Hôm nay,  

Cuộc Sống Tuyệt Diệu Làm Sao (life Is So Beautiful)

28/07/201000:00:00(Xem: 4625)

Cuộc Sống Tuyệt Diệu Làm Sao (Life Is So Beautiful) 

Đoàn Thanh Liêm
Vào thời năm 1970, một trong những cuốn tiểu thuyết ăn khách nhất ở Mỹ là truyện “Bố Già” ( Godfather). Cốt truyện lại còn được chuyển thành phim ảnh do tài tử nổi danh Marlon Brando thủ vai chánh nữa. Bản dịch ra Việt ngữ do Ngọc Thứ Lang thực hiện cũng bán rất chạy tại miền Nam hồi đó.
Một trong những câu tôi nhớ nhất là của Bố già Don Corleone nói trước khi ông tắt thở, sau khi bị té xuống đất bên luống cây cà tô mát do ông vẫn chăm sóc thường ngày. Câu nói đó như sau : “ Cuộc sống tuyệt diệu làm sao ”! Và tôi xin mượn câu nói đó để làm nhan đề cho bài viết này.
Sau năm 1975, thì tôi mới ở vào tuổi 40, cái tuổi mà cha ông mình vẫn hay nói “Tứ thập nhi bất hoặc”, tức là khi đến tuổi bốn mươi rồi, thì con người đã đủ chín chắn trưởng thành, không còn để cho mình bị mê hoặc bởi bất cứ chuyện gì ở trên đời nữa, cụ thể như bị quyến rũ đến mê mệt bởi tiền tài, danh vọng hay sắc đẹp chẳng hạn. Thế nhưng cuộc đổi đời sau ngày người cộng sản chiến thắng ở miền Nam Việt nam, thì đã gây ra không biết bao nhiêu xáo trộn khắp nơi trong xã hội, cũng như bao nhiêu thảm cảnh trong các gia đình.
 Hồi đó, tôi theo lời dặn của người xưa , được tóm gọn trong câu “loạn thế độc thư”, tức là trong lúc loạn lạc, thì mình ráng đọc sách để trau dồi sự hiểu biết và di dưỡng tinh thần thêm cho mình. Mà ở chợ trời bán sách cũ tại con hẻm được mệnh danh là “Hẻm Cá Hấp” phía sau rạp Đại nam, thì có không biết bao nhiêu là quán chuyên bán sách báo cũ của miền Nam thuở trước với giá thật là rẻ rề. Vì thế cho nên tôi mặc sức mà thực hành cái lối “độc thư” như các cụ nói ngày trước. Và quả thật, cái việc đọc sách như thế đã thật là đắc dụng đối với tôi hiện nay trên đất Mỹ, nơi các trường Đại học trong các khóa hội thảo tôi tham dự từ nhiều năm gần đây. Chi tiết này, tôi sẽ viết riêng trong một dịp khác vậy.
Ở vào cái thế “ về hưu bất đắc dĩ” sau năm 1975 oan nghiệt đó, tôi tìm đọc được một số sách của các tác giả nổi danh viết về mục “ làm sao cho tuổi già được hạnh phúc”, điển hình như cuốn “l’art de vieillir”(Nghệ thuật sống già)  của văn hào Andre’ Maurois người Pháp, hay của triết gia Bertrand Russell người Anh với bài “How to grow old” (Làm sao sống với tuổi già"). Cả hai tác giả này đều cho tôi những lời khuyên rất thiết thực và hữu ích, đại khái như “ người lớn tuổi không nên quá bận tâm, lo lắng về chuyện riêng tư của con cái đã đến tuổi trưởng thành, vì thế hệ trẻ có lối sống và suy nghĩ khác biệt hẳn đối với lớp người già. Và người đã về hưu, sau khi đã cống hiến đày đủ cho cộng đồng xã hội trong suốt bao năm tháng hoạt động sôi nổi rồi, thì cứ việc thanh thản thoải mái mà nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng tinh thần. Còn chuyện quốc gia đại sự, thì đó là trách nhiệm chính yếu của lớp người hiện đang nắm giữ vai trò điều hành công việc của xã hội, và mình chỉ nên đóng vai trò cố vấn hỗ trợ khi được hỏi đến, chứ không nên quá sốt ruột mà đứng ra bao biện mọi chuyện vốn không phải là thuộc thẩm quyền của mình. Đại khái, cái thái độ “tách mình ra khỏi sự ràng buộc của chuyện đời” như vậy (detachment), thì mới giúp ta có được một cuộc sống hạnh phúc viên mãn với tuổi già của mình được.
