B À I C H Ư A T H U Ộ C

5/24/202410:33:00(View: 2081)
Lauren Adams Art
Lauren Adams Art

 

 

Nằm nghe thân thế bần hàn

nghe trời trút xuống dây thang của người

đấy rồi. cung bậc rong chơi

cùng vô lượng kiếp khóc cười như nhiên

nằm nghe thân xác triền miên

những giấc ngủ đỗ những miền dung cư

chuyến đi phương biệt tâm từ

rồi xanh tim mạch hiến dư cùng đời

ở rất lâu phía rực ngời *

vẫn nghe đồng vọng tiếng cười xa xăm

  

,

  

Vẫn là thực thể mù tăm

giọng chim hát sớm vàng âm nốt chiều

bước vào khuyên nhạc liêu xiêu

có khi níu lấy một tiều tụy xin

hát khuya như thể van tình

mềm hương dịu ngọt màu linh thứu còn

thơ là cánh áo rất non

mà sao dương bản đã ròn cung pha

một chữ gần lâm luỵ. xa

quyển sông núi lạnh qua phà hiển vinh

  

,

 

Vốn liếng dài hương bạch đinh

ở không là trọn với hình vô căn

mấy ai vạch thấu một lằn

từ tinh tươm sáng về lăn lóc chiều

một ngày vạn ngày. lửa. thiêu

bình nguyên hoa mộng cũng liều tro than

xứ thăng trầm của lê an

còn nghe tao ngộ mấy hàng tri âm

mai này đảo nghịch phù vân

dưới chân cột lữ muôn phần vị lai

 

,

 

Một ngày dìu đến xương vai

biển đâu gánh chịu bi hài nếp nhăn

trai tráng xuân đã dự phần

cây nêu ngày cũ hồng ân cuộc mời

đường ta dài như tóc lơi

nghe nhau sợi bạc cũng dời hương hoa

còn xung động với tam tòa

dù trong ngấn thủy đã nhòa thu lương

một thuyền quyên một má hường

còn yêu với cả từ chương muộn màng

 

 

)(

 

h o à n g x u â n s ơ n

3:38 AM

22. Mai 2020

 

*Ý, Bùi Giáng

 

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
LỜI PHI LỘ-Tôi được đọc bài thơ này lần đầu tiên khi nó được phổ biến trên báo VĂN, nếu tôi không nhầm, vào những năm 80 của thế kỷ trước. Có điều đáng chú ý cuối bài thơ báo VĂN có ghi rõ Vô Danh, nghĩa là không rõ tác giả. Nhưng tôi tin rằng báo VĂN biết rõ tác giả nhưng không tiện nói ra vì tác giả vào thời khoảng ấy còn ở trong nước. Chỉ cần đọc bài thơ qua một lần, xuyên qua văn phong, ai cũng cảm nhận tác giả của bài thơ này là Thanh Tâm Tuyền.
Em nhìn qua bờ tóc bạc của anh đi / Như nhìn qua khung cửa sổ
Kính tiễn Giác Linh Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ
Đen đúa. Sần sùi. Không đáng một xu / Dzụt gốc xoài. Quạ không thèm mổ / Quăng tận ổ. Kiến không thèm bu / Phơi giữa trại tù, cai tù không ngó
Loang loáng / chuông ngân / vong hồn những hạt bụi
Vũ Hán Những ngôi nhà cửa bị đóng đinh những cánh cổng bị bịt lại bằng những then gỗ hình chữ X người nhốt người trong đó không hề nghĩ họ sẽ sống thế nào nếu không còn thuốc nếu không còn thức ăn
Anh ở đâu ra vậy anh yêu / Hình như chúng ta từng gặp nhau
Biêng biếc làm sao chàng mây / vừa nhặt được màu xanh của ký ức
Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu tên thật là Nguyễn Khắc Hiếu, sinh ngày 8 tháng 5 năm 1888 (tức ngày 29 tháng 4 năm Mậu Tý), tại làng Khê Thượng, huyện Bất Bạt, tỉnh Sơn Tây, nơi có núi Tản sông Đà. Thân sinh ông là Nguyễn Danh Kế, đỗ Cử nhân, từng giữ chức Ngự sử trong kinh. Mẹ là Lưu Thị Hiền, cũng có sách ghi là đào Nghiêm, vốn là một đào hát, nổi tiếng tài sắc, giỏi văn thơ.
tôi phải trở lại những ý tưởng lần thứ hai / khi mưa mặc áo choàng xám đi quanh lâu đài