Giao linh rừng núi

27/01/202512:38:00(Xem: 1330)
tuyết DTC
Minh họa Đinh Trường Chinh

 

 

con thiên nga cánh trắng như tuyết

bay lên trời

từ giã những đồng bằng náo nhiệt

nơi mòn mỏi thi ca và văn chương

 

ta vẫn lang thang tìm cội nguồn

căn phòng bụi và bàn ghế im lặng

những quyển sách ngồi và đứng

lặng lẽ như ánh trăng tha hương

 

bài tuyên ngôn cho tình yêu uẩn khúc

theo gió đến nhiều địa lục

những cuộc viếng thăm bè bạn

sớm mai độ lượng vô cùng

 

rồi trượt ngã theo viên sỏi xanh rêu

bí ngữ của lời tình tự

cho riêng mỗi chúng ta

bên đại dương sóng vỗ thủy triều

 

nhớ đêm hôm qua giao linh rừng núi

rền vang tâm thức đền đài

thơ nhạc hoa đèn trăn trở

mùa tháng giêng trẩy hội hoang sơ   

 

như mảnh vườn tuyết phủ ngập đầy

hát ru và khao khát

buổi sáng nói chuyện cùng chim

lời giản dị ruộng lúa trong tim

 

vói tay chạm nỗi buồn man mác

nỗi lòng thiên cổ tiếng hồng đào nhắn gọi

ly cà phê sóng sánh

giọt đam mê rơi xuống đất mưa mau

 

thy an

ngày tuyết 01-2025 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tô phở Việt Nam | Có rau Quế lấy giống từ Bắc Việt \ Có rau thơm rễ tận miền Trung | Có giá ngon gốc từ Lục Tỉnh | Có ông bà cha mẹ anh em ăn húp sáng chiều.
Tương lai ai bắn tôi bằng đại bác /tôi chịu tan xác / không một chút than oán / nhưng bây giờ tôi phải bắn / bắn vào một loại quá khứ bằng tất cả cái gì tôi có /không có súng tôi dùng ngòi bút /vừa ngợi ca một quá khứ vừa đâm một quá khứ / khác tóe máu /dòng máu độc hại lưu cữu ấy / đã phá nát hiện tại di hại tương lai /nhiều năm sau nữa /để họ thấu được quá khứ tồi tệ thế nào
nước mắt nước mũi dàn dụa/ chứng dị ứng trở lại nhiều ngày trong tháng / tôi ngồi nghe thế giới rung lắc / trong tiếng la hét reo hò của lũ lên đồng / hiệu ứng cơn sốt trải rộng / dưới lực của áp đặt ức hiếp đe dọa giẫm đạp / đám đông như đàn thú bị săn đuổi / hoảng loạn / lo sợ / co rút thu mình né tránh / không đời nào không thể nào
Tôi gọi tên Tháng Tư | Tôi gọi tên thành phố | Tôi gọi tên người yêu | Niềm đau và nỗi nhớ
ngóng đợi phiên bản thứ mười hai tháng này | trong thành phố với cuộc sống đa đoan | và phận người gãy vỡ.
Tôi buộc nỗi cô đơn của mình | vào cánh diều | thả bay lên thật cao | nỗi cô đơn của tôi
Sớm đó, cha xé tờ lịch nào biết nghe nó khóc, mất một ngày nhỏ mọn rồi mất luôn những to tát mai sau, để tiếp tục héo đau mất ngủ. Sớm đó, cha xé tờ lịch cũ, xé luôn thịt xương, đứt máu mủ yêu thương, mẹ từ đó ủ rủ, cha từ đó trong tù treo cổ những niềm vui.
Hết chiến tranh | Chúng ta già hơn hòa bình | À. thì diễn biến nào | Cũng tới hồi lạnh tanh