[LS Lê Đình Hồ là tác giả cuốn “Từ Điển Luật Pháp Anh Việt-Việt Anh” dày 1,920 trang được xuất bản năm 2004. Qúy độc giả muốn mua sách, xin vui lòng liên lạc ledinhho@hotmail.com]
Hỏi (Ông Trần Q.T): Con tôi bị cảnh sát bắt và cáo buộc về tội sở hữu và buôn bán bạch phiến. Thực ra, cháu đã ghiền xì ke, ma túy từ lầu rồi. Trong gia đình không ai có thể khuyên can cháu được.
Từ ngày cháu bị buộc phải dời trường học vì chúng tôi không muốn cháu mang mặc cảm với bạn bè thì càng ngày cháu càng trở nên hư hỏng.
Nguyên trước đây cháu cùng 2 người bạn cùng lớp đã vào lấy đồ trong siêu thị và đã bị nhân viên canh gác siêu thị bắt được, rồi cảnh sát đưa ra tòa.
Sau khi bị tòa án thiếu nhi buộc các cháu phải giữ gìn hạnh kiểm, thì câu chuyện của các cháu dần dần đã bị bạn bè cùng lớp và cùng trường biết. Cháu mặc cảm, rồi trốn học và rơi vào tình trạng nghiện ngập ma tuý.
Cháu cho biết là cháu thường đến căn Unit của người bạn chơi, và sau này giúp bạn giao những gói bột nhỏ để có tiền hầu thỏa mãn cơn ghiền, không ngờ cảnh sát thường phục đã đến mua nhiều lần tại căn unit đó và sau khi thu thập đầy đủ chứng cớ cháu và bạn cháu đã bị bắt và bị cáo buộc về tội supplying prohibited drugs on an ongoing basis.
Tại đồn cảnh sát, khi bị chất vấn thì cháu khai là thỉnh thoảng cháu mua ma túy về để xử dụng, nhưng vì không đủ tiền để thoả mãn cơn ghiền nên cháu đã nghĩ ra sáng kiến là xử dụng một nửa còn nữa kia thì pha trộng thêm bột để bán.
Trước đây chúng tôi cũng đã đưa cháu đến các trung tâm cai nghiện. Nhưng rồi tánh nào tật đó, cháu không thể nào bỏ được, vì khi ra khỏi nhà đi chới với bạn bè cùng lứa tuổi cháu lại bị vướng vào sự nghiện ngập trở lại.
Cháu đã bị đưa ra tòa 1 lần và không chịu nhận tội. Hiện cháu đang được tại ngoại chờ ngày xét xử.
Xin LS cho biết là trong trường hợp của cháu, liệu tòa có thể tha tội cho cháu hay không. Nếu xử phạt thì có nặng lắm không"
*
Trả lời: Điều 25A(1) của “DDạo Luật Buôn Bán và Lạm Dụng Ma Túy” (Drug Misuse and Trafficking Act 1985) quy định rằng: “Người cung cấp loại thuốc (ma túy) bị nghiêm cấm [khác hơn là cần sa] nhằm thâu đạt lợi nhuận về tài chánh hoặc của cải vật chất, 3 lần riêng biệt hoặc nhiều hơn trong bất cứ thời gian 30 ngày liên tục nào, sẽ bị tội cung cấp ma túy trường kỳ. Hình phạt tối đa: 3,500 đơn vị tiền phạt [tương đương với $385,000.00] hoặc bị tù 20 năm, hoặc cả hai [hình phạt]” (A person who, on 3 or more separate occasions during any period of 30 consecutive days, supplies a prohibited drug [other than cannabis] for financial or material reward is guilty of an offence of supplying prohibited drugs on an ongoing basis. Maximum penalty: 3,500 penalties units or imprisonment for 20 years, or both).
Trong vụ Regina v Camplin [2004] NSWCCA 29, bị cáo bán bạch phiến tại Caravan park ở vùng Miranda. Cảnh sát chìm đã đến hỏi mua nhiều lần.
Cảnh sát chìm đến và hỏi bị cáo là liệu có thể mua $50 đô là bạch phiến không, bị cáo trả lời là không bán dưới $200 đô.
Bị cáo bán lần đầu 1 gram loại methylamphetamine với giá $200 vào ngày 4.10.2002. Lần thứ hai, vào ngày 9.10. bị cáo bán nửa gram với giá là $100, và vào ngày 15.10.2002 bị cáo đã bán thêm 1 gram nữa với giá $200.
