Đừng tìm nữa!

11/26/202309:30:00(View: 2314)

hamas

Xác ai trong túi vải

Làm sao nhận ra nhau

Màu trắng một màu trắng

Ôi Mẹ, ôi Con đâu!

 

Túi lớn rồi túi nhỏ

Xếp dọc rồi xếp ngang

Bế lên rồi đặt xuống

Lệ ai rơi hàng hàng

 

Đếm hoài sao không hết

Túi nhỏ cạnh túi to

Phải Mẹ anh nằm đó?

Phải Con anh nằm kề?

 

Đất không còn chỗ đứng

Gạch ngói đã vỡ tan

Những bức tường sụp đổ

Máu ai nhuộm bầm đen

 

Thôi anh đừng đếm nữa

Xếp chồng lên thật nhanh

Xếp khéo cho đủ chỗ

Chừa một chỗ cho mình

 

Ngày mai anh ngã xuống

Cũng một túi trắng này

Quấn vào anh thật chặt

Không ai nhìn thấy anh

 

Mẹ sẽ đi tìm anh

Cha sẽ đi tìm anh

Tìm thấy toàn túi trắng

Gọi mãi tên con mình

 

Thôi anh đừng tìm nữa

Vì sẽ có một hôm

Một trong đống túi đó

Anh tìm thấy chính mình.

 

– Trần Mộng Tú

(11/21/2023)

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
mẹ tôi xưa, đất quán rường / chở che con, mộng bình thường ấu thơ / một thời tuổi trẻ, ngu ngơ / trong vòng tay mẹ, ù ơ ví dầu...
mời về, hồn cha mẹ | xoa dấu mực thâm | kể chuyện vầng trăng cùng hoa lài thơm ngát | mời về | người bạn bể dâu mang đi mất
Lời người dịch: Thế là người ta đã cấy chip vào não người, hẳn nhiều người sẽ đặt câu hỏi "chúng ta đang sống trong thế giới nào đây?" Có thể chúng ta chỉ là một trò game, hay một thí nghiệm, bị điều khiển bởi một thế lực nào đó. Có thể lắm chứ. Một lần nữa, Szymborska lại có những vần thơ tiên tri.
Đứng không hớp một chén mây | Nằm trong thiên cổ có hay ta về | Hỏi thăm cây cối nín khe | Một chòi gió đựng mấy the nắng sầu
Với sự góp mặt phong phú của những nhà thơ nổi tiếng ở hải ngoại. Đặc biệt lần đầu đến với Việt Báo, nhà thơ Khaly Chàm sinh sống ở Việt Nam. Việt Báo trân trọng giới thiệu đến bạn đọc yêu thơ.
Có nhiều người đã chọn treo cổ | tại sao các người lại bán con | mà không tự treo cổ mình lên | để làm thành những cái chết thật xúc động?
chảy từ bắc xuống nam | con rạch. và ngược lại | ầm ầm dòng suối | tung tóe văng những tinh thể hận thù