Bạn,
Cách đây mười lăm năm, khách du lịch viếng thăm các cảnh quan, chùa chiền tại TP.SG dễ dàng bắt gặp rất nhiều hình ảnh của những người thợ chụp ảnh dạo. Cái nghề ghi lại những phút giây kỷ niệm của khách phương xa trong dịp viếng thăm các cảnh quan của thành phố SG càng trở nên thú vị hơn khi người bấm máy lại là phụ nữ. Thế nhưng, hiện nay, việc chụp ảnh dạo đã qua thời "sung túc", và có thể một lúc nào đó nó sẽ biến mất, chìm vào quên lãng. Báo TN ghi nhận về nghề chụp ảnh dạo tại Sài Gòn như sau.
Nhắc đến thời vàng son, chị Ngọc Linh, một tay phó nháy có hơn 15 năm trong nghề tại chùa Vĩnh Nghiêm cho biết: "Đó là những năm 1980 đến 1990, chụp ảnh dạo cực kỳ thịnh vượng. Thiếu thầy thiếu thợ, thấy khách có nhu cầu chụp hình làm kỷ niệm đông quá, tôi cũng nhào vô làm theo lời rủ rê của mấy ông anh...". Với chiếc máy Pentax và một ống kính zoom cũ kỹ, chỉ qua một khóa huấn luyện ngắn ngày, chị Linh đã có thể ghi lại những khoảnh khắc mà khách phương xa yêu cầu bằng tất cả niềm say mê. "Hồi đó ngày chụp, đêm cũng chụp, tiền vào thống lắm, chi tiêu cũng thoải mái, thậm chí ai siêng năng chịu khó có thể vài ba năm là mua được căn nhà", chị bồi hồi nhớ lại. Không chỉ có nơi chùa chiền, thành phố ngày càng mọc ra nhiều điểm du lịch như: Thảo Cầm Viên, Hồ Kỳ Hòa, Đầm Sen, khu nhà thờ Đức Bà, Tao Đàn..., những nơi này đã nuôi sống hàng trăm "nhiếp ảnh gia... dạo" tứ xứ đổ về. Thời đó, có người còn phải "chạy chọt" cửa sau, tốn không ít tiền mới mong được đặt chân vào làng... chụp dạo! Trong số đó, nữ phó nháy tuy ít hơn nhưng lại là những tay chủ lực, bởi biết tiếp thị duyên dáng, khéo ăn nói, khéo cả cách nhìn cũng như nắm bắt tâm lý khách hàng khá nhanh. Cảnh quan đẹp, người chụp lịch sự, du khách ai cũng muốn ghi lại kỷ niệm, cứ thế thời đó chụp ảnh dạo cứ như là một nghề thời thượng. Chỉ cần khách đứng vào khung là coi như... bấm máy lấy tiền.
Bây giờ, chụp ảnh dạo không còn được thịnh vượng như trước nữa. Dạo một vòng các điểm "đinh" của nghề "phó dạo", người ta dễ dàng nhận ra ngay sự vắng bóng lạ thường. Khu vực Hồ Con Rùa, khách đến ngồi chơi dăm ba người, thợ đeo máy cứ hết ngồi lại đứng. Vòng lên bùng binh Nguyễn Huệ, tình hình có khá hơn đôi chút, vì những bác phó nháy vẫn háo hức chờ đón khách du lịch từ khắp nơi đến tham quan, nhưng hầu như đã vắng bóng... nữ nhi chụp ảnh. Băng ngang qua Thảo Cầm Viên, "điểm son" một thời của nghề chụp dạo thì nay chỉ còn những gốc cây già, cảnh quan vắng vẻ. Đến chùa Vĩnh Nghiêm nhìn kỹ mới thấy hai bóng hồng đeo máy ảnh.
Bạn,
Báo TN ghi nhận rằng khách du lịch ngày nay hầu hết đều mang theo máy ảnh hiện đại, kỹ thuật số, để tự bấm máy cho mình và cả đoàn đi chung. Đó là lý do chính khiến công việc chụp ảnh dạo có nguy cơ trở thành "nghề của ngày nào". Nhưng khi hỏi các phụ nữ chụp ảnh dạo có muốn tìm việc khác không, thì họ cười: "Việc gì bây giờ, chụp hình đến nay cũng đã 15 năm rồi, làm sao bỏ được."