Ngoài ra, vào năm 1985-86, tôi lại còn được mấy bạn thân thiết rủ đi theo học lớp “Thể dục Dưỡng sinh” do Bác sĩ Nguyễn Văn Hưởng tổ chức tại Viện Y học Dân tộc gần với phi trường Tân Sơn Nhất nữa. Các bạn già lại có dịp thường xuyên gặp gỡ chuyện trò tâm sự, tập luyện hít thở và uốn nắn cơ thể theo các thế võ yoga thích hợp với tuổi cao niên, thì thật là phấn khởi tinh thần lắm lắm vậy.


 Rồi ngay tại vùng Little Saigon này, từ mấy năm gần đây, tôi lại có dịp được tham gia lớp thể dục được mệnh danh là “Nhóm Thể dục Khí công Hoàng Hạc” do sự hướng dẫn của Bác sĩ Phạm Gia Cổn, thì thật là một dịp may mắn rất thuận tiện cho việc giữ gìn và bồi bổ sức khỏe của lớp người lớn tuổi “thất thập cổ lai hy” như tôi rất nhiều nữa. Nhân tiện, tôi cũng xin ghi lại đây là : Nhóm Hoàng Hạc sắp sửa kỷ niệm năm thứ tư Ngày thành lập Nhóm, được tổ chức vào ban trưa Ngày Chủ nhật 25 Tháng Bảy tại Phòng họp của Nhật báo Người Việt trên đường Moran, thành phố Westminster California.
Nói chung, thì muốn sống hạnh phúc, con người cần phải giữ được sự quân bình giữa thể chất và tinh thần, đúng như người La mã ngày xưa vẫn thường nói : “Mens sana in corpore sano” ( Tinh thần minh mẫn trong cơ thể tráng kiện). Nhờ có sự tập luyện thể dục và ăn uống kiêng cữ điều hòa, mà tôi luôn giữ được sức khỏe về vật chất cũng như tinh thần , hầu giúp tôi có thể bền bỉ kiên trì theo đuổi công việc thường ngày của mình, để làm tròn bổn phận đối với gia đình và đối với cộng đồng xã hội. Và đổi lại, khi tôi đi đến đâu và gặp gỡ người nào, thì tôi cũng đều nhận được sự đón tiếp thân tình nồng hậu của mọi người, như tôi đã có nhiều dịp tường thuật chi tiết trong các bài bút ký gần đây vậy.
