Hôm nay,  

Nộp Đơn I-601 Xin Miễn Áp Dụng (Hình Luật) Sau Khi Đơn Xin Thẻ Xanh Bị Từ Chối

09/08/201300:00:00(Xem: 8499)
Mục di trú và bảo lãnh do Văn Phòng tham vấn di trú Robert Mullins International đảm trách hằng tuần, nhằm mục đích thông báo các tin tức thời sự liên quan đến vấn đề đoàn tụ gia đình, rất hữu ích cho quý vị nào quan tâm đến việc bảo lãnh thân nhân. Đề tài trên đây cũng được thảo luận trực tiếp trên trang nhà của văn phòng, www.rmiodp.com, tiết mục Radio, vào mỗi tối thứ Tư, từ 7:00-8:00 giờ.

Thông thường, khi Sở di trú từ chối đơn xin Thẻ Xanh Thường trú nhân vì hồ sơ này liên quan đến một ngoại kiều đến Hoa Kỳ, kết hôn với một công dân Mỹ và sau đó nộp đơn xin chuyển diện Thường Trú Nhân. Sở di trú dĩ nhiên sẽ đặt nghi vấn ngay với những hồ sơ này và họ sẽ truy tìm những chỉ dấu cho thấy cuộc hôn nhân này thành hình chỉ vì mục đích di trú mà thôi.

Khi Sở di trú điều tra những hồ sơ này, họ thường truy tìm một số dữ kiện liên quan đến người ngoại kiều để xem người này có nằm trong diện "cấm nhập cảnh" hay không. Nếu người ngoại kiều này bị cấm nhập cảnh, dĩ nhiêm sẽ không thể có quy chế thường trú nhân. Sở di trú thường truy ra những người bị cấm nhập cảnh vì một tội danh hình sự trước đó hoặc một vi phạm di trú nào đó trước đây, chẳng hạn như gian dối thông tin khi nhập cảnh Hoa Kỳ. Sự gian dối xảy ra khi một người có chủ ý đưa ra những thông tin gian dối để có chiếu khán (visa) đến Hoa Kỳ. Trong một số trường hợp, đơn xin miễn áp dụng (hình luật) có thể yêu cầu bằng cách nộp đơn I-601.

Hoặc, Sở di trú khám phá người ngoại kiều phạm tội sinh sống ở Mỹ bất hợp pháp. Điều này xảy ra khi người này nhập cảnh Hoa Kỳ bất hợp pháp hoặc quy chế hợp pháp của người này đã chấm dứt. Nếu một người hiện diện bất hợp pháp trên 6 tháng và sau đó rời khỏi Hoa kỳ, sẽ bị cấm nhập cảnh trong 3 năm. Đơn I-601 xin miễn áp dụng có thể được nộp để xin miễn áp dụng luật cấm nhập cảnh này.

Trong tất cả những yêu cầu xin miễn áp dụng (hình luật), điều cần thiết là phải chứng minh những hoàn cảnh vô cùng khó khăn sẽ xảy ra cho người bảo lãnh nếu người hôn phối không thể xin miễn áp dụng (hình luật) và phải trở Việt Nam. Từ ngữ "vô cùng khó khăn" không thể định nghĩa chính xác. Vì Sở di trú chỉ nói rằng họ đòi hỏi những bằng chứng "khó khăn" phải cho thấy nhiều hơn sự khó khăn… thông thường.

Chứng minh sự vô cùng khó khăn không dễ dàng và nó phải gồm hai yếu tố: Điều quan trọng là phải chứng minh rằng tại sao người hôn phối công dân Mỹ không thể xuất ngoại với vợ hoặc chồng của mình VÀ tại sao người bảo lãnh không thể tiếp tục sống ở Hoa Kỳ nếu không có vợ hoặc chồng bên cạnh.

Hầu hết những đơn chứng minh sự "vô cùng khó khăn" thành công thường liên quan đến vấn đề sức khỏe, chẳng hạn như:

Người bảo lãnh cần điều trị y tế vốn không có sẵn ở Việt Nam và người bảo lãnh bắt buộc phải cần người vợ hoặc chồng ở Hoa Kỳ để săn sóc.

