Hôm nay,  

Thơ Chúc Thanh

21/06/202221:18:00(Xem: 1728)
photo2
Tranh Đỗ Hoa.




Mênh mông

 

Có lúc thấy hồn mình như gió

Khắp đầu ghềnh cuối bãi lang thang

Song bởi gió vốn không hò hẹn,

Ta thấy lòng đầy những hoang mang

 

Có lúc thấy hồn thành mây khói

Đem lụa hồng trải giữa mênh mông

Bởi mây khói khi tan khi hợp

Ta thấy đời như có như không

 

Có lúc thấy hồn mình như nước

Rộn trong lòng đầy những đục trong

Và bởi nước không ngừng trôi chẩy

Ta lưu đầy giữa những dòng sông!

 

Có lúc thấy hồn mình như núi

Ý chập chùng vút tới trăng sao

Lúc ngoảnh lại thấy mình hai bóng

Sống rất gần mà chẳng gặp nhau

 

Nếu ngày tháng như con tàu vội

Và nhịp đời tựa sóng nhấp nhô

Hồn ta hỡi, ngươi, con thuyền nhỏ?

Mi chở gì đến bến hư vô?

 

Ta vẫn ngóng thu về lối cỏ

Đợi sen vàng  nở giữa hư không

Như vẫn ngóng trong từng hơi thở

Một chút gì chảy giữa mênh mông…

 

*

 

Nhắn gởi

 

Mây lững lờ trôi

Quyện trên đỉnh núi

Trời xanh biêng biếc

Trùng dương bao la

Có chiếc thuyền con

Ra khơi vượt sóng

Buồm căng no gió

Thuyền ai lên đênh

Từng bầy chim nhạn

Soải cánh trắng mềm

Lượn quanh đảo vắng

Gọi tình trăm năm

Thuyền ơi tôi nhắn

Gửi lá thư xanh

Đến nơi đảo vắng

Trao người tôi mong

 

*

 

Ru con

 

Mẹ ngồi làm chiếc nôi xinh

Lời ru như lụa quẩn quanh tuổi ngà

Con nằm ngủ giấc mơ hoa

Mẹ còn đi bảo luống cà trổ bông

Mẹ đi bảo lúa ra đòng

Mẹ còn gọi nước ngoài sông chảy về

Ngủ đi, mẹ bảo hàng tre

Gọi cơn gió lượn quanh hè ru con

Đêm về níu mảnh trăng non

Yêu con trăng đến nôi con trăng cười

 

-- Chúc Thanh

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chị Hương đẹp lắm! Một vẻ đẹp đài các sang trọng của một Giai nhân xứ Huế. Dáng người dong dỏng cao, thanh thoát, nước da trắng hồng, mái tóc óng mượt buông lơi xõa sau bờ vai tròn. Đặc biệt chị có đôi mắt đẹp và yên bình như mặt nước hồ thu...
Bao năm qua, đã đến sống trong làng chài từ lâu lắm, đã làm bạn kéo lưới qua nhiều chủ ghe, chủ tàu cá, Tư Dầm vẫn nghèo, vẫn túng, không hề sắm nổi cho mình chiếc ghe câu để tự kiếm sống qua ngày.
Trại Sikiew, đêm văn nghệ mừng Năm Mới diễn ra trên Bãi Đá năm ấy có vài giọng ca gây bất ngờ. Đầu tiên phải kể đến Vân Đại Bàng với bài hát Đường Xưa Lối Cũ hay thần sầu, bà con vỗ tay rần rần...
Từ mấy hôm nay Thi nôn nóng chờ đợi ngày về quê thăm nhà. Nàng cứ loay hoay tính toán mãi không biết phải mua quà gì về cho mấy đứa em. Con gái đi học xa nhà, thật sung sướng và hạnh phúc biết bao mỗi khi có dịp nghỉ lễ dài để trở về sống với gia đình thân yêu...
Tôi dần dà để ý đến một cặp vợ chồng Á Châu. Không hiểu tại sao, tôi đoan chắc họ là vợ chồng, chứ không thể là tình nhân, hay hàng xóm. Họ đến mua hàng hầu như mỗi ngày ở siêu thị tôi đang làm việc...
Hai bài thơ của Trần Hạ Vi...
Cuối đời Đông Hán nước Tàu, tại quận Cự Lộc có nhà cự phú họ Trương sinh được ba anh em là Trương Giốc, Trương Bảo, Trương Lương. Khi ông bà Trương mất thì Bảo và Lương hãy còn nhỏ, Trương Giốc thay quyền cha mẹ nuôi dạy hai em...
Tuy Hòa, nơi tôi ở cách nay gần bẩy chục năm, là một thành phố nhỏ hiền hòa nằm sát bờ biển, giống như nàng “Mỹ Nhân Ngư” phơi tấm thân kiều diễm trên bãi cát trắng tinh. Nàng dựa đầu trên núi Chóp Chài, đôi mắt mơ màng nhìn ra biển Đông, nghe gió thổi vi vu qua những bãi thùy dương dày đặc trên bãi biển Đại Lãnh, đầu đội vương miện hình Tháp...
Chắc bạn đọc nghĩ là tôi đang ở Hà Nội, hay Sài Gòn. Không. Chúng tôi đang du lịch châu Âu. Chuyến nghỉ hè năm nay, cùng với đôi bạn từ Quận Cam, tưởng đã không thành vì Delta Airlines huỷ chuyến bay vào giờ chót, sau khi đã có thẻ lên tầu. Lên mạng tìm vé khác và bên Turkish Airlines còn chỗ để đưa chúng tôi đến Barcelona, Tây Ban Nha là thành phố đầu tiên của chuyến du lịch...
Buổi sáng bến xe Tây Ninh đông đúc và ồn ào. Tiếng rao hàng của đám bán hàng rong vang lên inh ỏi, từ bán bánh mì, bán nước trà đá, nước ngọt bỏ bao, đến bọn người bán sách báo dạo, cứ gặp ai cũng chìa hàng đến trước mặt, giọng mời gọi...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.