Thuốc đâu. Thuốc đâu. Mang thuốc cho trẫm.
Hai tay đưa cao bưng một mảnh trống không.
Ngực co thắt từng cơn ho ban truyền chiếu chỉ.
Long thể nhức đau trên đất nước ngả nghiêng.
Sốt hực lửa
quê hương đỏ màu lửa.
Thuốc nữa, Thuốc nữa.
Ngự y đâu rồi.
Cạy miệng đổ thuốc,
thuốc vào cổ trào ra.
Đời ngắn một gang tay.
Đo sao hết chiều cao tham vọng.
Tim nhỏ một nắm tay.
Chứa sẽ vỡ máu độc tôn.
Thuốc. Thuốc, Thuốc, Trẫm cần phải sống.
Trẫm giỏi nhất hoàn cầu.
Thuốc. Thuốc. Thuốc. Trẫm muốn ngút hơi.
Thở mong manh
làm sao bất tử?
Tạc tượng lên núi cao?
Thuốc. Thuốc. Thuốc.
Nếu trẫm chết, các ngươi sẽ phải chôn theo.
“It is what it is.” (1)
Tôi theo dõi khúc phim tưởng tượng
giờ phút cuối của Tần Thủy Hoàng.
Lịch sử thế giới
luôn luôn kết tội bạo chúa.
Bạo chúa là ai?
Xin lắng nghe lương tâm.
Nếu không nhận ra bạo chúa,
vì luơng tâm mang máu bạo quyền.
Thuốc đâu. Thuốc đâu. Mang thuốc cho trẫm.
Hai tay đưa cao bưng hấp hối không phải fake news.
Ngực co thắt từng cơn ho ban sắc lệnh mặt nạ.
Long thể nhức đau trên đất nước bốc lửa trắng đen.
“There’s no vacine for racism.” (2)
Khắp cả thế giới,
chỉ chúng ta là dân Việt.
“Việt Nam hai câu nói trên vành môi”
Suốt cả lịch sử,
chỉ chúng ta là dân Việt.
“Việt Nam hai câu nói sau cùng khi lìa đời....” (3)
Chỉ dân Việt
lo lắng sinh mạng nước Việt.
Ngu Yên
Ghi:
(1) Câu nói của tổng thống Trump.
(2) Câu nói của Kamala Harris.
(3) Câu hát trong ca khúc Việt Nam Việt Nam của Phạm Duy.