Hôm nay,  

Thơ Trần Hạ Vi

18/08/202216:02:00(Xem: 1868)
DTChinh_2
Tranh Đinh Trường Chinh.



Người nuôi ảo tưởng

 

Em là người nuôi ảo tưởng

Buồn là tính chuyện ‘nuôi’ anh

Thần giao dịu dàng ôm ấp

Cách cảm nhè nhẹ màu xanh

 

Bên anh bên anh bên anh

Tâm tưởng quyện hòa kết mộng

Lời thương muôn chiều đồng vọng

Ảo mờ cuốn giấc mơ anh

 

Status không có người like

Ngoài anh chẳng ai đọc được

Cheo leo vắt vẻo mấy lượt

Xé rào khắc khoải nhớ em

 

Biên giới không mưa khát thèm

Mùa hạ cháy rừng đỏ lửa

Khói bụi cay nhòe đôi mắt

Kèm nhèm xước nỗi nhớ em

 

Người ta biết môi có mềm


 

Bài thơ hoa mai
(Tưởng nhớ cái chết của Thiền sư Thích Nhất Hạnh)

Bài thơ viết dang dở
Sau cánh cửa khoá trái
Bức tường gồ ghề

Những nhà sư khoác áo nâu dấn thân xuất thế
Đêm qua rụng xuống
Một bông mai
Từ trên cành cao nhất, đẹp nhất

Bài thơ viết dang dở
Những động mạch hối hả chở oxy
Chữ nằm im như những hồng cầu chết lặng
Trong tĩnh mạch

Đất nước giao tranh mấy ngàn ngày ly loạn
Biết đâu đúng đâu sai
Công và tội phân hai
Tiếng đời, miệng thế
Chỉ lòng nhân tồn tại


Bông mai vươn mình chui lớp vỏ gai
Đi đày vắt vẻo bên ngoài chấn song
Đất nước ngục tù
Trái tim ngục tù
Lòng người khoá trái
Mấy mươi năm

Bài thơ viết dang dở
Những con chữ đòi hỏi phải được viết ra
Hàng ngàn hàng ngàn chữ tung tăng
Kết thúc đêm qua
Ở chương chín mươi lăm

Bông hồng cài áo lắng nghe tiếng trái tim túc tắc
Chánh niệm đập trong lồng ngực
Năm nhịp hẫng một nhịp
Chậm dần
Hoa mai nở
Xuân về


*
 

Anh, em và sự không toàn hảo


Anh, em, những người được gọi là khùng

Anh khùng hơn em

Em khùng hơn anh

Chúng ta đừng giành nhau nữa

 

Anh, em, những niềm tin rạn vỡ

Những nỗi đau chất chứa

Ngủ im im thi thoảng cắt cứa vào lòng

 

Có những vết thương vô danh

Và những vết thương có tên gọi

ẩn khuất câm thinh

dần chìm quên lãng

tội nghiệp phí hoài

 

Anh, em

Chỉ cảm được một chút tâm lành

Những ngây thơ còn sót lại

 

Bao nhiêu bao nhiêu tuổi đi nữa

Vẫn chưa bao giờ bước quá đôi mươi

 

Lạy Chúa lòng lành

Anh, em, cũng như bao nhiêu người

Chịu đựng và không biết mình chịu đựng

Là vui.

 

-- Trần Hạ Vi

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Mấy hôm nay có những cơn mưa kèm theo gió mạnh buổi chiều kéo dài đến khuya, báo hiệu sắp hết mùa Hè. Tôi lại nhớ tuổi trẻ của mình những năm đầu “lập nghiệp” vào mùa tựu trường...
Nói về "giàu nghèo" là nói về một vấn đề rất tế nhị bởi vì nó đụng đến đồng tiền. Mà đồng tiền luôn luôn có hai mặt: mặt tốt và mặt xấu. Nhưng đó là điều cần phải làm vì mấy ai có thể nói mình biết quản lý tốt đồng tiền...
Tôi trôi tuổi ấu thơ, từ quê hương cùng khổ, rau dưa khoai sắn / Tôi trôi từ chợ quán rường, cái đình làng, ngôi trường tiểu học, áo lấm lem màu mực tím mẹ mới mua, cùng cây viết lá tre, trang giấy tự túc, vàng khè, không trông rõ chữ...
Buổi sáng, đánh răng rửa mặt xong chị Bông bước ra ngoài vườn sau và cất tiếng hát mở đầu một bản nhạc tình Bolero “Hôm ấy anh đi, mình với mình vừa quen…” Thấy anh Bông đang lúi cúi bên mấy thùng recycle và thùng rác chị Bông hớn hở chạy đến gần...
Buổi sáng vào hãng, sau khi chào hỏi và cụng ngực với những người làm chung. Mình bị tay đốc công gọi vào văn phòng giũa: “Tại sao mầy không coi ngó tụi nó, tuần rồi mấy lô hàng bị sai, ông chủ đang giận dữ”...
Thời buổi công nghệ tiến triển như hiện nay, lợi ích cũng có mà lợi hại cũng kèm theo y như combo không thể thiếu. Ai dùng facebook, yahoo đều biết lúc này chuyện kẻ gian (mà chúng ta gọi là hackers) xâm nhập tài khoản của chúng ta, rồi giả mạo là chủ nhân, liên lạc chỗ này chỗ kia trong friend list để xin xỏ, lừa lọc tiền bạc, rồi dính chùm nhau mắc lừa, hackers lại tung hoành đi phá hoại tiếp những người khác...
Xưa, có nhà văn nhận xét về người Việt là “ Gì cũng cười!” Cười mọi lúc, mọi nơi. Nghèo giàu, sướng khổ, vinh nhục gì cũng cười? Song có lẽ cũng đã... “ xưa rồi Diễm”, ngày nay lại có thêm nhận xét: Người mình... gì cũng chửi? Chửi mọi lúc, mọi nơi, trên tầng cây số...
Mặt trời đang ngập ngừng lặn sau lũy tre xa. Ánh nắng vàng còn xót lại vương vãi trên cánh đồng đã đổi thành màu da cam rồi màu tím nhạt. Dăm ba chị nông dân đương gánh lúa về, đòn gánh nặng trĩu nhún nhẩy trên vai. Họ trao nhau vài câu chuyện ngắn, đứt quãng, xen lẫn tiếng chuông chùa thong thả ngân từng tiếng một vang vào không trung. Vài con chim lạc lõng vội vàng bay về tổ...
Ngày 16/12/1970, phim Love Story (Chuyện Tình) với nhạc phẩm chủ đề của Francis Lai được trình chiếu đầu tiên ở Hoa Kỳ thu hút khán giả trong 4 tuần liên tục...
Thơ của hai thi sĩ Quảng Tánh Trần Cầm & Thy An...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.