Hôm nay,  

Thơ Thơ (03/06/2007)

06/03/200700:00:00(Xem: 2032)

Thơ Thơ

Canh Rau Tập Tàng

Tôi đọc bài thơ anh viết thương
Từng dòng từng ý –ddất tha hương
Không quên được mẹ nơi quê cũ
Nắng sớm chiều mưa nhớ phố phường!

Ngày xưa thân ái anh ghi khắc
Cảnh sống quê nghèo thuở chiến chinh
Giặc ngoại xâm cày bừa thôn xóm
Tang thương chồng chất – tiếp điêu linh!

Bảy tám tuổi đầu anh theo mẹ
Hồi cư về sống với nhà xưa
Tiêu điều hoang phế đêm cô lẻ
Tóc mẹ sương pha tuổi sớm già!

Trong mảnh vườn xưa còn sót lại
Vun bồi chăm sóc đẹp màu xanh
Chiều về xách rổ anh thường hái
Dăm bảy loài rau cho bát canh.

Canh tập tàng nêm thêm chút muối
Đọt bầu đọt bí lá mùng tơi
Ngan ngát rau dền bông bí đỏ
Mẹ húp con chan – ngọt ý đời!

Anh nhắc cơm nghèo nơi quê cũ
Lòng tôi chua xót nhớ thương hơn
Mẹ của tôi vẫn thường chăm chút
Dĩa nước tương – dĩa luộc rau dền!

Tóc mẹ trắng bông lần chậu kiểng
Nâng niu từng đọt lá càng cua
Nước mắm trong pha thêm chanh ớt
Ngon miệng cho con – gió lộng đùa.

Đất lạ quê người không thấy thiếu
Bỏ chút công ra có chút tiền
Lòng mẹ thương con – con vẫn hiểu
Nhớ mẹ tìm rau – như dáng tiên!

Tôi biết nhiều đêm anh khóc thầm
Thương đời nghịch cảnh nhớ xa xăm
Quê hương mình đó đành chia cách
Trời hỡi sinh chi bão cát lầm!

Tôi đã âm thầm như anh khóc
Buổi cơm chiều thấy bát canh rau
Hương xưa ngan ngát tràn tim óc
Bên vợ bên con – chợt nghẹn ngào!

Mẹ của anh và mẹ của tôi
Mắt tiên hiền dịu quá xa xôi
Ngày mai nắng đẹp tan ma quái
Mình sẽ về ươm lại nụ cười!

Thy Lan Thảo

*

Tà Áo Xuân

Nắng Xuân sưởi ấm lòng ly khách,
Gió thoảng hương Xuân ngan ngát tình,
Trao trảo chuyền cành vông vang cũ,
Chập chùng nỗi nhớ áo xưa xanh.

Áo anh xanh màu lá của cây,
Áo em trinh trắng tuổi thơ ngây,
Trong khung cửa lớp mơ ngoài trận,
Đã biết gì đâu để hẹn thề.

Đường tình vạn nẻo, đời muôn hướng,
Đâu nghĩ  lần xa lỡ cuộc đời,
Anh ở nơi nầy buồn viễn xứ,
Quê nhà em có đón Xuân vui"

Một mai đất nước mừng quang phục,
Mình sẽ đoàn viên rộn tiếng cười,
Chiếc áo màu xanh anh mặc lại,
Sân nhà hoa cúc rực màu vui.

Áo Xuân em khoác cho duyên muộn,
Tóc Mẹ bạc phơ, móm mém cười,
Em ơi! Chắc chắn anh về lại,
Hạnh phúc bên nhau đến cuối đời.

Hoàng Yến

*
 Vu Vơ

Anh đâu bảo anh buồn
Không vui thả thơ tuôn
Chảy vào nguồn cảm hứng
Cuốn theo khúc nhạc buồn
Anh viết những trang thơ
Quyện tâm tình vẩn vơ
Ru hồn theo ước vọng
Để được dệt mộng hờ
Thơ anh vẫn ngu ngơ
Bay vào cõi mộng mơ
Theo chim trời vỗ cánh
Mang nỗi buồn vu vơ
Em thôi!... Anh đành thôi!
Nhìn theo áng mây trôi
Trên bầu trời xa thẳm
Buồn cuốn theo mất rồi!

