Đời Là Huyễn Mộng

3/14/202019:31:00(View: 5096)
blank

Đời Là Huyễn Mộng

  

Bạn ơi,

Cuộc đời này là hai dòng xuôi ngược.

Kẻ ước mơ làm công nương hoàng tử.

Thế nhưng công nương hoàng tử lại chán bỏ hoàng cung.

Vì ở hoàng cung giống như nhà tù bó rọ.
 

Kẻ ước mơ trở thành tỷ phú.

Nhưng rồi có ông tỷ phú lại bỏ đi tu.

Kẻ muốn trở thành người mẫu nổi danh lấy đại gia, hoàng tử.

Thế nhưng có người mẫu lại cạo đầu theo Phật.
 

Kẻ muốn trở thành danh ca thần tượng.

Thế nhưng danh ca lại vùi đầu vào xì ke ma túy.

Vì cuộc đời ca hát là cuộc đời bế tắc.
 

Bao danh ca Đại Hàn và Mỹ quốc,

Cuối cùng đời kết thúc bi thương.

Kẻ đang là đàn bà lại giải phẫu để làm đàn ông.

Nhưng nhiều đực rựa lại cắt đi để trở thành người nữ.
 

Kẻ đang làm thượng nghị sĩ đầy quyền uy lại chán đời từ chức.

Thế nhưng bao kẻ lại bỏ ra trăm triệu để tranh giành cho được.

Kẻ chán vợ rồi đâm đơn ly dị.

Thế nhưng bao gã khát tình lại muốn nhào vô.

Kẻ đang làm tổng thống bị luận tội, đánh tơi bời hoa lá.

Thế nhưng bao kẻ lại tranh nhau ngồi vào đó.
 

Kẻ mong được làm vua.

Thế nhưng vua Trần Nhân Tông lại coi ngai vàng như đôi dép rách.

Kẻ ở nông thôn muốn sống đời xa hoa nơi thành phố.

Nhưng kẻ ở thị thành lại muốn về quê để sống yên bình.

Kẻ chán ngấy với công việc của mình.

Chỉ muốn bỏ đi.

Thế nhưng bao kẻ ước mơ mà không được.
 

Chớ xóa bỏ những gì mình đang có.

Để chạy theo người vì bắt chước mà thôi.

Bắt chước người như bèo giạt mây trôi.

Cho đến chết vẫn thấy mình vô nghĩa.
 

Khi con người chạy theo huyễn hóa.

Thì đồ phế thải của cô đào ci-nê cũng là báu vật.

Biết bao kẻ chạy theo thời trang cũ rích.

Nhưng chính kẻ tạo ra đã quăng bỏ lâu rồi.
 

Kẻ nghèo khó muốn áo quần lành lặn.

Kẻ rởm đời lại cho rằng quần rách mới sang.

Hiện nay bao kẻ muốn được nổi danh.

Nhưng một số lại muốn xa lìa trần tục.
 

Tất cả đều như “đứng núi này trông núi nọ”.

Bởi do tâm chẳng có yên bình.

Khi tâm chẳng yên bình thì đi khắp thế giới này đều thấy chán.

Khi tâm yên bình, ngồi một chỗ cũng an vui.

Một món đồ chơi, con nhà khó quý rồi.

Dù trăm món vẫn đòi thêm, con triệu phú.
 

Bạn ơi,

Tâm yên bình là tâm không nhiễu loạn.

Không chạy theo ảo ảnh của đời.

Tâm yên bình chẳng thèm khát thú vui.

Vui cho lắm rồi cũng buồn và chán.

Hãy an trụ với những gì mình đang có.
 

Điều đó không có nghĩa là cứ sống ù lì.

Nhưng chớ điên cuồng chạy theo ảo ảnh.

Bỏ cái này chụp cái kia là thả mồi bắt bóng.

Mà thả mồi bắt bóng chỉ rước lấy khổ đau.

Người ta bỏ ra rất nhiều tiền để chứng tỏ giàu sang.

Chứ không phải vì nhu cầu cơm áo.

Phải nhớ cuộc đời này là mộng ảo.

Mà giấc mộng này lại tiếp nối giấc mộng kia.

Cái đang có trong tay là giả tạo.

Mà cái đi tìm cũng chỉ là huyễn ảo mà thôi.

