Hôm nay,  

Tin Vui Trong Những Ngày Giáp Tết

28/01/201400:00:00(Xem: 6804)
Còn một tuần lễ nữa mới đến Tết Giáp Ngọ nhưng biết bao chuyện vui đã dồn dập xuất hiện.

Lần đầu tiên nhân dân ta tổ chức công khai kỷ niệm 40 năm trận Hoàng Sa oanh liệt. Năm 1974 hải quân thuộc Quân lực Việt Nam Cộng hòa đã hiên ngang chống trả bọn bành trướng, thể hiện rõ ý chí chống xâm lược kiên cường của dân tộc Việt Nam. Các hoạt động kỷ niệm đã diễn ra một cách long trọng bằng nhiều hình thức phong phú sinh động, bất chấp sự ngăn cản, phá đám bỉ ổi của bộ máy cầm quyền của đảng CS hèn với giặc ác với dân.

Anh chị em Dân chủ và Nhân quyền tập họp tìm đến thăm các gia đình liệt sỹ đã bỏ mình trong trận hải chiến 40 năm trước, truy điệu 74 chiến sỹ anh hùng tử vong vì nước với danh sách đầy đủ, viếng mộ các chiến sĩ đã bị bỏ quên, thăm hỏi tặng quà các quân nhân Việt Nam Cộng hòa từng tham chiến hiện còn sống ở Sài Gòn, Huế, Lâm Đồng, Khánh Hòa, Bình Thuận. Một nhóm bạn của nhà báo Huy Đức còn có sáng kiến lập “Nhịp cầu Hoàng Sa “ để quyên góp thiết thực trợ giúp 2 bà quả phụ vợ của cố Trung tá Ngụy Văn Thà và của cố Thiếu tá Nguyễn Thành Trí.

Anh chị em trí thức đã tổ chức những cuộc nói chuyện, hội thảo sâu sắc về Hoàng Sa, Trường Sa và Biển Đông từ trong nước ra nước ngoài, ở Nhật Bản, Đức, Ba Lan, Pháp, Hoa Kỳ, Úc. Ngay giữa thủ đô Hà Nội, bên hồ Hoàn Kiếm, trong cuộc tụ họp đông người quanh tượng Lý Thái Tổ, một số công an cộng sản giả làm công nhân cưa đá làm bụi mù cả một vùng nhằm phá đám một cách hèn hạ cuộc kỷ niệm trận hải chiến oanh liệt, tự làm trò cười cho đồng bào và các nhà báo nước ngoài.

Tết này cả một loạt tổ chức xã hội dân sự họat động sôi nổi, trong số đó có Hội anh em Dân chủ, Hiệp hội Dân Oan Việt Nam, Hội Ái hữu Tù Chính trị, Mạng lưới Blogger Việt Nam, Hội Bầu Bí tương thân, Những người bạn của Hoàng Sa – Trường Sa, Nhịp cầu Hoàng Sa, các đội bóng No-U… Trong lúc đó cả một phái đoàn khá hùng hậu và tiêu biểu tìm cách lọt được lưới công an sang tận châu Mỹ và châu Âu, vào Quốc hội Hoa Kỳ và sẽ sang Thụy Sỹ làm việc với cơ quan Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, gặp các nhà báo Việt Nam và quốc tế, đúng vào lúc việc VN vào khối kinh tế Xuyên Thái Bình Dương TPP đang được thương lượng trong phiên cuối, và cũng đúng vào lúc VN sắp bị sát hạch định kỳ về “hạnh kiểm nhân quyền” (UPR - Universal Periodic Review) vào ngày 5/2/2014 tới tại Genève, Thụy Sỹ. Chưa rõ kết quả ra sao, nhưng rõ ràng quyền chủ động là thuộc về nhân dân, chính quyền phản dân chủ chà đạp nhân quyền rất khó bề chống chế, chạy tội.

Trong những giáp Tết, khi thế lực phản dân chủ chống nhân quyền đang bối rối, khi Bộ Chính trị đang nát óc tìm cách đối phó với TPP, rồi với UPR, cả với nguy cơ bị đội chiếc mũ lừa CPC (Country of Particular Concern - Nước cần được quan tâm đặc biệt), thì ở trong nước vụ án siêu nghiêm trọng “làm lộ bí mật quốc gia” đang có nguy cơ bùng nổ dây chuyền không sao ỉm đi nổi. Đây là trận sống mái giữa các phe nhóm lợi ích riêng tư ở ngay trong Bộ Chính trị, trong Ban Bí thư, trong bộ máy tư pháp nắm quyền tố tụng, trong Ban Chấp hành Trung ương đảng, giữa lúc việc tranh giành những vị trí, ngôi thứ cao nhất đã bắt đầu để chuẩn bị nhân sự cho Đại hội XII sắp tới gần.