Nguyễn Thành Tài

*
 Khi Yêu

Em ở biển xanh anh núi biếc
Nhớ thương trao tha thiết dòng sông
Anh muốn thành mây – không – thành cơn gió mát
Bay đến bên em như hơi thở ấm nồng.

Hai ta có một trời chung
Con én liệng vui say đồng ngợp nắng
Có phải thư  em vượt ngàn dặm thẳng
Thấy ai cười còn chao cánh trêu ai.

Chiều nay lững thững đường dài
Bông bưởi trắng ngát thơm đường xóm nhỏ
Hương mái tóc em hôm nào còn đó
Mây chiều lạc bước chơi vơi

Sao lại đến bên sông, cười, đếm sóng
Thả thuyền lá biếc theo trăng
Trong nước có gì vui thế nhỉ
Đớp ánh sao rơi, con cá lượn vàng"

Tào Minh

*

Hái Lộc Đầu Năm

Xuân Đinh Hợi tôi xin kính chúc
Quý Đồng Hương Phật Tử bốn phương
Đồng bào hải ngoại thân thương
Phát tài, phát lộc trăm đường an vui.

Trước Chánh Điện con xin đãnh lễ
Kính chúc Thầy pháp thể khang an
Sáng soi dưới ánh Đạo vàng
Thoát vòng khổ ải Liên Đài được lên.

Chúc tất cả nam thanh nữ tú
Tuổi thanh xuân nên nhớ cội nguồn
Việt Nam là giống Rồng Tiên
Đừng để mai một mối giềng từ đây.

Trước Tam Bảo con nay sám hối
Một năm qua vấp phải lổi lầm
Hôm nay hái lộc đầu năm
Mừng Xuân Đinh Hợi thân tâm an lành.

Nguyện Pháp Giới Chúng Sanh Dị Độ
Trước ngôi cao Tam Bảo chứng minh
Xuân nầy Xuân của Thanh Bình
Mùa Xuân Di Lặc thắm tình Quê Hương.

Trần Bửu Hạnh

*
 Tâm Nguyện Cuối Năm

Mái tóc giờ đây đã bạc màu
Cố hương sao mãi tận nơi đâu"
Đông về ảm đạm soi tâm huyết
Xuân đến lạnh lùng thấm bể dâu
Hồn nước vấn vương còn khắc khoải
Tình nhà tha thiết vẫn ghi sâu
Một mai hoài bão thành như ý
Thiên lý quan san chỉ nhịp cầu.

Lâm Hoài Vũ

*
 Người Ấy

Người ấy thật là xứng để yêu
Bên tôi hay dịu ngọt nuông chiều
Thương ôi là những lời tình tự
Người ấy thật là xứng để yêu
 Bữa ấy người lặn lội gió mưa
Đến thăm tôi vào buổi xế trưa
Không quaœn ngại lạnh lùng ướt át
Đứng đợi chờ tôi dưới rặng dừa
 Người ấy cùng tôi hay đi chơi
Duổi rong khắp caœ bốn phương trời
Lúc nào cũng nói là chưa đuœ
Tạm biệt nhau mà chẳng muốn rời
 Người ấy làm tôi thích thi ca
Viết nhiều thơ xúc động thiết tha
Cũng có lắm bài tôi học thuộc
Thỉnh thoaœng ngâm lên thấy đậm đà
 Người ấy không giúp được bạc tiền
Nhưng mà đem lại sự bình yên
Cho tôi gưœi caœ hồn nương dựa
Vào những lúc gặp chuyện muộn phiền
 Tôi dặn dò tôi chớ giận hờn
Đừng bao giờ suy nghĩ thiệt hơn
Giữ mối lương duyên hoài tươi đẹp
Một lòng son, bão tố chẳng sờn