Hoặc, người bảo lãnh đang săn sóc một người thân đang cần sự săn sóc thường xuyên và tình trạng bệnh khá nặng và người bảo lãnh PHẢI sống chung với người thân. Điều này sẽ bắt buộc người bảo lãnh không thể di chuyển ra nước ngoài và sẽ rất cần người vợ hoặc chồng ở Hoa Kỳ để phụ giúp săn sóc người thân và chăm lo những trách nhiệm khác.

Hoặc, người bảo lãnh đang ở trong tình trạng sức khỏe TRẦM TRỌNG nên không thể di chuyển ra nước ngoài và rất cần người hôn phối ở Hoa Kỳ để săn sóc.

Những tình trạng khó khăn khác có thể đưa ra: Người bảo lãnh là nhân vật chính săn sóc con cái riêng từ cuộc hôn nhân trước và người mẹ hoặc người cha của những đứa con này không đồng ý con cái của họ bị đưa ra khỏi nước VÀ những người con này đã tạo những tình cảm gắn bó với người mẹ kế, hoặc người cha kế.


Người bảo lãnh và những người con không thể nói tiếng Việt, không quen thuộc văn hóa, chưa có cơ hội hòa nhập văn hóa trong những cộng đồng Việt Nam tại Hoa Kỳ.

Việt Nam có những điều kiện y tế tồi tệ, hệ thống giáo dục cộng đồng kém cỏi. Chính vì thế sẽ đòi hỏi việc điều trị ở những trung tâm y tế tư nhân rất tốn kém và phải trả học phí rất cao để con cái có thể theo học những trường quốc tế ở Việt Nam.

Việc làm của người bảo lãnh ở Mỹ không thể thực hành ở Việt Nam, hoặc người bảo lãnh không thể kiếm đủ tiền ở Việt Nam để có thể giúp đỡ người thân ở Hoa Kỳ, hoặc không thể cho con theo đuổi chương trình đại học ở Hoa Kỳ, hoặc không thể trả tiền nợ nhà ở Hoa Kỳ mỗi tháng.

Những yêu cầu xin miễn áp dụng (hình luật) phải được chứng minh bằng giấy tờ. Không thể nói suông rằng có những vấn đề trở ngại về y tế và tài chánh. Những thỉnh cầu đều phải có những giấy tờ chính thức đễ hỗ trợ.

Chúng tôi có nghe nói về đôi vợ chồng đã suy nghĩ rằng không thể thuyết phục Sở di trú về những yếu tố vô cùng khó khăn nên đã từ bỏ hy vọng hồ sơ được chấp thuận. Sau cùng, họ đã quyết trở về Việt Nam sinh sống. Nhưng giải pháp này không bao giờ nên xem là tốt nhất để giải quyết vấn đề. Giải pháp tốt nhất là nên ở lại Hoa Kỳ và theo đuổi tận cùng những phương thức kháng cáo với Sở di trú. Không bao giờ nên đưa ra ý kiến trở về Việt Nam để là cách giải quyết vấn đề.

Hỏi Đáp Di Trú

- Hỏi: Không còn thời gian cho người ngoại kiều nhập cảnh bất hợp pháp có thể trả tiền phạt cho Sở di trú để đơn xin Thẻ Xanh được chấp thuận thay vì phải nộp đơn xin Miễn Áp Dụng (hình luật) hay sao?

- Đó là điều luật 245(i) trước đây. Điều luật này cho phép những thân nhân trực hệ với công dân Mỹ được điều chỉnh quy chế thường trú nhân mặc dù họ nhập cảnh Hoa Kỳ bất hợp pháp. Nhưng luật này đã không còn hiệu lực.

- Hỏi: Tôi là sinh viên du học với chiếu khán (visa) loại J-1 và tôi đã kết hôn với một công dân Hoa Kỳ. Vợ tôi sắp sinh đứa con chung của chúng tôi. Cuộc hôn nhân và con của chúng tôi sẽ không thể cho phép tôi ở lại Hoa Kỳ mà không cần phải thi hành luật đòi hỏi phải trở về quê hương 2 năm hay sao?

