<"xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" />
Trả lời thư của hai bạn Emily và Kaeley Phạm Lenard
Hai bạn thân mến,
Ngân Hà thật cảm động khi đọc thư hai bạn kể về thành quả tiếng Việt của mình. Hai bạn thật xứng đáng là những tấm gương trong những tấm gương lớn của trang Thiếu Nhi về sự gìn giữ tiếng mẹ đẻ. Ngân Hà cũng lấy làm hãnh diện về hai bạn luôn.
Ngân Hà đề nghị hai bạn gửi cho Ngân Hà mấy bài luận văn trong kỳ dự thi vừa rồi mà cả hai chị em thay nhau giữ hạng Nhất và Nhì để cả gia đình Thiếu Nhi Việt Báo cùng đọc. Còn bạn Kaeley thích thơ lắm phải không" Bà Nhã Ca nhờ Ngân Hà nhắn với Kaeley, giúp Ngân Hà trong mục Thơ Bé đi, để vườn thơ Thiếu Nhi thêm muôn màu muôn vẻ.
Tiếng Việt thật ảnh hưởng quan trọng trong đời sống của cộng đồng chúng ta. Vậy mà Ngân Hà đã gặp một trường hợp, nói ra đây để cùng chia xẻ với các bạn và mong ý kiến xây dựng của các bạn.
Năm vừa rồi Ngân Hà có một người bạn Việt Nam học cùng lớp. Bạn hay than thở với Ngân Hà là bạn rất khó chịu mỗi khi nghe điện thoại găp người quen của bà ngoại nói tiếng Việt. Bạn thường la lên xin nói tiếng Mỹ, nhưng đầu giây, giọng càng ú ớ bạn nghe mà không hiểu gì cả nên càng bực tức và coi thường. Tại sao mấy người đó không chịu học tiếng Mỹ cho giỏi mà cứ nói bằng cái giọng gì khó nghe quá. Ngân Hà đã cố giải thích mà bạn vẫn không chịu hiểu rằng những người cùng tuổi bà nội bà ngoại của mình, họ không còn trí nhớ tốt, trong đầu họ đã đầy đặc những chuyện khó khăn, đau buồn, chịu đựng của đời họ từ quê nhà mang theo. Nếu con cháu họ, thế hệ thứ ba mà còn giữ được tiếng Việt, nguồn gốc dân tộc thì quả là một món quà tinh thần lớn lao với họ.
Câu chuyện Ngân Hà đã kể xong và chờ ý kiến của các bạn góp phần.