Trong thời gian bán ma túy cho cảnh sát, bị cáo đã nhiều lần đề nghị là nên mua “ice” [a crystallised form of methylamphetamine = một hình thức kết tinh của methylamphetamine]. Thoạt tiên, cảnh sát từ chối, nhưng sau đó vào ngày 4.11.02 khi cảnh sát trở lại mua bạch phiến thì bị cáo cho biết là đương sự có rất nhiều “ddá” (ice), và bỏ sẵn trong các túi nhỏ, mỗi túi giá $20 đô. Cảnh sát là bộ trả giá 3 túi $50 đô, tổng cộng là ½ gram.
Bị cáo đã bị bắt ngay sau khi cảnh sát lục xét nơi cư ngụ của bị cáo tại Caravan park ở vùng Miranda. Cảnh sát còn xét thấy có cần sa và các dụng cụ chích choác. Bị cáo bị cáo buộc tội “cung cấp ma túy trường kỳ” (supplying prohibited drugs on an ongoing basis). Bị cáo nhận tội.
Vào lúc xét xử, bị cáo được 45 tuổi, trong khoảng thời gian 20 năm, bị cáo đã bị kết buộc nhiều tội khác nhau, gồm tội bạo hành, lường gạt, xử dụng dao và các dụng cụ cạy cửa, và tội xử dụng ma túy. Dù vậy, bị cáo vẫn chưa hề bị án tù, chỉ bị án treo.
Vào lúc xét xử, bị cáo phải chăm sóc 3 trong 7 đứa trẻ của hôn phối. Ngoại trừ những lợi nhuận kiếm thêm từ việc bán ma túy, bị cáo chỉ nhận tiền trợ cấp cha mẹ đơn chiếc để sinh sống.
Tòa đã tuyên phạt bị cáo xử 2 năm 8 tháng và buộc phải thụ hình tối thiểu là 2 năm về tội “cung cấp ma túy trường kỳ”, riêng tội bán “ice” bị cáo bị xử 10 tháng tù ở, không quy định việc phóng thích có điều kiện. Tổng cộng bị cáo bị xử 3 năm 6 tháng, và phải ở tù tối thiểu là 2 năm 10 tháng.
Bị cáo bèn kháng án vì cho rằng bản án quá nặng và thời gian buộc phải thụ hình là quá dài.
Vào lúc kháng án, luật sư của bị cáo cho rằng tòa đã sai lầm khi tuyên bố thời gian buộc thụ hình vượt quá 75%. Thời gian buộc phải thụ hình trong trường hợp này lên đến 81%. Bị cáo cho rằng tòa đã không chịu lưu ý đến tỷ lệ của thời gian được phóng thích có điều kiện khi gom 2 bản án lại với nhau.
Riêng lý do về bản án quá nặng, luật sư của bị cáo đã cho rằng vị thẩm phán tọa xử đã sai lầm khi gộp các bản án lại với nhau. Tội “cung cấp ma túy trường kỳ” (supplying prohibited drugs on an ongoing basis) có nghĩa là bị cáo đã bán 3 lần hoặc nhiều hơn trong thời gian luật định, “bất cứ thời gian nào trong 30 ngày liên tục” (any period of thirty consecutive days), và đặc biệt là khi tòa tính lần bán đầu tiên là 3 tháng 10 thì không nên tính lần bán cuối vào 4 tháng 11.
Hơn nữa, bị cáo đã nhận tội ngay sau khi bị bắt, điều này tòa cần phải lưu ý để khoan hồng thêm cho bị cáo.
Tòa Kháng Án Hình Sự thừa nhận rằng vị thẩm phán tọa xử là người có nhiều kinh nghiệm, đặc biệt là trong các vụ xét xử về ma túy.
Tòa nghĩ rằng vị thẩm phán tọa xử đã không vượt quá mức độ thuộc thẩm quyền tùy tiện của quan tòa.
Tuy nhiên, Tòa kháng Án Hình Sự cũng đã chấp nhận sự kháng án và thay thế bản án do tòa án dưới buộc phải thụ hình tối thiểu là 34 tháng, bằng bản án buộc bị cáo phải thụ hình tối thiểu là 21 tháng 15 ngày.
Dựa vào luật pháp cũng như phán quyết vừa trưng dẫn ông có thể thấy được rằng tội trạng mà con của ông đã bị cáo buộc là một tội hình sự nghiêm trọng vì hình phạt tối đã dành cho tội trạng này là 20 năm tù ở.
Tuy nhiên, thời gian thụ hình ngắn hay dài, điều đó còn tuỳ thuộc vào nhiều yếu tố khác, chẳng hạn như tiền án, tình trạng gia đình, bệnh tật, tuổi tác cũng như tình huống mà trong đó cháu đã phạm tội.
Nếu ông còn thắc mắc xin điện thoại cho chúng tôi để được giải đáp.