Cách đây mười lăm năm, khách du lịch viếng thăm các cảnh quan, chùa chiền tại TP.SG dễ dàng bắt gặp rất nhiều hình ảnh của những người thợ chụp ảnh dạo. Cái nghề ghi lại những phút giây kỷ niệm của khách phương xa trong dịp viếng thăm các cảnh quan của thành phố SG càng trở nên thú vị hơn khi người bấm máy lại là phụ nữ. Thế nhưng, hiện nay, việc chụp ảnh dạo đã qua thời "sung túc", và có thể một lúc nào đó nó sẽ biến mất, chìm vào quên lãng. Báo TN ghi nhận về nghề chụp ảnh dạo tại Sài Gòn như sau.
Nhắc đến thời vàng son, chị Ngọc Linh, một tay phó nháy có hơn 15 năm trong nghề tại chùa Vĩnh Nghiêm cho biết: "Đó là những năm 1980 đến 1990, chụp ảnh dạo cực kỳ thịnh vượng. Thiếu thầy thiếu thợ, thấy khách có nhu cầu chụp hình làm kỷ niệm đông quá, tôi cũng nhào vô làm theo lời rủ rê của mấy ông anh...". Với chiếc máy Pentax và một ống kính zoom cũ kỹ, chỉ qua một khóa huấn luyện ngắn ngày, chị Linh đã có thể ghi lại những khoảnh khắc mà khách phương xa yêu cầu bằng tất cả niềm say mê. "Hồi đó ngày chụp, đêm cũng chụp, tiền vào thống lắm, chi tiêu cũng thoải mái, thậm chí ai siêng năng chịu khó có thể vài ba năm là mua được căn nhà", chị bồi hồi nhớ lại. Không chỉ có nơi chùa chiền, thành phố ngày càng mọc ra nhiều điểm du lịch như: Thảo Cầm Viên, Hồ Kỳ Hòa, Đầm Sen, khu nhà thờ Đức Bà, Tao Đàn..., những nơi này đã nuôi sống hàng trăm "nhiếp ảnh gia... dạo" tứ xứ đổ về. Thời đó, có người còn phải "chạy chọt" cửa sau, tốn không ít tiền mới mong được đặt chân vào làng... chụp dạo! Trong số đó, nữ phó nháy tuy ít hơn nhưng lại là những tay chủ lực, bởi biết tiếp thị duyên dáng, khéo ăn nói, khéo cả cách nhìn cũng như nắm bắt tâm lý khách hàng khá nhanh. Cảnh quan đẹp, người chụp lịch sự, du khách ai cũng muốn ghi lại kỷ niệm, cứ thế thời đó chụp ảnh dạo cứ như là một nghề thời thượng. Chỉ cần khách đứng vào khung là coi như... bấm máy lấy tiền.
Bây giờ, chụp ảnh dạo không còn được thịnh vượng như trước nữa. Dạo một vòng các điểm "đinh" của nghề "phó dạo", người ta dễ dàng nhận ra ngay sự vắng bóng lạ thường. Khu vực Hồ Con Rùa, khách đến ngồi chơi dăm ba người, thợ đeo máy cứ hết ngồi lại đứng. Vòng lên bùng binh Nguyễn Huệ, tình hình có khá hơn đôi chút, vì những bác phó nháy vẫn háo hức chờ đón khách du lịch từ khắp nơi đến tham quan, nhưng hầu như đã vắng bóng... nữ nhi chụp ảnh. Băng ngang qua Thảo Cầm Viên, "điểm son" một thời của nghề chụp dạo thì nay chỉ còn những gốc cây già, cảnh quan vắng vẻ. Đến chùa Vĩnh Nghiêm nhìn kỹ mới thấy hai bóng hồng đeo máy ảnh.
Bạn,
Báo TN ghi nhận rằng khách du lịch ngày nay hầu hết đều mang theo máy ảnh hiện đại, kỹ thuật số, để tự bấm máy cho mình và cả đoàn đi chung. Đó là lý do chính khiến công việc chụp ảnh dạo có nguy cơ trở thành "nghề của ngày nào". Nhưng khi hỏi các phụ nữ chụp ảnh dạo có muốn tìm việc khác không, thì họ cười: "Việc gì bây giờ, chụp hình đến nay cũng đã 15 năm rồi, làm sao bỏ được."
Gửi ý kiến của bạn