Ước mong sao người ấy chung tình
Trọn đời xây duyên nợ ba sinh
Ngày đêm chỉ biết toàn mơ mộng
Người với tôi dệt chuyện chúng mình.
Trần Thanh

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Chúc Tết Đồng Bào

ĐINH ninh đại phúc tự do trời.
HỢI đến chân thành mượn ít lời.
CHÚC tết QUÊ HƯƠNG toàn vạn cõi,
MỪNG xuân HẢI NGOẠI khắp muôn nơi.
THỌ trường bô lão thân an thể,
TÀI vượng cháu con nghiệp vững đời.
THỊNH đức dồi dào tâm sở nguyện,
ĐẠT ân CHÚA, PHẬT tặng từng người.

Ngô Phủ

*

Xuân Về Mặc Niệm

Đón xuân Đinh Hợi ngậm ngùi lòng.
Nhớ các chiến binh đã trận vong.
Ngày tháng miệt mài ngăn cộng sản,
Xác xương chen chúc giữ non sông.
Hồn thiêng lảng vảng không người nguyện,
Mộ lạnh hoang tàn chẳng kẻ trông.
Kêu gọi đồng bào cùng mặc niệm,
Anh linh tử sĩ cháu con Hồng.

Ngô Phủ

*

Chiều Ba Mươi Nhớ Mẹ

Ngồi buồn nhớ Mẹ chiều ba mươi
Nhớ quá đi thôi tiếng Mẹ cười
Nhớ Tết xum vầy bên mái ấm
Cả nhà chào đón Chúa Xuân tươi

Giờ đón ba mươi lại thấy buồn
Mẹ giờ đất lạnh tủi lòng con


Xuân vui thiếu Mẹ buồn đau xót
Nhớ Tết năm xưa pháo nổ dòn

Mộ Mẹ Xuân sang tuyết phủ đầy
Sao dời vật đổi có nào hay
Gia đình xum họp chào Xuân mới
Thiếu Mẹ vui Xuân lệ chảy dài

Chỉ một đêm nay Tết đến rồi
Lòng buồn hiu quạnh có nào nguôi
Ngoài hiên gió thoảng ru niềm nhớ
Xuân đến bên nhau đón Tết hời

Xuân nào Mẹ nhỉ nhớ khôn nguôi"
Có đủ người thân rộn tiếng cười
Đón pháo Giao thừa, đêm thức trắng
Bánh chưng Mẹ gói đón mừng vui

Ba mươi đón Tết sao buồn tênh
Chẳng pháo vui xuân, tiếng nổ rền
Phố vắng người đi, Đông giá lạnh
Xuân này vắng Mẹ gợi buồn thêm

Ngồi đây nhớ Mẹ đêm ba mươi
Đau xót lòng con tủi ngậm ngùi
Đón Tết người vui nâng chén rượu
Lòng con nhớ Mẹ, lệ trào rơi

"Đông ở quê người ... Xuân của ta"
Xuân sang đất khách mãi chia xa
Làm sao ngăn được giòng dư lệ
Nước mắt nào nguôi Tết nhớ nhà

Quý hóa gì đâu cái Tết hời
Xuân về vắng Mẹ có gì vui
Bao năm tình Mẹ hằng ôm ấp
Nước mắt vô tình bỗng lại rơi

Tiễn đưa năm cũ, vẫn quê Người
Thiệp Tết tưng bừng gửi khắp nơi
Bánh mứt, chưng xanh, câu đối đỏ
Vần thơ khóc Mẹ đêm ba mươi

Nguyễn Vạn Thắng

*

Có Phải Là Mơ

Ngày mai giặc trả ta sông núi
Không phải dàn binh đánh trận thua
Không phải dựng cờ quên phục quốc
Mà nhân tâm dậy... sóng xô đùa

Ý của dân là ý của trời
Phần tư thế kỷ lệ đầy vơi
Trời Nam tan tác hoang mầm sống
Hàng triệu dân Nam ngộp bụi đời...

Ta sẽ làm gì khi thú hoang
Không còn mơ ước đến “thiên đàng”
Đại đồng thế giới đều hoang tưởng
Cộng Sản cam lòng vụn vỡ tan...!