Mới thấy đây sao đã mất rồi?

Như mây nổi trông như áo trắng.

Rồi biến thành con chó xanh lơ.
 

Thiên thượng phù vân như bạch y.

Tu du hốt biến vi thương cẩu.  (**)
 

Như trong Kinh Kim Cang Phật dạy:

Tất cả các pháp hữu vi đều như mộng huyễn,

Như bọt ảnh, như sương mai, như ánh chớp.

Nên quán xét đúng như vậy.”
 

Bạn ơi,

Muốn sống hạnh phúc thì phải xa lìa mộng ảo.

Chứ không phải chạy theo huyễn hóa của đời.
 

Như Phật dạy trong Kinh Bát Nhã:

Điên đảo một khi đã viễn ly,

Thì Niết Bàn hiện ra ngay trước mắt.” (**)
 

Thiện Quả Đào Văn Bình

(California ngày 14/3/2020)

 

(*) Thơ Đỗ Phủ

(**) Bát Nhã Tâm Kinh Viễn ly điên đảo mộng tưởng, cứu cánh Niết Bàn



 


Reader's Comment
3/15/202012:15:56
Guest
Very true.
Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
hương môi thơm tuyệt cú mèo/ ngất ngây hồn vía bay theo mây trời/ bồng bềnh nào phải chơi vơi/ quen từ chướng nghiệp gẫm cười ngất ngư / cài khuy áo ngực hình như / với em tùng tiệm thặng dư ngôn tình / ô hay, nữ tính lặng thinh/ kiêu sa đi chứ để hình dung ta!
Tôi đã xưa. cơn gió ngàn lau lách. dưới mỗi gốc cây, xương máu con người đổ xuống. tình yêu và hận thù đều xanh màu lá. / Dưới bàn chân tôi, đá sỏi mỏi mòn. Đôi khi tôi muốn nằm xuống dưới chân em. đôi khi tôi muốn chết. / Sự bất động của thân tâm là chân như của hạnh phúc. nhưng sự im lặng của em là âm ti địa ngục. /Dưới bầu trời này, màu xanh lừa đảo.
Mắt tháng Tư không còn hạt lệ. Mắt tháng Tư chiêu niệm màu cờ. Mắt tháng Tư chập chờn bia mộ hồn tử sĩ từ cổ kim thao thức. / Mắt tháng Tư rưng màu huyết phượng. Mắt tháng Tư ngào cơn huyết biển. Thân giạt cỏ bồng hồn khua nước bao lâu rồi thủy mộ. / Trái tim người đi rơi dần từng mảnh, buồng ngực khô nhớ gió phương nam máu đỗ quyên khắc khoải quê nhà. / Mắt tháng Tư nở bông hoa trên cành hy vọng mỗi đóa hoa như một giọt nước mắt hồng rơi xuống trái tim tôi. / Mắt tháng Tư dẫu ngàn năm vô tự, mảnh lao đao lịch sử. Lật từng chương… / Giấy mực đời chép ra, ví thiếu. / Lấy da này viết để tạ nhau…
tháng tư đưa tay nhặt / vỡ nát của ngày xưa / còn đây, chồng sách cũ / những quả chín trái mùa / còn đây, chiều gió nổi / những ngôi mộ rạp mình / bia gỗ nào run rẩy / hồn linh nào tủi thân / chiến trường lâu đã nguội / hơi sắt và hơi đồng / mấy chục mùa hoa rụng / hư không tìm hư không
Cõi thơ Viên Linh là cõi nhân sinh đầy hệ lụy của định mệnh. Định mệnh của một dân tộc điêu linh, lưu lạc. Định mệnh của con người bé nhỏ và yếu ớt trong dòng chảy cuồng lưu của kiếp sống. Định mệnh của tình yêu mệt mỏi, chán chường và bất trắc. Thơ Viên Linh là một biểu hiệu cho Con Người như là một hữu-thể-tại-thế với tất cả những khổ đau và hoan lạc. Ông vừa tạ thế hôm cuối tháng Ba vừa rồi, Việt Báo trân trọng đăng lại một số ít thơ của ông như một nén tâm hương gửi đến người Thi Sĩ quá cố.