- Đáp: Bạn sẽ phải chứng minh với Sở di trú rằng sẽ là điều vô cùng khó khăn cho bạn, cho người hôn phối và cho đứa con nếu bạn phải trở về Việt Nam sống 2 năm. Sở di trú ít khi đồng ý rằng đây là điều khó khăn vì bạn đã biết rất rõ luật đòi hỏi phải về quê hương sống 2 năm trước khi bạn đến Hoa Kỳ.

- Hỏi: Những loại vi phạm tội ác chính yếu nào sẽ cần phải xin đơn I-601 Miễn Áp Dụng (hình luật)?

- Đáp: Một số hình thức phạm tội ác chính yếu được yêu cầu phải xin Miễn Áp Dụng (hình luật) như: gian lận, cướp, hối lộ, trốn thuế, liên hệ đến ma túy, mãi dâm, buôn bán ma túy và thành viên băng đảng tội ác.

Quý độc giả muốn có thêm tin tức cập nhật, xin theo dõi qua báo chí hay đón nghe chương trình phát thanh và phát hình trực tiếp của chúng tôi vào mỗi tối thứ Tư từ 7-8PM, trên các làn sóng 1430AM, 1500AM, và 106.3FM và trên trang nhà của văn phòng: www.rmiodp.com, mục Radio. Hoặc liên lạc với một văn phòng Robert Mullins International gần nhất: Westminster: Văn Phòng mới trong khu Hanoi Plaza, trên đường Bolsa (714) 890-9933, San Jose (408) 294-3888 (779 Story Road, phía trước Wal Mart), Sacramento (916) 393-3388 hay Email: [email protected].

