Hôm nay,  

Phan Rang

18/05/202318:37:00(Xem: 1058)
daonhu
Con Rồng Viêt Nam-Sản phẩm của gốm Bầu Trúc-PhanRang.


                                                       

Mười năm rồi

Chưa về thăm lại Phan Rang

Vùng đất khô cằn cát bụi

Những bãi bờ nắng nóng bốc hơi

Hoa xương rồng lung linh nhuộm đỏ khung trời mùa hạ

Tiếng ve sầu râm ran

Lẫn trong màu phượng vĩ

Vang vọng một góc trời đỏ lửa

 

Mười năm rồi

Chưa về thăm lại Phan Rang

Thương mẹ già

Đi giữa hai mùa nắng gió

Lượm từng hột lúa, hột bắp của cha trồng

Để nuôi con

Thương những gánh cỏ

Nặng nề trên vai chị

Đã giúp các em, đàn cá chép vượt Vũ Môn..

 

Mười năm rồi

Chưa về thăm lại Phan Rang

Sao, nhớ hoài

Những thôn nữ Hời

Vẫn còn ngồi trước khung cửi dệt Sarong

qua bấy nhiêu thế kỷ

Đầu vẫn đội bình gốm

Ngày ngày đi lại qua cầu Đạo Long

Về thôn Phú Quí, Binh Quí, Nha Đam, Bầu Trúc

Lòng vẫn hướng về tháp Po Klong Garai

Ngày lễ “Tẩy Trầm Tháng Tư”

Những Vuơng Phi ở Phật Thệ

Những nàng Mị Ê-tiết nghĩa

Sống thác cùng nhau một giống Hời

 

Mười năm rồi

Chưa về thăm lại Phan Rang

Những Xóm Động

Cà Rơm, Bà Láp, An xuân A, An Xuân B

É Lâm thượng, É lâm hạ

Bà Râu, Kiền Kiền, Suối Đá...

Những vùng đất khô cằn cày lên sỏi đá

Vẫn nghèo như xưa?

 

Mười năm rồi

Chưa về thăm lại Phan Rang

Nhớ hoài mắt em vàng màu nắng đổ

Vai áo lụa gầy tựa cửa ngóng trông

Người vượt biên không hẹn ngày về

Quên mối tình người em tỉnh lẻ

Xóm Động buồn

Hoa xương rồng không đỏ nữa

Có những chiều quạnh hiu

Một mình em tím ngát với hoàng hôn.

 

Đào Như

(17-5-2023)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tôi để ý đến hắn, không phải vì cái tên với cái họ “lạ”, họ Mai. Cũng chẳng phải vì hắn là công tử con nhà giàu. Nghe nói ba hắn đi qua Mỹ từ ngày chạy loạn 30/4, nên cuộc sống mấy mẹ con rất ung dung khá giả. Mới học lớp 6 thôi, mà hắn đi học mặc quần tây áo sơ mi “đóng thùng” chỉnh tề, mang giày xăng-đan, tay còn đeo chiếc đồng hồ nữa cơ...
Ghi lên đá một thuở áo sờn vai / Vác thập ác quảy tiêu điều âm vọng / Nợ máu xương, nợ người lận đận / Của một thời vàng tím trẻ trai...
Một buổi trưa chan hòa ánh nắng trong vắt như thủy tinh của một ngày nắng ấm cuối đông, chớm bước sang xuân. Cảnh vật như bừng sáng dậy sau những ngày u ám. Tôi và Thi ngồi bên nhau tại một nơi vắng vẻ trong khu vườn sau nhà, dưới tàn cây mít, gần bên chiếc cầu ao soi bóng lung linh trên mặt nước đang gợn sóng lăn tăn...
Tôi có một người anh cá tính hoang nghịch trổ trời mà lên. Từ nhỏ, thích trèo cây trong vườn. Có bữa leo phải cành ổi giòn bị gãy, thế là anh rớt xuống nghe uỵch một cái như trái mít rụng. Anh đau điếng cảm giác rêm ram cả mạnh sườn...
Hồi ở trại tỵ nạn Thailand, tôi có lúc đã quay cuồng “chạy sô” đi học 4 thứ tiếng.
Thơ của hai thi sĩ Thy An & Lê Minh Hiền
Nhận được bài thơ của người bạn Phạm Xuân Tích, tôi thấy bài thơ của ông bạn khá độc đáo và lý thú, tôi mạo muội viết lại sao y bản chính – cả hai bản tiếng Pháp và bản dịch tiếng Việt cũng của ông ấy, để hầu các vị đọc cho vui...
Mấy hôm nay có những cơn mưa kèm theo gió mạnh buổi chiều kéo dài đến khuya, báo hiệu sắp hết mùa Hè. Tôi lại nhớ tuổi trẻ của mình những năm đầu “lập nghiệp” vào mùa tựu trường...
Nói về "giàu nghèo" là nói về một vấn đề rất tế nhị bởi vì nó đụng đến đồng tiền. Mà đồng tiền luôn luôn có hai mặt: mặt tốt và mặt xấu. Nhưng đó là điều cần phải làm vì mấy ai có thể nói mình biết quản lý tốt đồng tiền...
Tôi trôi tuổi ấu thơ, từ quê hương cùng khổ, rau dưa khoai sắn / Tôi trôi từ chợ quán rường, cái đình làng, ngôi trường tiểu học, áo lấm lem màu mực tím mẹ mới mua, cùng cây viết lá tre, trang giấy tự túc, vàng khè, không trông rõ chữ...
CTA BACK TO SCHOOL BANNER
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.