Hôm nay,  

Mùa Xuân Đầu Tiên

06/02/201000:00:00(Xem: 5526)

Mùa Xuân Đầu Tiên

Hải Âu
Đức Cơ, ngày… tháng… năm 19…
Hà thân quý,
Sau mấy ngày ăn Tết sớm với gia đình, Chiến trở lại đơn vị vào trưa 30 tháng chạp. Chưa kịp nghỉ ngơi thì xế chiều lại được lệnh ba lô lên đường gấp vào Đức Cơ. Hà thấy không, lính chiến là thế đấy, đánh nhiều hơn nghỉ.
Cũng may mấy ngày ở tuyến án ngữ này vẫn bình yên vô sự. Có lẽ địch đã rêm mình ê càng sau khi bị chiến đoàn Mãnh Sư mình dập cho một trận te tua tan tác vào ba ngày đưa Ông Táo về trời.
À… Vì mãi đọc lệnh hành quân, suýt nữa Chiến quên mất chuyện này nếu không nhờ chú lính "bếp" nhắc, "Còn túm này nữa… Thẩm quyền" - "À há… Cám ơn em… Xách theo giùm qua đi". "Túm này" là cái giỏ lác có hai đòn bánh tét, một hũ dưa chua củ kiệu của má Chiến và bịch bánh mứt Hà làm với cái thiệp xuân mà Hà tặng cho. Lại thêm mấy chục cái thiệp xuân của các bạn cùng lớp tự làm lấy nhờ Hà chuyển đến các anh chiến sĩ trong đơn vị Chiến. Những tấm thiệp ấy tuy đơn sơ tuy "học trò" nhưng chứa chan tấm lòng hậu phương nồng ấm. Cám ơn Hà và các bạn nhiều lắm.
Hà này,
Một tuần phép của Chiến qua cái vèo, lẹ quá. Nhưng vậy cũng đủ rồi, cũng diễm phúc hơn những người lính chiến khác rồi. Trong lúc mình ăn Tết với gia đình với người thân thì những người lính chiến ấy phải trực diện với kẻ thù, với bất trắc hiểm nguy trên chiến trường để cho hậu phương này được yên bình.
Ngày Chiến đột ngột về phép, cả nhà ngạc nhiên lắm. Ba Chiến vui trong ánh mắt nhưng nụ cười thì không trọn vẹn vì ba biết rằng Chiến lại cũng sẽ phải ra đi; rồi môi ba mấp máy "Con về… nhà vui lắm… ấm cúng hẵn lên". Má ôm chầm lấy Chiến reo mừng trong nước mắt "Trời… Chiến… Con về đó hả" Phép được mấy ngày" Ở chơi qua Tết không"". Chiến nghẹn lời "Một tuần thôi má à!". Thằng em kế thiệt tình… xúi "Dù thêm mấy ngày sau Tết đi anh Hai" - "Đâu được mạy". Con Út Nhè, nay đã lớn bộn, tía lia cái miệng "Chị Hà nhắc anh hoài… Qua bển thăm chỉ chút" - "Ờ… Tau sẽ qua".
Khỏi nói Hà cũng biết, mấy ngày này nhà Chiến vui lắm rộn ràng lắm. Ngày Chiến về, tuy ba má chẳng dư dủ gì mấy nhưng cũng sắm sửa "cầu dừa đủ xài", cũng có bánh chưng xanh nhưng không có cây nêu tràng pháo.
Lâu lắm rồi, cũng bốn năm rồi, từ ngày ra đơn vị đến nay, đây là lần đầu Chiến được về phép Tết, được thắp nhang vọng nhớ gia tiên, được chúc Tết mừng tuổi ba má và hai đứa em dại. Chắp tay trước bàn thờ gia tiên, Chiến thành tâm cầu nguyện cho đất nước mình sớm chấm dứt chiến tranh để người người được sống yên lành trong thanh bình. Lại nữa, mấy ngày phép ngắn ngủi ấy được trò chuyện với Hà, Chiến vui lắm, cảm thấy mình được an ủi được chia sẻ thật nhiều. Cám ơn Hà nhiều lắm.
Nhớ chiều hôm đó, trên bãi cỏ xanh mát sau nhà Hà, ngồi cắn hột dưa nhâm nhi bánh mứt trò chuyện với nhau đó, Hà và Chiến đã kể cho nhau nghe thật nhiều về chuyện vui buồn thời đi học, chuyện buồn vui đời lính. Những mẫu chuyện không đầu không đuôi ấy sao mà vui quá, gợi lại bao kỷ niệm láng giềng của nhau, thật là thích thú, dễ gì quên, Hà há! Và, với ngón đờn vụng về, Chiến khua điệu rumba đệm bài Hoa Soan Bên Thềm Cũ của Tuấn Khanh qua cái giọng ồ ề của mình.
Khi nắng nhẹ vương trên lưng đồi
xa vắng miền quê bao năm rồi
về gặp em ngây thơ duyên dáng
hôm xưa tiễn anh nơi cuối làng

