Hôm nay,  

Lần Đầu Csvn Thú Nhận Thua Trận Tết Mậu Thân ’68

16/07/199900:00:00(Xem: 5516)
WASHINGTON.- Theo một bài báo của ký giả Marcella Bombardieri đăng trên báo “Washington Post” thì hôm tháng rồi, một nhóm người Mỹ đã có một thắng lợi trong khôn khéo. Họ đã được nghe những nhân vật chính thức cao cấp của CSVN, lần đầu tiên, thừa nhận rằng CSVN đã thua trong trận Tết Mậu Thân, rằng họ đã phạm những lỗi lầm tai hại và làm cho cuộc chiến leo thang.
Phan Doãn Nam, một cựu nhân viên bộ Ngoại giao nói, “Chúng tôi không đúng 100 phần 100” khi ông nói về vụ Tết Mậu Thân, năm 1968 trong đó CSVN đã phóng ra một cuộc tổng tấn công gây cho họ nhiều thiệt hại nặng.
Theo ký giả Marcella Bombardieri thì sụ bình luận đơn giản đó chứa nhiều ý nghĩa. Trong khi các lỗi lầm của Hoa kỳ từ lâu vẫn còn là đề tài cho sự tự kiểm và thảo luận thì CSVN thường cho rằng họ luôn luôn thắng lợi. Những lời nói của ông Nam quan trọng về hai phương diện: thứ nhứt là sự thẳng thắn chưa từng thấy và thứ hai là nó đánh dấu sự khác biệt với lịch sử chính thức của Đảng cho rằng “vụ Tết Mậu Thân là một thắng lợi vĩ đại chưa từng có”.
Hơn thế nữa, trong 3 ngày nói chuyện, nhóm học giả Mỹ kia đã nghe được những nghĩa bóng mà người Mỹ đã không nhận thức được trong cuộc hòa đàm ở Ba lê cách đây 30 năm.
Ký giả nói trên cho biết rằng ông đã tới Việt nam cùng với một nhóm 5 học giả Hoa kỳ và một cựu đại tá của lục quân Mỹ để thảo luận với kẻ thù cũ trong bảy lần gặp gỡ với mục đích thử xem có những sự hiểu lầm nào thường ám ảnh trong dĩ vãng.
Theo ký giả Marcella Bombardieri thì năm 1967, Bắc Việt đã bỏ lở một cơ hội để nói chuyện hòa bình hồi mùa thu năm ấy khi Hoa kỳ sẳn sàng muốn nóI chuyện một cách nghiêm chỉnh: họ đã cắt đứt sáng kiến bí mật để đi tới kế hoạch hòa bình có cái tên là “PENNSYLVANIA”, vì họ đang chuẩn bị cuộc tổng tấn công Tết Mậu Thân mà họ nghĩ rằng họ sẽ thắng lợi vì tính cách bất thần của nó.
Theo ký giả Bombardieri thì chính trận đánh Tết Mậu Thân đó của Cộng sản Bắc Việt đã làm cho chiến tranh Việt nam kéo dài ra thêm, chứ không rút ngắn nó lại. Vì qua trận đánh đó Cộng sản đã làm cho phe diều hâu Mỹ mạnh hơn và đã giúp đưa ông Nixon vào Tòa Bạch Ốc. Đồng thời Bắc Việt cũng tiêu diệt đồng minh của họ ở miền Nam - Mặt trận Giải phóng quốc gia - và gây khó khăn cho chính phủ Saigon.