Trong cuộc sát phạt quyết liệt giữa các phe nhóm này, nhân dân có dịp quan sát để nhận xét, nhận dạng, đánh giá từng nhân vật cầm quyền, khó ai có thể giở trò mỵ dân, nói một đằng làm một nẻo, che dấu tội lỗi và phẩm cách xấu xa. Nhân dân đang nóng ruột chờ xem danh sách đặc xá trong dịp Tết Nguyên đán Giáp Ngọ sẽ gồm những ai, hay vẫn là những viên chức CS tham nhũng và số tù hình sự chiếm số đông nhất, còn số tù chính trị thật sự chỉ chiếm số rất ít, trong khi tổ chức Human Rights Watch vừa cho biết trong bản phúc trình hằng năm công bố từ Bangkok ngày 21/1 vừa qua, số tù chính trị ở VN nay đã vượt Miến Điện và đứng đầu Đông Nam Á, ít nhất là 63 người.

Nhân dân đang nóng lòng chờ xem ông thủ tướng “thực hiện dân chủ”, “nắm vững lá cờ dân chủ” ra sao như đã hứa trong bản thông điệp đầu năm, xem ông có thái độ ra sao đối với vụ án “làm lộ bí mật nhà nước”, đối với yêu cầu cấp bách chấn chỉnh sâu rộng toàn ngành Công an đang trở thành tai họa cho dân.

Một nhân vật bị nêu tên trong vụ án siêu nghiêm trọng là Thượng tướng Phạm Quý Ngọ, người mà nhân dân Thái Bình biết đến từ những năm 1997 - 1998, khi ông ta cầm đầu ngành công an tỉnh, ra tay chỉ huy và đàn áp phong trào nông dân vùng dậy chống bọn cường hào địa phương, trả thù, tra tấn, bỏ tù nhiều đảng viên CS ngay thật bị chụp mũ là cầm đầu bọn phiến loạn, từ đó được lên cấp tướng. Nhà văn Dương Thu Hương từng được nghe bà con nông dân Thái Bình kể rằng công an địa phương hồi ấy đã tra tấn đến chết một số dân từng là đảng viên CS và cựu chiến binh, có người bị công an thọc đũa cứng vào tai, buốt óc bất tỉnh và chết. Nhà văn đã kể rõ những hành động man rợ này trên đài RFI/Pháp vào năm 2006.

Một bị cáo khác trong vụ án là Đại tá Dương Tự Trọng, người từng cầm loa trực tiếp ra lệnh cho công an xông vào phá nhà của 2 anh em ông Đoàn Văn Vươn năm trước, đẩy bao người thân của nạn nhân vào vọng tù tội, để ngay sau đó anh ta được lên cấp và đưa lên Bộ Công an.

Đối với nhân dân ta, Tết này có nhiều tin vui khi họ nghiệm ra rằng cuộc đời rồi sẽ công bằng, theo đúng luật nhân quả, kẻ gian tham độc ác không thể nào sống ung dung suốt đời chúng, kẻ gian manh bị trừng phạt và vụ đại án “lộ bí mật nhà nước” còn có thể kéo theo nhiều tướng lĩnh, quan to mặt lớn sa bẫy pháp luật. Nhân dân ta cũng vui vì nhân dịp này nhóm cầm quyền sẽ bị buộc phải tỉnh ngộ, chấn chỉnh toàn ngành công an, tổ chức lại các đại công ty quốc doanh đã hư hỏng tận gốc, xây dựng lại nền tư pháp công minh chỉ tuân theo Luật, từ đó dám quyết đoán dựa vào dân, thay đổi hẳn nền chính trị độc đảng phản dân chủ bệnh hoạn, nguồn gốc của mọi bất công và băng hoại xã hội hiện nay.