Một dãy giang sơn gấm vóc xưa
Vua Hùng dựng nước thắm màu cờ
Trải bao tai biến người dân Việt
Vẫn vững niềm tin trọn ước mơ...

Nay đất hình cong chữ S còn
Phần tư thế kỷ nát giang sơn
Giặc cày hoang phế bao đền miếu
Đói khổ bần dân trí kiệt mòn...

Bao người vong quốc nay về lại
Ai bỏ quê hương giữa trận tiền
Đất nước thanh bình ai công tội
Hay là tư lợi vẫn ưu tiên"

Ai sẽ là người lãnh đạo dân
Xây lại quê hương đẹp bội phần
Làm sao kết hợp đồng tâm ý
Hay vẫn đố hiềm gây rẽ phân!

Hào kiệt trong đời như lá xanh
Giữa mùa thu úa lá vàng cành
Quê hương ơi hỡi quê còn đó
Chút ước sao mà quá mỏng manh!

Thy Lan Thảo

*

Non Sông Réo Gọi

Nước non, non nước non nhà,
Cháu con, con cháu, ông bà, cha ông.
Sĩ nông các cấp sâu nông,
Sao không nghĩ tới non sông nước mình"
Sinh viên, trí thức, học sinh,
Mải lo tích trữ để vinh thân mình"
Việc mình, mình chẳng tự mình,
Cứ chờ mong, vẫn cậy tin người ngoài!"
Trần ai, ai phó mặc ai,
Nam nhi có thẹn chí trai sông hồ"
Vùng lên chung một chuyến đò,
Kết đoàn xây dựng cơ đồ thiên thu.
Trượng phu chịu kiếp tiều phu"
Biển Đông thỏa sức kình ngư giống nhà.
Ghé vai gánh vác sơn hà,
Quyết tâm theo bước Kinh Kha thuở nào.
Thân trai bảy thước, thua sao"
Sáng soi nhật nguyệt, lẽ nào lặng câm"
Năm Châu chuyển động ầm ầm,
Phá xiềng, bung xích, âm thầm mãi chăng"
Đông Tây đã tới cung trăng,
Ta còn luẩn quẩn nhập nhằng áo cơm"!
Sống sao tạo được tiếng thơm,
Phải đâu sống chỉ áo, cơm, bạc, tiền""

Hoàng Ngọc Văn

*

Em Còn Có Một Lương Tâm

Một chủ nghĩa cộng sản
Giết  bao nhiêu lương dân"
Một nhóm người dơ bẩn
Vay bao nhiêu nợ nần"

Không vẽ hoa thêm phấn
Chẳng vẽ tình thêm hương
Ngòi bút em là súng
Không bẻ cong tầm thường!

Bao nỗi đau nhọc nhằn
Mấy mươi năm chịu đựng
Trên đất Mẹ khô cằn
“Vô Thần” cần phải bứng!

Không vẽ ong thêm bướm
Chẳng tẩm mật đài hoa
Em chọn đường chiến đấu
Chia sẻ cùng dân ta!

Thơ, thiên hạ mua… vui
Vui trong khi dân… khổ
Lấy ai chia ngậm ngùi
Cùm gông ai tháo hộ"

Anh không thương thì… ghét
Em bất cần khen, chê
Dân mình lắm nhiêu khê
Ai đan tâm thụ hưởng"

Ý Nga

*

Tình Thương

Chữ Tình là chữ của tim
Thêm Thương, gạt-gẫm, tôn-nghiêm chẳng cần
Trí ngủ  tạo nghiệt hồng-trần
Tặc-tâm giúp ác bao lần linh-tinh
Tình thương vốn-dĩ thiện-minh
Việt-gian cảm-mạo bệnh tình thương mang
Đối-thoại dụ-dỗ vội-vàng
Lợn bà âu-yếm nhìn chàng Heo lăn
Việt-Cộng ác-nghiệp lăn-quăn
Bất-nhân, bất nghĩa, thâm căn tích sầu
Hòa-giải hòa-hợp ai cầu
Cộng tan vì  Hợi trên đầu đụng Đinh
Tân-niên xin chúc an-bình
Việt-Nam, thế-giới, tiền-trình an-khang
Thịnh-vượng vì bỏ thiên-đàng
Xã-Hội Chủ-Nghĩa độc tàng phải tan
Vinh-quang vì bỏ tham-tàn
Yên vui hạnh-phúc bao dàn Tình Thương.