Ngay cả trong khi tôi bị chánh quyền cộng sản nhốt ở trong các trại giam tù chính trị tại Việt nam, thì tôi vẫn gặp được những sự chăm sóc vỗ về an ủi của các bạn đồng cảnh khác. Điển hình như của Thầy Đạt, tức Hòa Thượng Thích Huệ Đăng, người vừa mới qua đời tại Việt nam trong năm 2009 vừa qua. Các anh em tù chính trị chúng tôi vào hồi thập niên 1990 ở nhà tù Khám lớn Bà Chiểu Gia Định, Khám lớn Chí Hòa, hay tại Trại Z30D Hàm Tân Phan Thiết, thì không làm sao quên được giọng nói sang sảng, tiếng cười dòn dã, và nhất là câu nói bất hủ của Thầy Đạt : “ Anh em mình có duyên hạnh ngộ mà được gặp gỡ, sống chung với nhau trong giờ phút này, thì đó chẳng phải là một niềm vui, niềm hạnh phúc tuyệt vời đó sao "” Quả thật, Thầy Đạt đã giúp cho tôi được sống những giây phút tuyệt diệu, ngay trong lúc bị giam giữ nhiều năm trong nhà tù khắc nghiệt của chánh quyền cộng sản ở Việt nam. Nay Thầy đã về phía bên kia thế giới, nhưng cái kỷ niệm tốt đẹp của Thầy thì không bao giờ anh em chúng tôi lại có thể quên mất được. Xin được bày tỏ sự biết ơn và lòng quý mến đối với Thầy Đạt là người bạn tù chính trị tuyệt vời của nhiều anh em chúng tôi ở Xuân Phước, ở só 4 Phan Đăng Lưu, ở Chí Hòa, ở Hàm Tân, ở Xuân Lộc…
Cũng vào ngày Chủ nhật 25 tháng Bảy này, tại Little Saigon lại còn có Đại Hội Trưng Vương Hạnh Ngộ Tòan Thế giới của các cựu Nữ sinh TV nữa. Tôi đã có mặt chia vui với các chị em tại Houston Texas nhân Đại Hội vào Tháng Tư vừa qua, rồi nay vừa về lại California thì cũng đúng vào dịp Đại Hội Trưng Vương lần nữa. Đó chẳng phải là một cuộc trùng phùng gặp gỡ tuyệt diệu lắm sao. Vào ngày Chủ nhật bữa đó, ban trưa thì tôi sẽ gặp lại các bạn trong Nhóm Hoàng Hạc với Bác sĩ Võ sư Phạm Gia Cổn, còn ban chiều thì sẽ lại gặp với các chị em Trưng Vương với Nhà văn Bích Huyền đứng mũi chịu sào cùng với các bạn, lo lắng chuẩn bị việc tổ chức suốt cả mấy tháng nay rồi.
 Chính là với tâm trạng náo nức mong đợi đến hai cuộc Họp Mặt vui mùng đó, mà tôi đã thực hiện bài tâm bút này vậy đó./
Westminster, Trung tuần Tháng Bảy 2010
Đoàn Thanh Liêm

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Rồi vào ngày 12/12/2023, tức chỉ sau ba tháng, Việt Nam lại long trọng tiếp đón Chủ Tịch Tập Cận Bình và nói rằng hợp tác và hữu nghị với Trung Quốc là lựa chọn chiến lược của Việt Nam...
Chỉ ba tháng sau khi Việt Nam nâng cấp quan hệ với Mỹ lên cấp cao nhất trong hệ thống phân cấp ngoại giao trong chuyến thăm của Tổng thống Biden, người ta thấy Chủ tịch Tập Cận Bình của Trung Quốc đã trở thành nhà lãnh đạo thế giới mới nhất tăng cường quan hệ với Việt Nam với chuyến thăm Hà Nội trong tuần này...
Chuyến thăm Việt Nam hai ngày của Tổng Bí thư Đảng, Chủ tịch nước Cộng sản Trung Quốc, Tập Cận Bình đã để lại nhiều hệ lụy cho nhân dân Việt Nam hơn bao giờ hết. Bằng chứng này được thể hiện trong Tuyên bố chung ngày 13/12/2023 theo đó họ Tập thay quan điểm “cộng đồng chung vận mệnh” bằng “xây dựng Cộng đồng chia sẻ tương lai” cho hai nước...
Sự ra đi của nhà tư tưởng và thực hành xuất sắc về chính sách đối ngoại của Mỹ đánh dấu một kỷ nguyên kết thúc. Trong suốt sự nghiệp lâu dài và có ảnh hưởng phi thường của mình, Henry Kissinger đã xây dựng một di sản mà người Mỹ sẽ khôn ngoan chú ý trong kỷ nguyên mới của nền chính trị cường quốc và sự xáo trộn trong toàn cầu. Thật khó để tưởng tượng rằng thế giới mà không có Henry Kissinger, không chỉ đơn giản vì ông sống đến 100 tuổi, mà vì ông chiếm một vị trí có ảnh hưởng và đôi khi chế ngự trong chính sách đối ngoại và quan hệ quốc tế của Mỹ trong hơn nửa thế kỷ.