Bùi Tín, VOAs Blog

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
JD Vance đã chứng tỏ một “đẳng cấp” khác, rất “Yale Law School” so với thương gia bán kinh thánh, giày vàng, đồng hồ vàng, Donald Trump. Rõ ràng, về phong cách, JD Vance đã tỏ ra lịch sự, tự tin – điều mà khi khởi đầu, Thống đốc Walz chưa làm được. Vance đã đạt đến “đỉnh” của mục tiêu ông ta muốn: lý trí, ôn hoà, tỉnh táo hơn Donald Trump. “Đẳng cấp” này đã làm cho Thống Đốc Tim Walz, người từng thẳng thắn tự nhận “không giỏi tranh luận” phải vài lần phải trợn mắt, bối rối trong 90 phút. Cho dù hầu như trong tất cả câu hỏi, ông đã làm rất tốt trong việc phản biện lại những lời nói dối của JD Vance, đặc biệt là câu chất vất hạ gục đối thủ ở phút cuối: “Trump đã thua trong cuộc bầu cử 2020 đúng không?” JD Vance đáp lại câu hỏi này của Tim Walz bằng hàng loạt câu trả lời né tránh và phủ nhận sự thật. Và dĩ nhiên, rất “slick.” “Trump đã chuyển giao quyền lực rất ôn hoà.” Cả thế giới có thể luận bàn về sự thật trong câu trả lời này.
Phải nhìn nhận rằng chuyến đi đầu tiên của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Tô Lâm đến Mỹ đã được giới chức ngoại giao Việt Nam thu xếp để ông gặp được nhiều lãnh đạo, xem như xã giao ra mắt để hợp tác, hỗ trợ Việt Nam trong nhiều lãnh vực trong tương lai. Bài diễn văn của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Tô Lâm trước diễn đàn Liên Hiệp Quốc chỉ lặp lại các chính sách đối ngoại của Hà Nội, nên không được truyền thông quốc tế chú ý nhiều như các diễn văn của Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky và Thủ tướng Israel Benjamin Netanyahu, là đại diện cho những quốc gia trực tiếp liên can đến các xung đột ở Trung Đông, ở Ukraine mà có nguy cơ lan rộng ra thế giới. Ông Lâm mới lên làm chủ tịch nước kiêm tổng bí thư Đảng Cộng sản được vài tháng, sau khi Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng qua đời, nên ông muốn dịp đến Liên Hiệp Quốc là dịp để thể hiện vai trò lãnh đạo của mình và nhấn mạnh đến chính sách ngoại giao du dây của Hà Nội.
Sự bất mãn lan rộng với các hệ thống thuộc chủ nghĩa tư bản hiện tại đã khiến nhiều quốc gia, giàu và nghèo, tìm kiếm các mô hình kinh tế mới. Những người bảo vệ nguyên trạng tiếp tục coi Hoa Kỳ là một ngôi sao sáng, nền kinh tế của nước này vượt xa châu Âu và Nhật Bản, các thị trường tài chính của nước này vẫn chiếm ưu thế hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, công dân của nước này cũng bi quan như bất kỳ công dân nào ở phương Tây.
Sau 38 năm quyết định “đổi mới hay là chết” (1986-2924) CSVN vẫn còn là quốc gia do một đảng độc quyền lãnh đạo; không có bầu cử tự do; không cho lập đảng đối lập và không có báo chí tư nhân. Vì vậy, những khẩu hiệu “nhà nước pháp quyền của dân, do dân và vì dân”, hay “dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh” được Đại hội lần thứ X khẳng định là những khoe khoang nhàm chán...
Việc Donald Trump được gần phân nửa người Mỹ chấp nhận và ủng hộ trong những năm gần đây đã khiến nhiều người trí thức trong xã hội Hoa Kỳ đặt câu hỏi về sự tồn tại của “human decency”, hay dịch nôm na là “sự đàng hoàng, sự tử tế, đạo đức nhân tính của con người”. Liệu xã hội ngày nay đã hạ thấp chuẩn mực “đàng hoàng”, hay có thể nào sự đàng hoàng, tử tế giờ đây không còn là một nhân tính cần thiết trong giá trị nhân bản? Dĩ nhiên trong mỗi xã hội, mỗi người có mỗi “thước đo” riêng về mức độ của “đàng hoàng”, nhưng từ ngữ tự nó phải phần nào nói lên một chuẩn mực nhất định. Theo một số tự điển tiếng Việt, chúng ta có thể đồng ý rằng: 1. Đàng hoàng là một tính từ tiếng Việt mô tả cuộc sống đầy đủ, đáp ứng được các nhu cầu chung của xã hội. Ví dụ: cuộc sống đàng hoàng, công việc đàng hoàng, nhà cửa đàng hoàng. 2. Đàng hoàng còn được dùng để chỉ những biểu hiện về tính cách mẫu mực, hay tư cách con người tử tế đáng được coi trọng.