"Hay quá… Hay quá… Chiến!" - "Nhạc hay chớ Chiến hát không hay đâu!" - "Không… Chiến hát cũng hay nữa mà! Gì thì gì, với Hà… Chiến vẫn hát hay nhứt… Thiệt đó… Bis… Bis… đi Chiến!". Chiến lại hát, và thiệt hồn nhiên, Hà vói tay vỗ nhịp lên thùng đờn hát theo



Em nhé mình thương nhau muôn đời
anh giữ gìn biên cương xa vời
Đừng buồn khi xa nhau em nhé
thăm em đôi ngày rồi anh đi.
Chẳng hiểu sao, cái đoạn cuối này mình hát đi hát lại vài lần. Mà Hà biết không, cũng chẳng hiểu sao hôm đó tiếng hát tiếng đờn chẳng ăn nhập gì với nhau hết. Nhớ lại, Chiến thấy mình… quê quá.
Hôm sau mình đi coi Hội Chợ Tết ở chi khu - cái hội chợ trong tiếng đại bác ầm ầm từ xa vọng về -- tuy không vui không nhộn nhịp gì mấy nhưng cũng đủ nhắc mình nhớ lại những cái Tết truyền thống thanh bình của mười mấy năm về trước. Trong nắng Xuân tươi mát, cùng Hà đi vòng vòng khu chợ Tết, Chiến nghe lòng mình lâng lâng giữa các sạp bánh mứt trái cây, giữa các hàng hoa tươi mà người ta đã chuẩn bị chăm sóc từ mấy tháng trước. Chỉ thiếu pháo điển pháo tống cho thêm phần rộn rã vui nhộn trong ba ngày Tết. Lệnh nghiêm cấm đốt pháo được ban hành từ sau cái Tết Mậu Thân chết chóc do giặc Cộng hiếu chiến gây ra trên toàn cõi miền Nam đó, đã làm mất đi ý nghiã "tống cựu nghênh tân" xưa nay của dân tộc mình.
Trước ngày trở lại đơn vị, Chiến đến chào má Hà. Chiến sung sướng đến cảm động khi má Hà xem mình như người thân trong nhà. Bà cụ hiền lành phúc hậu quá. Ba Hà thì bị giặc bắt trên đường về tỉnh lỵ họp Hội Đồng Tỉnh, vẫn chưa biết tin tức gì thêm. Bên tách trà thơm nóng và dĩa bánh mứt khéo làm, má Hà hỏi "Chừng nào cháu lấy vợ"". Chiến thiệt tình thưa "Dạ… Cháu là lính tác chiến, biết sấp ngửa lúc nào, nên chưa dám nghĩ đến chuyện vợ con". Bà cụ chép miệng "Thiệt khổ cho tuổi trẻ các cháu… Chiến tranh hoài… ". Còn ba Hà thì không biết bây giờ ra sao, biết đâu… Chiến không khỏi xúc động khi má Hà đưa tay ôm lấy ngực mình, đôi mắt nhòe đi.
Khi chào má Hà ra về, bà ấn vào tay Chiến cái poncholine còn trong bao nylon mới tinh, "Cháu đem theo đắp cho ấm, trong rừng trong núi lạnh lắm". Chiến cám ơn bà và từ chối hoài không được. Bà kiễng chân hôn lên trán Chiến, giọng xa xôi "Tội nghiệp… Thằng Hoàng con cô nếu còn sống thì cũng bằng tuổi cháu. Nó bỏ cô chú ra đi lúc một tuổi vì cô thiếu sữa cho nó bú hồi tản cư, trước ngày Quốc Gia tiếp thu".
Nhớ Hà hỏi, lính chiến đón Xuân ăn Tết ra sao. Như thế này… Hà, ngộ lắm... Rút kinh nghiệm Tết Mậu Thân, vào những ngày cuối năm, lính thường đón… đánh "cái bọn cắn trộm" hơn là đón Xuân. Còn ăn Tết thì tụi này ăn… ngay bên chiến hào. Năm nay, cùng với những món quà Tết do hậu phương gởi ra tiền tuyến hằng năm, còn có chút ít bánh mứt dưa chua Chiến mang theo nữa, anh em trong đại đội mình chia sớt nhau mỗi người một chút; một chút thôi nhưng cũng đủ cho họ nhớ nhà lắm, ấm lòng lắm; và cũng biết được tấm lòng nồng hậu của hậu phương vẫn luôn hướng về mình, đó là một an ủi lớn lao dành cho lính chiến.
Hà biết không, chú lính "bếp" của mình coi vậy mà có tài, văn nghệ một cây. Nó hát không hay nhưng lại hay hát, đại đội vui thêm là cũng nhờ nó. "Nhớ nhà không… Hát bài gì đi mạy"" - "Bài Mùa Xuân Đầu Tiên của Tuấn Khanh… nghen… Thẩm quyền" - "Ờ… Hát đi!". Ngay bên chiến hào, nó nhẹ tay vỗ nhịp lên báng súng, cất tiếng hát
Bao nhiêu thương nhớ gom nhặt đầy
anh trở về bên em
Bao lần ngồi thâu đêm
nghe mùa xuân vừa đến
…*
Xin yêu thương đến vơi hận thù
để tiếng hát hôm nay
người chiến sĩ mơ say
bên đàn trẻ bé thơ ngây.
Bốn câu cuối này là ước mơ chân thành của người lính và cũng là ước mơ muôn đời của hằng triệu người dân Việt hiền lành mình, phải không Hà"
Thôi nha… Thân quý chúc Hà mọi sự an lành.
Mến thư,
Chiến "láng giềng"
Hải âu

