Màu Rau Sống

31/01/202109:39:00(Xem: 2097)

Ann P 14
Tranh minh họa: Ann Phong

  



Tôi trồng vườn rau lưu động trên xe kéo.

Trời lạnh đắp mền. Trời mát mang ra tắm sương.

Trời nắng cháy, che dù. Trời gió bão, núp dưới chân giường ngủ.

Rau trở thành con cháu trong nhà.

Làm bạn đồng hành với bún, phở, cơm, canh, bánh tráng...

Rau dạy tôi nhiều điều đã biết nhưng không thật sự quan tâm.

Rau hỏi tôi:

- Có hiểu vì sao rau trồng nhà thơm hơn rau ngoài chợ?

 

Rau dạy tôi:

Muốn đời mọc nhiều lá non, lá xanh,

chân phải mọc nhiều rễ.

Muốn lòng được bình an,

đừng quan trọng trổ hoa, mà quan hoài nở lá.

Muốn sống vui qua ngày,

phải mùi vị Tía tô, Húng, Răm, Thơm, Tàn ô, Kinh giới...

Muốn chinh phục lòng người,

phải hiến thân cho họ ăn.

 

Tôi không thích ăn rau.

Vợ tôi rất yêu rau.

Khi rau mơn trớn môi nàng, tôi cảm giác vô dụng.

Khi rau lăn lộn sung sướng trong lưỡi nàng,

tôi tưởng tượng những điều không muốn viết ra.

Khi rau với nàng là một,

tôi biết mình chưa được như rau đến tận cùng tình ái.

 

Tôi trồng vườn rau lưu động.

Tập chăm chút những gì người Việt xem thường.

Tập yêu thương những gì dân tôi lơ đễnh.

Tập làm đôi điều hữu ích cho vợ hài lòng.

 

Rau trồng nhà

được chăm chút, được yêu thương,

thơm hơn rau ngoài chợ.

Rau còn biến cải như vậy,

hồ huống chi người.

 

 Ngu Yên

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tập “Thơ Khánh Trường” ra đời chỉ để “Vui thôi mà”, gồm ba phần: Phần 1: Ngẫu Hứng. Phần 2: Mai Anh Về Miền Trung & Những Bài Thơ Khác; và Phần 3: Khổ Lụy. Ngẫu Hứng là phần tôi thích nhất, tập hợp những bài thơ ngắn “bất chợt nẩy ra trong đầu”. Thơ được viết tự nhiên, không màu mè, không cơ bắp, không gồng, không làm dáng. Là phần mở đầu, Ngẫu Hứng cũng là phần tách riêng khỏi tập thơ, ở một vùng đất cao hơn, trên một khí hậu tươi mát, có nhịp sống tâm linh riêng. Trong khuôn khổ bài này xin chỉ đọc phần “Ngẫu Hứng”.
Ta. Ngồi một mình / Trên nóc nhà / Buổi sáng / Trước ngày bỏ đi / Khói thuốc tan trong mây/ Rượu. / Đổ đầy máng xối...
thầm thì mấy câu không nghe rõ / rồi tan theo con đường dọc hàng cây bạch quả / màu xanh nồng nàn / thành phố trú lạnh nhìn về hoang vu / lủi thủi những người đàn bà trong góc tối...
tháng này chợt ho khan tưởng chừng vỡ ngực / lê từng bước ngả nghiêng / đầu óc chấp chới trong cõi lặng / đâu đây nghe từ tận cùng xa vắng / lũ đười ươi cười buốt não thắt tim...
Treo cổ lên / Mặt trời đen / Đầu cúi xuống / Nhất điểm hồng...
Trang Thơ Thứ Bẩy tuần này hân hạnh có sự góp mặt của nhà thơ Hoàng Thủy Trâm, lần đầu đến với Việt Báo, cùng các nhà thơ khác Lê Hưng Tiến, Lê Chiều Giang, Trần Hạ Vi, mỗi người một phong vị thơ, một thể cách sáng tạo, cùng làm nên tiếng nói thơ của thời đại mình đang sống, cùng tìm kiếm ý nghĩa nhân sinh. Việt Báo trân trọng giới thiệu...
Cõi thơ Viên Linh là cõi nhân sinh đầy hệ lụy của định mệnh. Định mệnh của một dân tộc điêu linh, lưu lạc. Định mệnh của con người bé nhỏ và yếu ớt trong dòng chảy cuồng lưu của kiếp sống. Định mệnh của tình yêu mệt mỏi, chán chường và bất trắc. Thơ Viên Linh là một biểu hiệu cho Con Người như là một hữu-thể-tại-thế với tất cả những khổ đau và hoan lạc. Ông vừa tạ thế hôm cuối tháng Ba vừa rồi, Việt Báo trân trọng đăng lại một số ít thơ của ông như một nén tâm hương gửi đến người Thi Sĩ quá cố.
tôi đã thấy đủ, nơi đây | những thay đổi làm chóng mặt | vũng nước xưa ễnh ương kêu khàn giọng | nay đèn thức trắng
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.