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Số phận của đồng bào tị nạn Việt Nam… nằm trong tay người Việt tại hải ngoại. Nhưng có lẽ chính xác nhất là nằm trong tay cộng đồng người Việt ở Hoa Kỳ. Tại sao tôi lại khẳng định như vậy?
Tị nạn Asylum là một hình thức bảo vệ, cho phép người được lưu lại ở Hoa Kỳ, tránh bị trục xuất về một quốc gia, nơi họ lo sợ bị ngược đãi hoặc bị bức hại vì lý do danh tính, tôn giáo hoặc quan điểm chính trị của họ. Theo luật pháp Hoa Kỳ và luật pháp quốc tế, những người mà gặp nguy hiểm ở quê hương họ có quyền đến các quốc gia khác để tìm kiếm sự an toàn và được xem xét yêu cầu tị nạn của họ.
Có một số tuyên bố trực tuyến cho rằng chính phủ Hoa Kỳ đang hỗ trợ những người di dân bất hợp pháp, bằng cách cấp cho họ 2.200 Mỹ kim mỗi tháng. Điều này là hoàn toàn không đúng sự thật. Những người vào Hoa Kỳ bất hợp pháp không có đủ điều kiện để được nhận hỗ trợ tiền mặt của liên bang. Người tị nạn refugee và những người được cấp quy chế tị nạn asylum, cũng như một số người di dân nhân đạo khác thì được hưởng một số phúc lợi công cộng nhất định, bao gồm hỗ trợ tiền mặt liên quan đến việc tái định cư ban đầu của họ, mặc dù số tiền này không cao tới 2.200 Mỹ kim mỗi tháng.
Những người di dân Việt Nam vào Hoa Kỳ trước năm 1995 hầu hết đều là những người tị nạn chạy trốn bạo lực và đàn áp sau khi Chiến tranh Việt Nam kết thúc. Chính sách của chính phủ Hoa Kỳ là họ không phải bị trục xuất. Hoa Kỳ và Việt Nam đã ký một thỏa thuận vào năm 2008 để không trục xuất những người di dân này. Hiệp định năm 2008 nêu rõ: “Công dân Việt Nam không phải là đối tượng bị bắt trở về Việt Nam nếu đến Hoa Kỳ trước ngày 12/7/1995”. Vì vậy, chính phủ Việt Nam đã không cấp giấy thông hành để cho phép những người di dân như vậy bị trục xuất về Việt Nam. Nhưng vào năm 2017, dưới sự chỉ đạo của chính quyền Tổng thống trước, Cơ quan Thực thi Di trú và Hải quan (ICE) đã bắt đầu giam giữ một số người di dân trước năm 1995 trong khoảng thời gian dài. Chính phủ Hoa Kỳ đã bắt đầu gây áp lực, buộc chính phủ Việt Nam cấp giấy thông hành để những người di dân trước năm 1995 có thể được quay trở về Việt Nam.
Vào ngày 5 tháng 9 năm 2023, Bộ Ngoại giao đã ban hành luật cuối nhằm loại bỏ Luật Gánh nặng xã hội mới của chính quyền trước. Trước luật ban hành năm 2019 của tổng thống tiền nhiệm, chỉ có phúc lợi hỗ trợ bằng tiền mặt công để duy trì thu nhập hoặc biên chế hóa dài hạn bằng chi phí của chính phủ mới được xem xét trong quyết định về gánh nặng xã hội.
Vào ngày 13 tháng 9, một thẩm phán liên bang lại nói rằng DACA là bất hợp pháp. Tuy nhiên, thẩm phán đã không ra lệnh cho các quan chức chấm dứt chương trình và những người DACA hiện hữu vẫn có thể gia hạn trạng thái DACA của họ. DACA hiện bảo vệ 580,000 người di dân “Mơ ước” khỏi bị trục xuất và cho phép họ làm việc. Tại thời điểm này, không có đơn xin DACA mới nào được tiếp nhận
Chính sách di dân của Hoa Kỳ có một số mục tiêu. Đầu tiên, nó giúp đoàn tụ cho các gia đình bằng cách tiếp nhận những người di dân mà đã có người thân ở Hoa Kỳ. Thứ hai, nó tiếp nhận lao động nước ngoài khi thiếu người lao động Hoa kỳ. Thứ ba, nó cung cấp nơi lánh cư cho những người nước ngoài đang phải đối mặt với sự đàn áp vì lý do chủng tộc, tôn giáo, quốc tịch, thành viên của một nhóm xã hội cụ thể hoặc quan điểm chính trị.
Luật gánh nặng xã hội thời chính quyền trước đã có tác động lớn đến người di dân ở Hoa Kỳ. Theo luật đó, người di dân có thể bị từ chối thẻ xanh nếu họ sử dụng một số phúc lợi công cộng nhất định. Khi họ nghe về Luật gánh nặng xã hội này, nhiều gia đình di dân bắt đầu rút tên ra khỏi danh sách các phúc lợi công cộng mà họ và những đứa con sinh ra ở Hoa Kỳ của họ từng có đủ điều kiện được hưởng.
Đây là phần cuối của loạt bài “Người di dân có du nhập văn hóa của họ không?” Hiện nay, một nghiên cứu mới cho thấy rằng, những người Mỹ da trắng sinh ra ở miền Nam chuyển đến các vùng khác của Hoa Kỳ, đã gây ảnh hưởng đến văn hóa ở nơi ở mới của họ như thế nào. Sau năm 1900, có một cuộc di cư lớn của những người da đen miền Nam đến các thành phố công nghiệp miền Bắc. Nhưng cũng có một số lượng lớn hơn những người da trắng miền Nam chuyển đến các vùng khác của đất nước, không phải đến các thành phố Đông Bắc mà thay vào đó là các bang ở phía Tây.
Các nền kinh tế định hướng tăng trưởng đòi hỏi tiết kiệm và đầu tư. Sẵn sàng tiết kiệm tiền là một đặc điểm văn hóa được tiếp tục trong các nhóm người chuyển đến nơi ở mới. Con cháu của những người di dân có hành vi tiết kiệm rất giống với nơi quê cha đất tổ của họ. Nhìn vào các khoản đóng góp hưu trí của những đứa trẻ người di dân sinh ra ở Mỹ. Các nghiên cứu cho thấy rằng những điều này tương tự như những gì xảy ra ở các quốc gia tổ tiên của họ. Hai nhóm người di dân quan tâm nhất đến việc đóng góp cho quỹ hưu trí của họ là Ireland và Ấn Độ. Tiếp theo là những người di dân đến từ Hà Lan và Thái Lan. Người Việt Nam nằm ở nhóm trên trung bình. Những người từ Campuchia, Lào, Mexico và Trung Mỹ có đóng góp ít tiền nhất vào khoản tiết kiệm hưu trí của họ ở Mỹ và ở nước họ. Những người di dân mang theo hành vi tiết kiệm từ quê hương của họ và sau đó truyền hành vi đó cho con cái của họ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.