Tiểu Bảo

*

Kẻ Bán Linh Hồn

Kẻ đã bán linh hồn cho quỷ
Hình hài còn, lý trí thì không
Giống như người bị nhập đồng
Nói năng, hành động đều không biết gì
Quỷ điều khiển sai chi làm  nấy
Chẳng còn phân phải quấy đúng sai
Tưởng đâu mình giỏi mình tài
Ngựa non háu đá, đá hoài tứ tung
Tưởng như thế anh hùng nghĩa hiệp
Có biết đâu làm kiếp ngựa trâu
Để cho quỷ đỏ nắm đầu
Rắc gieo thảm họa u sầu đó đây
Gieo gió hẳn có ngày gặt bão
Luật trả vay quả báo nhãn tiền
Tuỳ theo thiện ác nghiệp duyên
Làm ác, sẽ gặp ác liền chẳng sai
“Có tài chớ cậy chi tài,
Chữ tài liền với chữ tai một vần”
Tài mà thất đức, bất nhân
Hại cho đất nước, quốc dân thôi mà!

Từ Phong

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

Tôi Thường Đi Qua

Tôi thường đi qua phố
Có anh chàng mù, mắt như hai cái lỗ
Kính chẳng đeo, mồm thời xệch méo
Ngậm vào tiêu, cổ nổi gân lên
Dốc tàn hơi thổi đứt đoạn như rên
Mấy bài hát lăng nhăng ca ngợi Đảng
Đã mang lại Ấm no và Ánh sáng!
Một buổi sớm anh hình như choáng váng
Gục xuống đường tiêu rớt sang bên
Tôi vội vàng chạy lại đỡ anh lên
Anh chỉ khẽ rên: Trời, đói quá!

(1959)

Nắng Đã Lên Rồi

Nắng đã lên rồi, hè đã sang
Trước sân yên tĩnh bóng cây bàng
Anh em tù phạm đem chăn áo
Phơi khắp sân và giây thép cao
Quần áo chăn màn tuy chẳng mới
Phần đông rách và mầu bạc phai
Nhưng những con người trong khổ ải
Trầm ngâm ve vuốt, lo ngày mai
Bỗng dưng tôi thấy lòng bồi hồi
Vì tôi nghĩ tới ngày tháng trôi
Và vì những thứ phơi trong nắng
Là cả đông buồn trước mắt tôi

(1961)

Giá Trị Con Người

Bom đạn tầng cao chưa đủ,
Tên lửa tầm xa chưa đủ,
Đất này cần quần nát bởi xe tăng,
Mới có thể san bằng ô nhục
Đào lên khôi phục,
Giá trị con người, phong tục, thi ca.
Dù xích tăng nhầm nghiến nát đời ta,
Dù bước tận cùng Cộng Sản thủ tiêu ta.
Ôi! những binh đoàn trọng pháo, chiến xa
Tiếng gầm rú của ngươi sẽ làm ta hả dạ.

(1964)

Có Thể Cô Ta
Có thể cô ta là người trong sách
Và hình như đã hiểu tôi nhiều
Biết đâu rồi, tôi chẳng được yêu
Yêu tha thiết, chân thành, trong sạch
Từ buổi đó, tháng ngày tôi cọc cạch
Đạp chiếc xe tàng tới hiệu cô ta
Mua con tem, thiếp giấy gọi là
Tiền chẳng có, gia đình tôi thanh bạch
Song mấy năm rồi tôi chỉ là người khách
Chung thủy, hơi buồn, chẳng nói bao nhiêu
Hình ảnh cô ta như áng mây chiều.
Gợi thương nhớ mơ hồ, xa cách
 (1964)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.