm 1933, trao hết quyền tự do cho Adolf Hitler, để mặc nhà dân túy có đầu óc phân chủng, độc tài và máu điên này tùy nghi định đoạt số phận dân tộc. Mà nếu tình thế nghiêm trọng của nước Đức đã thể hiện từ trước, trong cương lĩnh đảng phát xít cả khi chưa nắm được chính quyền thì, bây giờ, với nước Mỹ, đó là Project 2025.
Từ 20 năm qua (2004-2024), vấn đề hợp tác giữa người Việt Nam ở nước ngoài và đảng CSVN không ngừng được thảo luận, nhưng “đoàn kết dân tộc” vẫn là chuyện xa vời. Nguyên nhân còn ngăn cách cơ bản và quan trọng nhất vì đảng Cộng sản không muốn từ bỏ độc quyền cai trị, và tiếp tục áp đặt Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh “làm nền tảng xây dựng đất nước”...
Cái ông Andropov (“nào đó”) nghe tên cũng có vẻ quen quen nhưng nhất thời thì tôi không thể nhớ ra được là ai. Cả ủy ban nhân dân Rạch Gốc và nhà văn Nguyên Ngọc cũng vậy, cũng bù trất, không ai biết thằng chả ở đâu ra nữa. Tuy vậy, cả nước, ai cũng biết rằng trong cái thế giới “bốn phương vô sản đều là anh em” thì bất cứ đồng chí lãnh đạo (cấp cao) nào mà chuyển qua từ trần thì đều “thuộc diện quốc tang” ráo trọi – bất kể Tây/Tầu.
Việt Nam và Trung Quốc đã ký 14 Văn kiện hợp tác an ninh Chính trị, Kinh tế-Thương mại và Văn hóa-Báo chí trong chuyến thăm Trung Quốc đầu tiên của Tổng Bí thư Tô Lâm từ ngày 18 đến 20/08/2024. Trong số này, Văn kiện kết nối và thiết lập 3 Tuyến đường sắt giữa hai nước được gọi là “anh em” đã giúp Trung Quốc liên thông ra Biển Đông và bành trướng thế lực kinh tế...
Tại Campuchia, kênh đào Phù Nam Techo, trị giá 1,7 tỷ USD sẽ kết nối Phnom Penh và Vịnh Thái Lan, tượng trưng cho niềm tự hào dân tộc, an ninh và kết nối thương mại quốc tế. Người ta có thể cảm thấy như thế qua lời tuyên bố của Thủ tướng Campuchia Hun Manet và của ông Hun Sen, trong cương vị cố vấn, người đã chuyển giao quyền lực từ cha sang con vào năm ngoái...
Danh từ được tác giả dùng trong bài này không phải là danh từ theo tự loại mà là một thuật ngữ của Việt Cộng. Thuật ngữ Việt Công hay là danh từ Việt Cộng là những thuật ngữ, những từ được dùng trong nước dưới chính quyền Cộng sản Việt Nam. Ở trong nước người ta không dùng từ “Việt Cộng” mặc dầu Việt Cộng chỉ có ý nghĩa là Cộng Sản Việt Nam chớ không có nghĩa gì khác. Phải nói rõ ràng và dài dòng như vậy để tránh hiểu lầm và hiểu sai. Những danh từ đề cập trong bài viết này đa số là những danh từ kinh tế, vì chủ đề của bài viết là kinh tế, phân tích những ván đề kinh tế, nhận định về kinh tế chớ không phải chính trị, mặc dầu kinh tế không thể tách rời khỏi chính trị, xuất phát từ chính trị và tác động trở lại đời sống của mỗi con người chúng ta.
“Tôi hơi chậm hiểu lại rất chóng quên nên dù đã lê lết qua hơi nhiều trường ốc (trong cũng như ngoài nước) nhưng trình độ học vấn và kiến thức cũng chả̉ tới đâu, vẫn chỉ ở mức làng nhàng. Nói tóm lại là thuộc loại “xoàng”! Ơ! “Xoàng” thì đã sao nhỉ? Cũng không đến nỗi trăng/sao gì đâu, nếu tôi biết điều (biết chuyện – biết thân – biết phận) hơn chút xíu. Khổ nỗi, tôi lại cứ tưởng là mình cũng thuộc loại đầu óc trung bình (hoặc chỉ dưới mức đó không xa lắm) nên ghi danh học – tùm lum/tùm la – đủ thứ phân khoa: Triết Lý, Tâm Lý, Xã Hội, Nhân Chủng …
Một bài viết ngay sau khi được bầu vào chức Tổng Bí thư đảng CSVN cho thấy ông Tô Lâm đã hiện nguyên hình một người giáo điều, bảo thủ và hoài nghi trong “hợp tác quốc tế” với các nước. Trước hết ông cáo giác: “Các thế lực thù địch, phản động chưa bao giờ từ bỏ âm mưu lật đổ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản, chế độ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam.” Lời tố cáo này không mới vì chỉ “nói cho có” và “không trưng ra được bằng chứng cụ thể nào”, giống hệt như những người tiền nhiệm...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.