âm vọng | sóng nước

06/07/202412:34:00(Xem: 1421)
untitled-(1957)_Franz-Kline_(1910-1962)
Untitled (1957), Franz Kline (1910-1962)




âm vọng  

 

 

những thân ái một thời

giờ đây ly tán

thân thế mất biệt không vết tích

như thể tan vào hư không

 

hôm nay chạm mặt cái bóng vô cảm  ̶ ̶ ̶ 

ngẩn ngơ lang bạt trên cánh đồng cháy

không hề ngoái cổ khi nghe xướng tên

 

hỏi mi có nhớ mùi cỏ dại

héo úa vàng võ dưới nắng hạn chói chan

có nhớ những chiều nhìn mây trời vung vãi

nỗi buồn vô định vây phủ tháng ngày tới tuổi

tâm tư lấp lửng trôi nổi trong tách cà phê

 

mi bước qua những ngõ ngách xó xỉnh tối đen

đi tìm ánh trăng cuối đường

tìm tiếng khóc giục giã đâu đó trong xóm nhỏ

tìm bức bích họa ám khói trong giấc mơ

tìm giấc mơ ngỡ là tiền kiếp

mà nghi ngại tiền kiếp nào có thật

 

mi đã từng ngồi trên than hồng

nhấp nhổm ngó đàn muỗi đói

ham muốn chập chờn đánh lận

giả dụ mi chỉ là âm vọng là phản ảnh của hôm qua

giả dụ hôm nay mặt trời đi vắng

một ngày trôi qua không còn gì đáng nghĩ suy

 

trong lù mù của chốn mênh mang

trí tuệ cán dẹp như con khô mực

nằm ngồi hiến máu cho muỗi

mi vẫn không đắn đo sau nhiều lần dại dột

không một lời giải thích phân trần  ̶ ̶ ̶ 

có đáng?

đã đủ chưa?

 


sóng nước (redux)

 

 

lục bình nhún nhảy từng dề

theo sóng nước

về chậm trên tháng ngày choáng váng

 

người theo chợ nổi chợ trôi

cái răng  ̶ ̶ ̶  ôi cái răng

cắn bầm dập đôi môi

hôn vết thương bật máu

 

giọt ấm hồn nhiên chảy dài

lửng lơ trong chuyển động chậm

đượm sắc trên ngực áo

 

vạt trắng trinh nguyên

lướt thướt bay trong gió

miên man trên sóng nước

mơ hồ về phía cuối chân trời

 

không một vẫy tay

không lời giã biệt

nén lòng

ngó bâng quơ

một thoáng nắng nhạt xô tràn màu nhớ 

trời chiều chất chồng ảo giác

vẫn là một ngày khao khát vị cay nồng. 

 

 

Quảng Tánh Trần Cầm

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tô phở Việt Nam | Có rau Quế lấy giống từ Bắc Việt \ Có rau thơm rễ tận miền Trung | Có giá ngon gốc từ Lục Tỉnh | Có ông bà cha mẹ anh em ăn húp sáng chiều.
Tương lai ai bắn tôi bằng đại bác /tôi chịu tan xác / không một chút than oán / nhưng bây giờ tôi phải bắn / bắn vào một loại quá khứ bằng tất cả cái gì tôi có /không có súng tôi dùng ngòi bút /vừa ngợi ca một quá khứ vừa đâm một quá khứ / khác tóe máu /dòng máu độc hại lưu cữu ấy / đã phá nát hiện tại di hại tương lai /nhiều năm sau nữa /để họ thấu được quá khứ tồi tệ thế nào
nước mắt nước mũi dàn dụa/ chứng dị ứng trở lại nhiều ngày trong tháng / tôi ngồi nghe thế giới rung lắc / trong tiếng la hét reo hò của lũ lên đồng / hiệu ứng cơn sốt trải rộng / dưới lực của áp đặt ức hiếp đe dọa giẫm đạp / đám đông như đàn thú bị săn đuổi / hoảng loạn / lo sợ / co rút thu mình né tránh / không đời nào không thể nào
Tôi gọi tên Tháng Tư | Tôi gọi tên thành phố | Tôi gọi tên người yêu | Niềm đau và nỗi nhớ
ngóng đợi phiên bản thứ mười hai tháng này | trong thành phố với cuộc sống đa đoan | và phận người gãy vỡ.
Tôi buộc nỗi cô đơn của mình | vào cánh diều | thả bay lên thật cao | nỗi cô đơn của tôi
Sớm đó, cha xé tờ lịch nào biết nghe nó khóc, mất một ngày nhỏ mọn rồi mất luôn những to tát mai sau, để tiếp tục héo đau mất ngủ. Sớm đó, cha xé tờ lịch cũ, xé luôn thịt xương, đứt máu mủ yêu thương, mẹ từ đó ủ rủ, cha từ đó trong tù treo cổ những niềm vui.
Hết chiến tranh | Chúng ta già hơn hòa bình | À. thì diễn biến nào | Cũng tới hồi lạnh tanh
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.