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chiều Thứ Sáu cuối cùng của Tháng Năm 2025, tỷ phú nhất thế giới Elon Musk, người đứng đầu Bộ Hiệu Quả Chính Phủ (DOGE) bước vào Phòng Bầu Dục. Musk đội nón kết đen có chữ MAGA, mặc áo thun đen có chữ “The Dogefather,” vest đen, đứng kế Tổng thống Trump – chỗ đứng quen thuộc của Musk từ khi Trump tái đắc cử. Hình truyền thông từ Phòng Bầu Dục đưa đi cho thấy, thỉnh thoảng, đôi mắt của Elon Musk nhắm nghiền với vết bầm trên mắt phải chưa tan, đầu lắc lư, lắc lư. Không biết là ông ta đang tận hưởng không khí phủ đầy vàng của Bạch Cung hay tâm hồn đang…phiêu diêu ở Sao Hỏa? Đó là ngày cuối cùng được cho là ngày làm việc của Musk trong Tòa Bạch Ốc, theo cách chính quyền Trump thông báo.
Dù cụm từ này mới phổ biến trong thế kỷ 21, DEI thực ra là một là chương mới trong hành trình dài kiến tạo một xã hội công bằng của nước Mỹ. Các giá trị mà DEI hướng tới đã từng được khẳng định trong các văn kiện lập quốc, và tiếp tục được củng cố thông qua những cột mốc quan trọng như Đạo Luật Dân Quyền năm 1964, các Chính Sách Nâng Đỡ Người Thiểu Số, cùng những phong trào đấu tranh vì công bằng sắc tộc, bình đẳng giới, quyền lợi người tàn tật, cựu quân nhân và di dân
Trong lịch sử cuộc chiến Việt Nam, Đảng Cộng sản Việt Nam đã nhân danh dân tộc để lãnh đạo toàn diện công cuộc đấu tranh giành độc lập và cuối cùng thống nhất đất nước vào năm 1975. Sau 50 năm, đất nước đang chuyển mình sang một kỷ nguyên mới và Đảng vẫn còn tiếp tục độc quyền quyết định vận mệnh cho dân tộc. Trong bối cảnh mới tất nhiên đất nước có nhiều triển vọng mới. Thực ra, từ lâu, đã có hai lập luận về vai trò của Đảng đã được thảo luận.
Ngày 18 Tháng Năm 2025, báo điện tử Tuổi Trẻ đưa tin ông Phạm Minh Chính (thủ tướng nước Việt Nam) hướng dẫn Bộ Nội vụ Việt Nam chuẩn bị phát động phong trào toàn dân thi đua làm giàu, đóng góp, xây dựng, bảo vệ đất nước. Phong trào thi đua này dựa trên nội dung trọng tâm, cốt lõi của nghị quyết 68 của Bộ Chính trị Việt Nam về phát triển kinh tế tư nhân và kế hoạch thực hiện nghị quyết này.
Ngày 1 tháng 5 năm 2025, Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump trong lúc ban hành sắc lệnh hành pháp thành lập Ủy Ban Tổng Thống Về Tự Do Tôn Giáo đã nói rằng, “Họ nói tách rời nhà thờ và nhà nước… Tôi nói, ‘Được rồi, hãy quên chuyện đó một lần đi’,” theo bản tin của Politico được đăng trên trang www.politico.com cho biết. Lời phát biểu của TT Trump đã mở ra sự tranh luận về sự tách biệt giữa nhà thờ và nhà nước mà vốn được Hiến Pháp Hoa Kỳ công nhận trong bối cảnh Tòa Bạch Ốc gia tăng sự nhiệt tình đối với Thiên Chúa Giáo, theo Politico. TT Trump ngày càng dựa vào đức tin Thiên Chúa Giáo qua việc thiết lập Văn Phòng Đức Tin Bạch Ốc tại phòng West Wing, mời các mục sư vào Phòng Bầu Dục và trong các cuộc họp Nội Các, và ban hành các sắc lệnh hành pháp để xóa bỏ “khuynh hướng chống Thiên Chúa Giáo” trong chính quyền. Mối quan hệ giữa tôn giáo và chính trị xưa nay vốn phức tạp.