Thư tịch cổ ghi rằng… Lịch sử trên thế giới thật sự rất hiếm người tài vừa là vua đứng đầu thiên hạ vừa là một hiền triết. Nếu văn minh La Mã có Marcus Aurelus, hoàng đế triết gia, vừa minh trị dân, độ lượng với mọi người và để lại tác phẩm triết học nổi tiếng “Meditations” thì ở phương Đông hơn mười hai thế kỷ sau có Vua Trần Nhân Tông của nước Việt. Theo Đại Việt Sử Ký Toàn Thư, triều đại của Vua Trần Nhân Tông là triều đại cực thịnh nhất của sử Việt. Ông là vị vua liêm chính, nhân đức, một thi sĩ, đạo sĩ Phật giáo. Do là một vị vua đức độ, trọng dụng nhân tài, nên ông thu phục nhiều hào liệt trong dân, lòng người như một. Quốc triều có Thái sư Trần Quang Khải, về binh sự có các danh tướng Trần Quốc Tuấn, Trần Quốc Toản, Phạm Ngũ Lão, Trần Khánh Dư, Trần Nhật Duật…Về văn thơ có những người uyên bác như Trương Hán Siêu, Mạc Đĩnh Chi. Vua Trần Nhân Tông thương dân như con, xem trung hiếu làm đầu, lấy đạo nghĩa trị quốc.
Biển Đông hiện như một thùng thuốc súng và, liệu nếu xung đột bùng ra, chúng ta có phải đối phó với một quân đội Trung Quốc man rợ mà, so với quân đội Thiên hoàng Nhật trong Thế chiến thứ hai, chỉ có thể hơn chứ khó mà bằng, đừng nói chuyện thua? Như có thể thấy từ tin tức thời sự, cảnh lính Trung Quốc vác mã tấu xông lên tàu tiếp tế của Philippines chém phá trông man rợ có khác nào quân cướp biển từ tận hai, ba thế kỷ trước? [1] Rồi cảnh chúng – từ chính quy đến dân quân biển, thậm chí cả ngư dân – trấn lột, cướp phá, hành hung và bắt cóc các ngư phủ Việt Nam từ hơn ba thập niên qua cũng thế, cũng chính hiệu là nòi cướp biển.
Hội nghị Trung ương 10/khóa đảng XIII kết thúc sau 3 ngày họp (18-20/09/2024) tại Hà Nội nhưng không có đột phá nào, mọi chuyện vẫn “tròn như hòn bi” dù đây là hành động đầu tiên của tân Tổng Bí thư Tô Lâm...
Việc nhà hoạt động dân chủ Trần Huỳnh Duy Thức được nhà cầm quyền Việt Nam trả tự do trước thời hạn có lẽ là một trong những vấn đề đã được nội các chính quyền Biden-Harris quan tâm và vận động từ năm 2021.
Đối với triết gia Immanuel Kant, lời nói dối là “cái ác bẩm sinh sâu xa trong bản chất con người” và cần phải tránh xa ngay cả khi đó là vấn đề sống còn1. Trong tác phẩm “Deciphering Lies”, Bettina Stangneth, 2017, viết rằng: “Trong số những lý do khiến người ta nói dối vì điều đó có thể giúp họ che giấu bản thân, ẩn náu và tránh xa những người xâm phạm vùng an toàn của họ.” Stangneth cho biết thêm, “cũng không khôn ngoan khi thả trẻ em ra thế giới mà không biết rằng người khác có thể nói dối chúng.” The Wasghington Post, ban kiểm tra sự thật, cho biết: Trong bốn năm làm tổng thống thứ 45, từ 2017-2021, đến cuối nhiệm kỳ, Trump đã tích lũy 30.573 lời nói dối trong suốt nhiệm kỳ tổng thống - trung bình khoảng 21 lời tuyên bố sai lầm mỗi ngày. Từ khi thua cuộc tái ứng cử vào tay tổng thống Joe Biden cho đến giờ này, tranh cử với bà Harris, ông Trump càng gia tăng khẩu phần nói dối, phong phú đến mức độ không thể đếm cho chính xác.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.