Hòa Thượng Thích Tuệ Sỹ là một vị học giả uyên bác về Phật giáo, nguyên giáo sư của Đại học Vạn Hạnh tại Sài Gòn, nhà văn, nhà thơ, dịch giả và là một người bất đồng chính kiến với nhà cầm quyền và đã bị cầm tù trong nhiều năm. Năm 1998, Hòa Thượng được tổ chức Human Rights Watch tặng giải thưởng về nhân quyền Hellmann-Hamett Awards. Hòa Thượng là Xử lý Thường Vụ Viện Tăng Thống của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất. Hòa Thượng thông thạo tiếng Trung Quốc, tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Pali, tiếng Phạn và tiếng Nhật, đọc hiểu tiếng Đức. Hòa Thượng được giới học giả Việt Nam đánh giá cao vì đã công bố nhiều tiểu luận, chuyên khảo, thơ và nhiều công trình dịch thuật Phật giáo từ tiếng Phạn, tiếng Trung Hoa và tiếng Nhật, được coi là nhà sư uyên bác nhất của Phật giáo Việt Nam, đã soạn thảo quyển Bách Khoa Phật Học Đại Tự Điển.
Đó là tựa đề một bài viết của nhà thơ Phan Tấn Hải, và đây là kết của bài: “Chữ nghĩa không vô ích. Chúng ta trong cõi này hãy rủ nhau làm thơ, đọc thơ, ngâm thơ, in thơ, hát thơ… Nếu chúng ta không đủ sức nương vào thơ để ngộ nhập tri kiến Phật, và nếu chúng ta cũng không có đủ sức mạnh của hát thơ để chữa sản nạn như thời Vua Hùng Vương, ít nhất thơ cũng giúp chúng ta giảm được những đau đớn của trần gian này, kể cả khi buộc phải nghe tới bốn dòng thơ ly biệt tương tự của Cha Rồng và Mẹ Tiên thời lập quốc dân tộc Việt Nam (Ta là giống Rồng / Mình là giống Tiên / Thủy thổ khắc nhau / Không ở cùng được.) Nàng thơ ơi, hãy cứu lấy trần gian này. Hãy biến tất cả những trận mưa bom trên trần gian này thành các trận mưa thơ…” (Phan Tấn Hải, Thơ sẽ chữa lành thế giới
Ta về một cõi tâm không / Vẫn nghe quá khứ ngập trong nắng tàn / Còn yêu một thuở đi hoang / Thu trong đáy mắt sao ngàn nửa khuya / Ta đi dẫm nắng bên đèo / Nghe đau hồn cỏ rủ theo bóng chiều / Nguyên sơ là dáng yêu kiều / Bỗng đâu đảo lộn tịch liêu bến bờ / Còn đây góc núi trơ vơ / Nghìn năm ta mãi đứng chờ đỉnh cao
Nhà văn Jon Fosse vừa đoạt giải Nobel Văn chương về kịch nghệ năm nay, 2023. Ngoài ra, ông cũng nổi tiếng trong lãnh vực thơ và truyện. Tác phẩm của ông được dịch ra khoảng 50 ngôn ngữ. Tìm hiểu về mục đích sáng tác, ông cho biết, “I hope they can find a kind of peace in, or from, my writing.” (Tôi hy vọng người đọc có thể tìm thấy sự bình an trong các tác phẩm của tôi.) Tác phẩm nổi tiếng với nội dung sâu đậm của ông là dãy “Septology”. Đây là một từ vựng mới, có ý nghĩa là một loạt bảy cuốn sách. Có lẽ, Septology phát xuất từ “Heptalogy” mà ví dụ rõ rệt nhất là dãy tác phẩm Harry Potter.
Mùa thứ ba trong năm đã chớm về. Autumn ngoài nghĩa mùa thu, còn mang nghĩa ẩn dụ là chỉ lúc xế chiều, lúc ngày sắp tàn, là mùa mà ban ngày ngắn và dần lạnh hơn. Bên cạnh hình ảnh biểu tượng là mùa lá rụng, lại cũng là mùa phần lớn trái cây được thu hoạch, vì gắn với đời sống thiên nhiên này mà từ rất lâu văn hóa Tây phương đã nhân cách hóa mùa thu là người phụ nữ trẻ đẹp đầy sức sống với mái tóc gắn đầy lá hoa quả chín, là hình ảnh vừa nên thơ vừa chứa đựng sức sống diệu kỳ của mùa gặt hái.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.