Thơ Hoàng Xuân Sơn

02/12/202321:01:00(Xem: 2222)

 

John Martono
Tranh John Martono.



qua sông. và những đồi viết

 

Tại sao đồi viết lên nhiều
mà không lội nước
để tiều tụy
sông
viết viết ảo tượng
mông lung
lũy thành che chắn
những khung hình

đồi buồn
chép nhược trời thu
tuổi sông xanh. rợn
viết mù uyên ương
ai thấy trăng xin qua đường
xin ghi trầm thống
của mường tượng xưa
lên đồi
viết tới cơn mưa
rồi âm lạnh hết cả mùa
sông
thai

 

*

 

cổ ngoạn

 

rửa một tầng ngôn náo động

bên này tồn đọng bên kia

hứng.  ôm đời vù chong chóng

hùng anh tận tuyệt không ngờ

 

lớn dậy đêm đen huyền chú

khắc cạn bùa hương dung thao

cánh áo bủa thời lấp lú

mòng quay đầm trạch lộ gào

 

dải đẹp nào đeo trăng bóng

vàng hoe tóc đới ngoạn mù

cỏ non truyền thần ngọc tuý

mắt lục huyền gợn như thu

 

chen dưới lồ ồ bạch tạng

róc rách tê tỉ non ngàn

khe mộng mớm dồn sương trắng

tuyết trùm đất mật bình khang

 

đá cứng thử mềm như lưỡi

lan trần đau nư vết răng

tóc buông khải tình lang chạ

tà dương rù quyến mặt bằng

 

*

 

ăn mày

 

cũng chỉ là khất thực

không có gì khác hơn

nâng niu tôi bát chữ

chờ đổi miếng thực phồn

,

con quạ bay ngoài rừng

chữ rơi từng vụn bánh

mưa trên đầu xương văn

buổi chiều cum rất mệt

những đám mây vện vằn

,

hát xẩm cung bên lề

một đoản lìa một khúc

con đường mòn mê mê

cỏ hoa miền chụp giựt

gậy chống không nẻo về

,

là xin ăn thực tại

hạt lú nằm trong chương

đóa vân thuỳ nông nổi

nằm đâu cũng lạc thần

 

– hoàng xuân sơn

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tô phở Việt Nam | Có rau Quế lấy giống từ Bắc Việt \ Có rau thơm rễ tận miền Trung | Có giá ngon gốc từ Lục Tỉnh | Có ông bà cha mẹ anh em ăn húp sáng chiều.
Tương lai ai bắn tôi bằng đại bác /tôi chịu tan xác / không một chút than oán / nhưng bây giờ tôi phải bắn / bắn vào một loại quá khứ bằng tất cả cái gì tôi có /không có súng tôi dùng ngòi bút /vừa ngợi ca một quá khứ vừa đâm một quá khứ / khác tóe máu /dòng máu độc hại lưu cữu ấy / đã phá nát hiện tại di hại tương lai /nhiều năm sau nữa /để họ thấu được quá khứ tồi tệ thế nào
nước mắt nước mũi dàn dụa/ chứng dị ứng trở lại nhiều ngày trong tháng / tôi ngồi nghe thế giới rung lắc / trong tiếng la hét reo hò của lũ lên đồng / hiệu ứng cơn sốt trải rộng / dưới lực của áp đặt ức hiếp đe dọa giẫm đạp / đám đông như đàn thú bị săn đuổi / hoảng loạn / lo sợ / co rút thu mình né tránh / không đời nào không thể nào
Tôi gọi tên Tháng Tư | Tôi gọi tên thành phố | Tôi gọi tên người yêu | Niềm đau và nỗi nhớ
ngóng đợi phiên bản thứ mười hai tháng này | trong thành phố với cuộc sống đa đoan | và phận người gãy vỡ.
Tôi buộc nỗi cô đơn của mình | vào cánh diều | thả bay lên thật cao | nỗi cô đơn của tôi
Sớm đó, cha xé tờ lịch nào biết nghe nó khóc, mất một ngày nhỏ mọn rồi mất luôn những to tát mai sau, để tiếp tục héo đau mất ngủ. Sớm đó, cha xé tờ lịch cũ, xé luôn thịt xương, đứt máu mủ yêu thương, mẹ từ đó ủ rủ, cha từ đó trong tù treo cổ những niềm vui.
Hết chiến tranh | Chúng ta già hơn hòa bình | À. thì diễn biến nào | Cũng tới hồi lạnh tanh