Cà Phê Và Máu

20/02/202115:18:00(Xem: 2682)

20210216_131135 (2)
Minh hoạ Ann Phong

 

Hầu hết những ai thức dậy sớm

cần ly cà phê.

Buổi sáng

không ai uống nước mắm

dù rất ngon,

rất đặc thù Việt Nam.

Sở thích và tình quê thường mâu thuẫn.

 

Không có ly cà phê,

có thể buồn lòng, có thể buồn ngủ.

Không chăm sóc quê hương,

sẽ buồn cười,

như con cái ở nhà cha mẹ

tưởng lầm ở trọ miễn phí.

 

Có thể chúng ta ghiền cà phê,

không ghiền quê hương.

Cả hai đều đắng.

Một bên có thể pha đường.

Một bên cần pha máu.

Đứt tay đã đau.

Huống gì bứt ruột xé gan.

 

Những ai thức dậy sớm

vì đêm qua tình quê thao thức,

cần đổ máu hay cần ly cà phê?

 

Những ai thức dậy sớm

vì tiếng kêu dân tộc,

không phải khách trọ,

không miễn phí.

Hãy chăm sóc nơi đang ở.

Không ai có thể chết

vì nhỏ vài giọt máu.

 

Sở thích là nhận vào.

Quê hương là trao ra,

Một người chỉ có thể hoàn tất,

khi quê hương chính là sở thích.

Ngu Yên

 

Mời Đọc Tập Thơ:

Mê Sảng. (Thơ Tuyển về Quê Hương)

https://www.academia.edu/44720256/M%C3%AA_S%E1%BA%A3ng

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
má tôi ít nói / nhưng bà chưa bao giờ ngưng kể chuyện năm thìn / chuyện bão / chuyện mắc nợ ̶ ̶ ̶ nợ chồng chất nợ...
Về bên kia, anh để phía sau | Chiến tranh và hòa bình, Tội ác và hình phạt | Hồ Thiên Nga đầy nước mắt hôm nay
Đau lòng nhất là tái ngộ với anh chị Phan Xuân Sinh-Thiên Nga sau 20 năm xa cách trong một buổi gặp gỡ với ACE văn nghệ vùng Houston, Texas vào trưa ngày 17 tháng 2 năm 2024, ngay ngày hôm sau anh phải nhập viện khẩn cấp vì bệnh tim mạch. Nằm hôn mê sâu 10 ngày vô phương cứu chữa, anh lặng lẽ từ giã cõi đời trong niềm thương tiếc của vợ con và bằng hữu. Ghi lại một vài chặng tương tác thân tình với anh Phan Xuân Sinh những ngày trước, như một nén tâm nhang tiễn đưa bạn hiền về nơi chín suối...
Lê An Thế -- Một du tử làm thơ, từ bao năm nay, tưởng xa xôi, nhưng rất gần. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Xôn xao chút nắng chiều xưa / Nghe ra câu hát đẩy đưa bạt ngàn / Tiếng dần xa, tiếng vọng còn… / Bóng sầu theo những véo von trùng trùng...
Cứ thử đi, ngươi không thể hủy diệt di tích vĩnh hằng của trái tim con người-tình yêu. (Victor Hugo)...
nước Việt dù vui hay buồn | cũng là thứ | mẹ không còn sở hữu | tài sản của bà không nhiều như vậy | tài sản hôm nay ở trên thân thể con người | khi cần, có thể mang thế chấp hay bán đi | là những thứ mà bà không còn giữ được