Hermann Rorschach là một bác sĩ tâm thần và nhà phân tâm học. Ông nổi tiếng về phát minh ra một bài kiểm tra tâm lý qua những hình ảnh tạo ra ngẫu nhiên từ các vết mực (inkblot.) Một người được yêu cầu mô tả những gì họ nhìn thấy trong hình ảnh do những vết mực không rõ ràng kết thành. Bác sĩ Rorschach tin rằng những hình ảnh được tạo nên từ vết mực có thể bộc lộ đặc trưng bí mật trong hành vi lẫn tình cảm của con người. Bài trắc nghiệm khách quan này thường xuất hiện trong văn hóa đại chúng và thường được mô tả như một cách để tiết lộ những suy nghĩ, động cơ hoặc mong muốn vô thức của một người.
Quyền lực là khả năng khiến người khác làm những gì bạn muốn. Điều đó có thể được thực hiện bằng cách cưỡng ép ("gậy gộc"), thanh toán ("cà rốt") và thu hút ("mật ong"). Hai phương pháp đầu tiên là dạng quyền lực cứng, trong khi lực thu hút là quyền lực mềm. Quyền lực mềm phát triển từ văn hóa của một quốc gia, các giá trị chính trị và chính sách đối ngoại của nó. Trong ngắn hạn, quyền lực cứng thường vượt trội hơn quyền lực mềm. Nhưng về lâu dài, quyền lực mềm thường chiếm ưu thế. Joseph Stalin đã từng hỏi một cách chế giễu, "Đức Giáo hoàng có bao nhiêu sư đoàn?" Nhưng triều đại giáo hoàng vẫn tiếp tục cho đến ngày nay, trong khi Liên Xô của Stalin đã biến mất từ lâu.
Câu hỏi đó thằng nhỏ hỏi mỗi ngày mỗi ngày mỗi ngày, khi đói khát, khi bị đánh đập cấu nhéo, khi phơi trần ra dưới nắng mưa. Khi nó nằm trên mặt đường và kêu khóc khản giọng. Nó hỏi vào đám đông lướt qua nó, hỏi ai đó dừng chân cho nó (chính xác là cho những kẻ chăn dắt nó) chút tiền lẻ. Nó hỏi những kẻ bắt nó nằm lăn lóc kêu khóc trên đường để kiếm tiền, để nhởn nhơ ăn mòn tấm thân bé nhỏ non nớt của nó.
Một đứa trẻ chỉ nên có ba con búp bê, năm cây bút chì, giá trị chưa đến $20. Donald Trump có một phi cơ riêng sơn tên của ông ta trên đó. Với tư cách là tổng thống, hiện ông ta có hai chuyên cơ, Không Lực Một và một chiếc nhỏ hơn để phù hợp với những nơi có sân bay nhỏ, chưa kể chiếc trực thăng Marine One. Đó là ba chiếc phi cơ Trump sở hữu. Đó cũng là con số búp bê mà Trump đề nghị một đứa trẻ ở Mỹ nên có.
Mặc dù chỉ mới ba năm trôi qua kể từ khi bà Merkel rời nhiệm sở, nhưng thế giới đã thay đổi quá nhiều đến mức mà chức thủ tướng của bà đã được cảm thấy như nó thuộc về một thời đại khác. Cuốn hồi ký mới của bà cho thấy bà bình tâm với những quyết định đã đưa ra, bao gồm cả những quyết định bị phê phán nghiêm khắc nhất.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.