l ụ c b á t t h á n g 3.

09/03/202321:30:12(Xem: 1887)

 

                        [ở trần gian thường đôi co

                                      lết xuống địa ngục lò dò chui lên]

 

0N7A8776_Edit_Flower
Photo: Nguyễn Lập Hậu

 

 

C H Ư N G

 

tìm về cây cỏ hàng ba

khi không níu áo sa đà suối sông

đã khô cạn kiệt cánh đồng

tình đời.  sấm nộ.  cơn dông bão rầu

người đâu xe đâu tuôn đâu

mũ đâu đội mãi trên đầu mũ ơi

phừng phừng một bữa nắng nôi

rưng rưng một dải núi đồi rưng rưng

 

 

D I Ệ N

 

tháng ba lạnh.  xuân chửa về

bỗng nghe giật gió.  từ tê tái.  hồn

tháng [3].  thèm một nụ hôn

của thời cháy bỏng.  bồn chồn.  hanh xưa

tiếng môi ngon.  giữa nắng.  vừa

miếng tươm mật ngọt.  miếng trừa yêu sâu

cái vuốt ve chợt nhiệm mầu

mà rồi tháng lạnh.  mùa ngâu lại gần

năm luồn.  đáo tiệp thu phân

bỗng dư một chút sinh phần cỏ hoa

bây giờ tràng hạt tháng ba

chuỗi sương lạnh biếc ngân hà tím sao

 

 

L Ã N H

 

lạnh lẽo tôi

                     nồng nàn em

chúng ta thức đủ trăng mềm sóng thưa

lời trách cứ đã dư thừa

lời yêu thương chẳng mây mưa được lòng

                       con đường vô vị cong cong

một.  hai súng đạn lên nòng cửu âm

 

 

chỉ trỏ vào hàng ghế câm

bỗng nhiên nhớ một nụ mầm trổ hoa

em ngồi đấy.  từ xưa.  giờ

mà rồi đi biệt chỗ ta hẹn cùng

em thùy dương.  em.  mông lung

tỳ lưng phướn ngả một vùng y sa

 

 

P A R K

 

khi rừng ôm lục xanh cây

quàng vai bỗng nhớ hương bầy đàn xưa

khẳng khiu cành níu xuân

                                                   vừa

lấn qua đông tái

chút mùa của ni

khỏa thân trên má đương thì

mùi hương giú kín từ bi thực phồn

cây rừng.  và lá vô ngôn

trần vai lạnh mấy sắc ròn thị phi

  

 

Hoàng Xuân Sơn

mars 2014

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sáng nay khi ra vườn | Em thấy một con chuột núi khá to | đang kéo một chiếc lá
Phải vòng quanh địa ngục/ Mới đến cửa thiên đàng/ Đừng trách người ngã mạn/ Hãy giận mình đa đoan…
ông cứ nhẩn nha mùa thơ cộc | tôi trâng tráo ca múa xập xình | đời người rồi cũng xuôi trảng lớn | giày ủng quăng rồi bước rộng rinh
em về đã nửa mùa đông | gió se sắt lạnh cả trong lẫn ngoài | có còn nơi đó dấu tay | có còn một chút tình ngoài tình trong
Thương hại thay đất nước không được biết | Ngôn ngữ nào ngoài ngôn ngữ mình | Văn hoá nào ngoài văn hoá mình | Thương hại thay đất nước mỗi hơi thở là tiền | Ngủ giấc mê của kẻ quá no nê
Thơ của ba nhà thơ Nguyễn Tánh Trần Cầm; Nguyễn Hàn Chung và Trần Yên Hòa
núi cao | núi cao | núi cao | người trên chỏm núi chờ | lao | xuống trần
Đó là về bàn chân. Đó là cách đặt xuống./ Đó là về cách bàn chân uống sương trên cỏ./ Đó là nhịp điệu. Bước đi. Đó là bước đi nghi ngại. / Đi trong tỉnh thức. / Đó là ác mộng giữa hai bờ sinh diệt. Đó là trống rỗng. Buông bỏ. / Đó là về bàn chân tự mình giải thoát. Đó là ý thức tự mình bước đi. / Mỗi ngày khi tôi đặt chân lên trái đất, cùng với mặt trời. / Tôi nghĩ đến người khác. / Tôi không biết người khác sống ra sao. /Mỗi ngày bắt đầu từng bước./ Tôi đi. / Từng bước. /Bạn phải bắt đầu từng bước nhỏ.
Buổi sáng ảm đạm hôm đó | Nơi anh chạm vào em không | Bằng cơ thể mà bằng ngôn ngữ | Một cái cây, và chỉ một cái cây | “Chúng ta hạnh phúc và bất hạnh | Hơn bất cứ ai trên cõi đời”
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.