Hôm nay,  

Thơ Chúc Thanh

21/06/202221:18:00(Xem: 1636)
photo2
Tranh Đỗ Hoa.




Mênh mông

 

Có lúc thấy hồn mình như gió

Khắp đầu ghềnh cuối bãi lang thang

Song bởi gió vốn không hò hẹn,

Ta thấy lòng đầy những hoang mang

 

Có lúc thấy hồn thành mây khói

Đem lụa hồng trải giữa mênh mông

Bởi mây khói khi tan khi hợp

Ta thấy đời như có như không

 

Có lúc thấy hồn mình như nước

Rộn trong lòng đầy những đục trong

Và bởi nước không ngừng trôi chẩy

Ta lưu đầy giữa những dòng sông!

 

Có lúc thấy hồn mình như núi

Ý chập chùng vút tới trăng sao

Lúc ngoảnh lại thấy mình hai bóng

Sống rất gần mà chẳng gặp nhau

 

Nếu ngày tháng như con tàu vội

Và nhịp đời tựa sóng nhấp nhô

Hồn ta hỡi, ngươi, con thuyền nhỏ?

Mi chở gì đến bến hư vô?

 

Ta vẫn ngóng thu về lối cỏ

Đợi sen vàng  nở giữa hư không

Như vẫn ngóng trong từng hơi thở

Một chút gì chảy giữa mênh mông…

 

*

 

Nhắn gởi

 

Mây lững lờ trôi

Quyện trên đỉnh núi

Trời xanh biêng biếc

Trùng dương bao la

Có chiếc thuyền con

Ra khơi vượt sóng

Buồm căng no gió

Thuyền ai lên đênh

Từng bầy chim nhạn

Soải cánh trắng mềm

Lượn quanh đảo vắng

Gọi tình trăm năm

Thuyền ơi tôi nhắn

Gửi lá thư xanh

Đến nơi đảo vắng

Trao người tôi mong

 

*

 

Ru con

 

Mẹ ngồi làm chiếc nôi xinh

Lời ru như lụa quẩn quanh tuổi ngà

Con nằm ngủ giấc mơ hoa

Mẹ còn đi bảo luống cà trổ bông

Mẹ đi bảo lúa ra đòng

Mẹ còn gọi nước ngoài sông chảy về

Ngủ đi, mẹ bảo hàng tre

Gọi cơn gió lượn quanh hè ru con

Đêm về níu mảnh trăng non

Yêu con trăng đến nôi con trăng cười

 

-- Chúc Thanh

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chị Thiên Kim sinh trưởng vào thập niên năm mươi của thế kỷ trước, trong một gia đình khá giả có cửa hiệu buôn bán ở phố Ngã Giữa, đường Phạn Bội Châu, Huế (nay là đường Phan Đăng Lưu). Hồi học trường Đồng Khánh chị đã nức tiếng hoa khôi, nên mỗi lần tan lớp, có nhiều “cái đuôi” theo về tận ngõ, hoặc trồng cây si trước cổng đợi tan trường...
Sáng sớm, vừa mở di động vào messenger gặp ngay tin nhắn của Duyên. Sững người. Rồi cười. Sao thế nhỉ? Sao con bé lại hỏi câu ấy nhỉ? Đang định nhắn “Sao em biết?” thì giật mình, xóa chữ đi lùi, sửa lại...
Ông Hương Cả làng Ngọc Thạnh nổi tiếng mát tay, tuy là chức sắc trong làng nhưng người làng ít kêu ông là ông Hương Cả mà họ kêu là thầy Hai. Thầy Hai bốc thuốc Nam rất hiệu nghiệm, ai bị bệnh gì cũng tìm tới thầy Hai. Thầy Hai xem mạch và bốc thuốc làm phước chứ chẳng phải lấy tiền...
Tôi và Hùng giận nhau đã hơn tuần lễ sau một trận cãi vã dữ dội, chúng tôi quyết định xa nhau. Khuôn mặt cương nghị tuấn tú của chàng với nụ cười ngạo nghễ luôn luôn ám ảnh tôi...
Người chồng cô có một số phận khá kỳ lạ. Anh sinh ra trong một gia đình nghèo khó trong vùng đồng bằng sông Cửu Long...
Thơ của ba nhà thơ: Nguyễn-hoà-Trước, Trần Hạ Vi, Trần Yên Hòa...
Kể lạ, ở “nước non mình”, bút hiệu của các nhà sáng tác qua nhiều lãnh vực văn chương, thi ca, âm nhạc, hội họa, nghiên cứu phê bình, truyền hình, báo chí, diễn viên, có bút hiệu/danh, là Sơn [không kể Sơn ở đầu như Sơn Nam, Sơn Tùng, Sơn Vương…] là đông vô số kể. Thiếu Sơn, Triều Sơn, Trúc Sơn, Phạm văn Sơn, Trịnh Công Sơn, Mai Sơn, Phong Sơn, Vân Sơn, Trần văn Sơn, Linh Sơn, Trần Áng Sơn, Từ Sơn, Vinh Sơn, Tiến Sơn, Cao Sơn, Ngô văn Sơn, Lê Thái Sơn, Nguyễn Lê La Sơn, Lê Tây Sơn. Chu Sơn, Tùng Sơn, Hoài Sơn, Đào Bá Sơn…Trong đó hai ông Sơn thi sĩ là….đáng yêu nhất. Nguyễn Đức Sơn và Nguyễn Bắc Sơn. Đáng yêu, vì hai ông này đều có tài, đều có cái lạ trong thơ, lẫn ngất ngư, ngất ngưỡng, ngất ngây trong đời sống.
Chị Hương đẹp lắm! Một vẻ đẹp đài các sang trọng của một Giai nhân xứ Huế. Dáng người dong dỏng cao, thanh thoát, nước da trắng hồng, mái tóc óng mượt buông lơi xõa sau bờ vai tròn. Đặc biệt chị có đôi mắt đẹp và yên bình như mặt nước hồ thu...
Bao năm qua, đã đến sống trong làng chài từ lâu lắm, đã làm bạn kéo lưới qua nhiều chủ ghe, chủ tàu cá, Tư Dầm vẫn nghèo, vẫn túng, không hề sắm nổi cho mình chiếc ghe câu để tự kiếm sống qua ngày.
Trại Sikiew, đêm văn nghệ mừng Năm Mới diễn ra trên Bãi Đá năm ấy có vài giọng ca gây bất ngờ. Đầu tiên phải kể đến Vân Đại Bàng với bài hát Đường Xưa Lối Cũ hay thần sầu, bà con vỗ tay rần rần...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.