THƠ THY AN
Đếm lại bạn bè
bao nhiêu cô đơn hẹn nhau nơi này
chất chồng từng mảnh đời ngang dọc
(đôi khi ngang trái)
đóa hoa héo giữa lòng đại lộ
và giọt mưa nằm yên trên viên sỏi xám đen
thời gian đi qua
thật nhẹ nhưng thấm lòng
ngược xuôi những bước chân trần thế
ai quên, ai nhớ
bên rìa những phế thải trần gian
những câu hỏi tưởng vùi sâu
lại nổi lên từ nước
từ trái tim em rung động
có thể lần cuối cùng
em thấy chiếc lá rơi từ trên cao
như những vô định cuộc đời
rụng lên viên sỏi cạnh tường rêu ẩm mốc
người đàn bà nhớ thuở vàng son
cười bên cạnh kẻ làm vườn tưới hoa còm cõi
sợi tóc trắng như một nhắc nhở
con sâu nằm im trên lá
con mèo vàng ốm đói
khu vườn thở hơi dài ngắn
buổi chiều nghe nắng tắt trong lòng
điểm danh những bạn bè trên bài thơ chữ dối
chỗ ngồi xô lệch
vụng dại đọc tên và nhớ lại ảnh hình
bao nhiêu đã tàn phai
như ngày lần lữa trên tay
một góc phố nghèo, em giữ dùm tôi
dành cho mai sau trở lại
mặt đất bao la
ôi núi sông bát ngát tấm lòng
– thy an
*
THƠ CHÚC THANH
Mộng cũ
Trời đem dông bão về ngăn lối
Làm cánh chim bay lạc cuối trời
Xứ lạ tình buồn như cỏ mọc
Quê nhà mộng cũ áng mây trôi
Chốn xưa từ độ xa vời vợi
Đã mấy lần thu ở cuối đường
Vất vả tình còn năm ngón nhỏ
Ngồi vùi tránh bóng tóc pha sương
Bao giờ trở lại thăm quê cũ
Ngắm những lối xưa những phố phường
Để lắng nghe lòng như nước chảy
Êm đềm ngấm xuống mạch quê hương.
Tiêu dao
Rẽ hoa nhẹ bước xuống thuyền
Mây bay từng dải nghiêng nghiêng sườn đồi
Mặt hồ như tấm lụa phơi
Thuyền tôi vô ý tách đôi mặt hồ
Sóng lan bờ đá xanh mờ
Lòng như ngọn gió quanh bờ tiêu dao
Hỏi thông đứng tắm nắng đào
Sống lâu có nhớ lối vào bồng lai?
Tình yêu
Buổi sáng nhìn mây bay
Nhớ nhau như người đói…
Chiều về nghe gió thổi
Nhớ nhau như người say
Tình yêu không phải lửa
Sao nung nấu tâm can.
Tình yêu không là núi
Sao tình đầy gian nan?
Tình yêu không phải khói
Sao lòng buồn như mây?
Tình yêu không phải rượu
Sao mắt nhìn như say?
Tình yêu không là lụa
Sao vương vấn như tơ?
Tình cũng không có tuổi
Sao bỗng thành thiên thu?
– Chúc Thanh