B À I C H Ư A T H U Ộ C

5/24/202410:33:00(View: 2123)
Lauren Adams Art
Lauren Adams Art

 

 

Nằm nghe thân thế bần hàn

nghe trời trút xuống dây thang của người

đấy rồi. cung bậc rong chơi

cùng vô lượng kiếp khóc cười như nhiên

nằm nghe thân xác triền miên

những giấc ngủ đỗ những miền dung cư

chuyến đi phương biệt tâm từ

rồi xanh tim mạch hiến dư cùng đời

ở rất lâu phía rực ngời *

vẫn nghe đồng vọng tiếng cười xa xăm

  

,

  

Vẫn là thực thể mù tăm

giọng chim hát sớm vàng âm nốt chiều

bước vào khuyên nhạc liêu xiêu

có khi níu lấy một tiều tụy xin

hát khuya như thể van tình

mềm hương dịu ngọt màu linh thứu còn

thơ là cánh áo rất non

mà sao dương bản đã ròn cung pha

một chữ gần lâm luỵ. xa

quyển sông núi lạnh qua phà hiển vinh

  

,

 

Vốn liếng dài hương bạch đinh

ở không là trọn với hình vô căn

mấy ai vạch thấu một lằn

từ tinh tươm sáng về lăn lóc chiều

một ngày vạn ngày. lửa. thiêu

bình nguyên hoa mộng cũng liều tro than

xứ thăng trầm của lê an

còn nghe tao ngộ mấy hàng tri âm

mai này đảo nghịch phù vân

dưới chân cột lữ muôn phần vị lai

 

,

 

Một ngày dìu đến xương vai

biển đâu gánh chịu bi hài nếp nhăn

trai tráng xuân đã dự phần

cây nêu ngày cũ hồng ân cuộc mời

đường ta dài như tóc lơi

nghe nhau sợi bạc cũng dời hương hoa

còn xung động với tam tòa

dù trong ngấn thủy đã nhòa thu lương

một thuyền quyên một má hường

còn yêu với cả từ chương muộn màng

 

 

)(

 

h o à n g x u â n s ơ n

3:38 AM

22. Mai 2020

 

*Ý, Bùi Giáng

 

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
buổi chiều nào se lạnh / mưa đổ muộn xuống mùa hè miền đông bắc / như trận mưa ở saint paul năm nào / ngày thanh tâm tuyền chết./ buổi chiều tôi biết muộn / cái chết của cung tiến...
ở đâu | đôi. đôi bờ. tịch lặng |vẫn còn. tiếng hát |và hoài cảm. khôn nguôi
để dạy lắng nghe bên kia bờ để dạy lắng nghe bên kia tiếng nhạc khi anh buông tay đàn mỉm cười, nằm xuống, ngủ yên.
Di sản nghệ thuật của nhạc sĩ Cung Tiến không nằm ở số lượng, mà đầy ở phẩm chất. Ngoài những ca khúc, tấu khúc thuần tuý giá trị về âm nhạc, ông còn để lại những bài viết, tiểu luận dưới nhiều đề tài văn học, kinh tế, và truyện dịch. Chúng ta đã đọc, đã nghe khá nhiều về tài hoa và khả năng sáng tác của Cung Tiến từ tuổi 15 cho đến những năm tháng sau cùng. Trong những quà tặng ông để lại tôi đặc biệt yêu thích nghệ thuật phổ thơ thành nhạc của ông, chẳng những cho chúng ta thưởng thức giai điệu bán cổ điển tây phương, ngủ âm đông phương, mà còn mang thơ Thanh Tâm Tuyền, một trong vài thi sĩ hàng đầu trong thời đại của ông đến giới thưởng ngoạn nhạc nghệ thuật và lưu trữ vào kho tàng âm nhạc Việt. Thơ Thanh Tâm Tuyền không dễ phổ thành nhạc.
Như những tiếng cầu xin cứu vớt linh hồn chúng tôi / ngoài khơi bí mật đến tự một con tàu biển; / qua những mảnh danh từ dệt nên hồn mầu nhiệm / em vẫn chỉ là tóc mây cổ nõn và môi./ Sau áo len danh từ là thế giới xa vời, / là đêm không trăng sao là trùng dương thăm thẳm; / qua những chuỗi ngọc cười, em vui nước mất đẫm / vai anh, em buồn. Đêm hồn anh dài không nguôi.
Phiến đá là một vầng trán nơi những giấc mơ hiền than thở/ Không một dòng nước uốn quanh và những cây tùng bách giá băng / Phiến đá là một cánh vai trần để chở đi thời gian / Với những cây nước mắt những dải băng và những tinh cầu / Tôi đã thấy những trận mưa xám chạy dài theo những đợt sóng / Giơ cao lên những cánh tay ngọt ngào lỗ chỗ / Để không cho phiến đá duỗi dài với được / Phiến đá chặt tay chân ra thành từng mảnh mà không thèm hút máu
Tháng sáu mưa buồn bất chợt / đẫm đóa bằng lăng tròn giọt / vẽ luống dài ký ức / long lanh của lệ...
hắn có gương mặt vàng võ hốc hác / hai hốc mắt sâu lờ mờ đáy giếng / thêm nếp nhăn không che giấu bụi bờ...
Bây giờ, đồng nội… thảnh thơi / Còn cha với cỏ, mây trời thênh thênh / Nhiều khi con nhớ. Buồn tênh / Khói nhang ngồi đốt, ngày mênh mông ngày…
Một cõi mênh mông các cảnh giới. Cũng là một chiếc kén bé nhỏ gói bí ẩn về giấc mơ một ngày kia sẽ tung ra muôn trùng tơ quấn quít hiện thực. Một khung cửa khép với chờ đợi, với cô lẻ số phận. Một bầu trời cao rộng với những đường bay mạnh mẽ hoan lạc của cánh chim tự do. Một mặt biển bị xao động bởi những con sóng ngầm làm ngạc nhiên thinh lặng của vực sâu. Là cánh cửa được mở tung bởi ngôn ngữ như những tiếng gõ dồn dập. Là bức tường bức phá bởi sức mạnh của ý tưởng. Là con đường hiểm hóc hay mượt cỏ, những bước chân vẫn đi tới đi tới. Ở đó bạn nghe được khát vọng tìm hạnh phúc chân thực như trở về cội nguồn tâm sâu thẳm. Ở đó bạn sẽ thấy cảm xúc mình bung ra như sắc mầu của chiếc kính vạn hoa. Ở đó, những con chữ như nam châm hút cảm xúc người đọc. Ở đó, từ trường say đắm thơ mộng của Đinh Thị Như Thúy, Phạm Thị Ngọc Liên, Nguyễn Thùy Song Thanh, Vũ Quỳnh Hương.