Thung Lũng Lửa

24/01/202010:35:00(Xem: 3704)
Trinh Thanh Thuy
Hình: Thung Lũng Lửa của Trịnh Thanh Thủy

Biêng biếc làm sao chàng mây

vừa nhặt được màu xanh của ký ức

đánh mất sau cơn giông đêm qua

cùng vầng dương ửng hồng sau vách đá

khoan thai cài nắng mai

vào xuân


Gió cũng đẩy tiếng gào sắc lạnh tàn đông 

xuống lũng thấp

đưa những cánh chim về miền ấm áp

có cây thơm lành lũng lĩu quả

và không quên

lăn tăn rải sóng xuống mặt hồ

đang in bóng nụ cười selfie 

làm dáng của thần thái dương


Bầy sơn dương cũng chợt tỉnh cơn mơ

ngẩn ngơ nhìn những chồi xanh nhưng nhức

gọi mời trong sương sớm

tinh khiết đến lạ thường

giữa những mảng băng tan 

chiếc mũi bạc chú hải cẩu long lanh sáng


Đá vẫn ngủ đứng, ngủ nằm

ngủ nghiêng, giấc động

tai mơ hồ nghe lời gió hát

bài trường ca kể chuyện chàng lãng tử

ngủ quên trong Thung Lũng Lửa 

hoá chim phượng hoàng lông đỏ sẫm

bay lên từ một đám tro tàn


Trịnh Thanh Thủy





Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
những bài thơ buồn / những bài thơ vui / chia nhau trang giấy / chữ nghĩa đong đầy / câu văn ái ngại / đọc lên thấy buồn / đọc lên thấy vui ...
"Có phải cả cuộc đời mình/ là một bữa Điểm Tâm/ Chiếc giường đó/ gỗ trầm hương nào đóng..." Một bài thơ cảm khái về kiếp nhân sinh của nhà thơ Trần Mộng Tú. Mời đọc.
anh sẽ ở bên em khi triệu triệu cây súng giơ lên và điên loạn / nhắm vào trẻ con đang ngủ trong nhà cha mẹ chúng / nhắm vào người hàng xóm không chịu cắt tỉa cây / nhắm vào người lái xe qua mặt
Ngoài hiên sương muối không gian đẫm Giò lan thấp thoáng đã đâm chồi Còn hai tuần nữa là đúng Tết Chẳng biết hoa nở có đúng thời?
đứa ngủ mở mắt sẵn sàng bắt trộm / đứa ngủ há mồm chuẩn bị đớp ruồi / lũ thao thức hả hê ê a không ngưng nghỉ ̶ ̶ ̶
Có ai buồn bã như người đói ăn cơm nguội, khi gần no phát giác cơm thiu. Chán hơn nữa nếu lấy vợ, gần sinh con, mới biết con của người khác. Cảm giác hôm nay như vậy. Không biết ngày mai ra sao?
vén mây tìm thơ lạc / treo mảnh tình lên cây / con chim nâu đến rỉa / thoáng chút buồn bụi bay /
Một bài thơ đầu năm của nhà văn Phạm Quốc Bảo.