“Tham nhũng kinh tế” ở Việt Nam đã trở thành “quốc nạn”, nhưng “tham nhũng quyền lực” do chính đảng viên gây ra để thu tóm quyền cai trị mới khiến Đảng lo sợ. Đó là nội dung đang được phổ biến học tập để đề phòng và bảo vệ chế độ do Ban Nội chính Trung ương công bố...
“Trong năm 2023 còn nhiều vấn đề đáng lo ngại, gây bất an cho xã hội. Các tội phạm trên các lĩnh vực tiếp tục gia tăng toàn quốc xảy ra 48.100 vụ phạm tội và trật tự xã hội tăng 18%.”
Việt Nam đang thương lượng mua chiến đấu cơ F-16 của Mỹ để tăng cường bảo vệ an ninh trước đe dọa ngày một lên cao của Trung Quốc ở Biển Đông. Tin này được truyền miệng ở Hoa Thịnh Đốn, tiếp theo sau chuyến thăm Việt Nam 2 ngày 10-11 tháng 9/2023 của Tổng thống Joe Biden. Tuy nhiên, các viên chức thẩm quyền của đôi bên không tiết lộ số lượng F-16 mà Việt Nam có thể mua với giá 30 triệu dollars một chiếc...
Số năm tháng tôi nằm trong tù chắc ít hơn thời gian mà nhà thơ Nguyễn Chí Thiện ngồi trong nhà mét (W.C) và có lẽ cũng chỉ bằng thời gian ngủ trưa của nhà văn Vũ Thư Hiên, ở trại Bất Bạt, Sơn Tây. Bởi vậy, sau khi đọc tác phẩm Hỏa Lò và Đêm Giữa Ban Ngày của hai ông (rồi đọc thêm Chuyện Kể Năm 2000 của Bùi Ngọc Tấn, Thung Lũng Tử Thần của Vũ Ánh, và Trại Kiên Giam của Nguyễn Chí Thiệp) thì tôi tự hứa là không bao giờ viết lách gì vể chuyện nhà tù, trại tù hay người tù nào cả.
Càng gần đến Đại hội đảng toàn quốc khóa XIV (2026-2031), đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) càng ra sức kiên định 4 nguyên tắc được coi là “có ý nghĩa sống còn đối với chế độ.”
Trời mưa thì buồn. Trời nắng thì vui. Mưa nhiều quá gây lụt lội, trở thành thảm cảnh. Nắng quá độ gây khô hạn, cháy mùa màng, gây đói khổ. Gọi là thiên tai. Có nghĩa thảm họa do trời gây ra. Hoặc chữ “thiên” đại diện cho thiên nhiên. Nhưng gần đây, vấn nạn khí hậu biến đổi, gây ra nhiều “thiên tai” có thể gọi lại là “thiên nhân tai,” vì con người góp phần lớn tạo ra khốn khổ cho nhau. “Thiên nhân tai,” nghe lạ mà có đúng không? Nguyên nhân chính gây ra biến đổi khí hậu là hiệu ứng nhà kính. Một số loại khí trong bầu khí quyển bao quanh trái đất hoạt động hơi giống như gương kính trong nhà kính, giữ nhiệt của mặt trời và ngăn nó trở lại không gian, gây ra hiện tượng nóng lên cho toàn cầu. Nhiều loại khí nhà kính này xuất hiện một cách tự nhiên, nhưng các hoạt động của con người đang làm tăng nồng độ của một số loại khí này trong khí quyển, cụ thể là: Cacbon dioxit (CO2), khí mê-tan, nitơ oxit, khí florua
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.