Khi các cuộc thương thuyết hòa bình bắt đầu mấy tháng sau đó thì đôi bên đều bị quá nhiều vết thương và đều ngờ vực để có thể tiến hành những cuộc thương thuyết có hiệu quả nếu nó được tiến hành một năm trước đó dưới chiếc dù của sáng kiến PENNSYLVANIA. Phần lớn các sự thiệt hại về chiến tranh Việt nam đã xảy ra sau khi các cuộc thương thuyết hòa bình ở Paris bắt đầu.
Mặc dầu cộng sản đã bị thiệt hại từ 33.000 tới 58,000 quân trong trận đánh Tết Mậu Thân, nhưng đường lối chính thức của Hà nội là cho rằng trận đánh đó là một thắng lợi lớn vì nó bẻ gãy ý chí xâm lược của Hoa kỳ và chuẩn bị cho hòa bình.
Một trong những người có tham dự cuộc hòa đàm Paris, ông Nguyễn khắc Huỳnh, nói rằng một trong những chính sách ngoại giao của chúng tôi là tìm cách giúp đỡ cho các phần tử chủ hòa. Nhưng chúng tôi biết rằng trong một chừng mực nào đó, vụ tấn công Tết Mậu Thân tăng cường xu hướng hiếu chiến trong chính phủ Johnson. Về phần tướng CSVN Nguyễn đình Ước thì ông nói rằng: “Các mục tiêu lúc ban đầu của chúng tôi quá cao, và vì cuộc tấn công kéo dài trong các thành phố, sự thiệt hại của chúng tôi quá lớn.”
Quan điểm của tướng Trần văn Trà cũng tương tợ. Năm 1982, trong cuốn sách của ông “Kết thúc cuộc chiến 30 năm”, ông cũng cho rằng Hà nội đã đặt ra những yêu cầu quá sức của chúng tôi lúc bấy giờ. Hiện nay thì ký giả Bombardieri có thể thấy rằng những người đối thoại với ông cũng có những lời tuyên bố giống như vậy.
Tuy nhiên cho tới nay, ông Bombardieri vẫn biết rằng công sản khó lòng thú nhận hết cái giá mà họ đã trả cho chiến tranh. Khi ông theo học Việt Ngữ ở Saigon, ông rất lấy làm chán nản khi nghe các giảng sư của ông cứ giở giọng bám vào đường lối của Đảng mặc dầu rõ ràng là nó hết sức mâu thuẫn. Nhưng dù sai thì những người Việt nam đối thoại với ông hiện nay cũng đã cố gắng để chia xẻ các thông tin với ông.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
... không ai có thể phủ nhận được sự tận tụy, cùng tấm lòng vị tha, của hằng vạn giáo viên trên khắp nẻo đường đất nước. Xin chân thành cảm ơn các em, các cháu – những cô gái Việt Nam vô danh và thầm lặng – đã vì những mầm non bất hạnh mà hy sinh, và trao trọn tuổi thanh xuân, để tương lai của xứ sở đỡ được phần đen tối.
Ngoài mặt ai cũng tưởng đảng Cộng sản Việt Nam đang “sống hùng”, “sống mạnh”, nhưng bên trong lại đang lo tranh đấu chống cuộc chiến tư tưởng để bảo vệ chế độ...
Nếu cha mẹ cũng như ông bà và chú bác của Lucas vẫn cứ im lặng cam chịu và chấp nhận chế độ hiện hành thì trong tương lai gần con bé sẽ được giám sát bởi đôi ba cái camera, chứ (e) không phải một...
Theo tôi thì “các vị cán bộ” này đều vẫn ngủ rất ngon vì họ được bảo vệ rất kỹ trong những căn “nhà gỗ triệu đô” bởi chế độ hiện hành. Qua lệnh xử phạt “500 triệu đồng và cho tồn tại ‘biệt phủ’ của gia đình ông Phạm Sỹ Quý” ở Yên Bái, mọi người đều thấy được cái tâm, cũng như cái tầm, của những người hiện đang nắm quyền bính ở Việt Nam. Đất nước này tuy không nằm trên đường xích đạo như Ecuador nhưng số phận thì e đen đủi hơn nhiều...
Tuổi trẻ Việt Nam sống dưới chế độ Cộng sản thì phải “vừa hồng, vừa chuyên”, ai không đạt tiêu chuẩn sẽ bị loại khỏi hàng ngũ “hạt giống đỏ”. Nhưng tình trạng “khô đoàn, nhạt đảng” và “phai nhạt lý tưởng Mác-Lênin, Tư tưởng Hồ Chí Minh” lại đang đe dọa sự tồn vong của chế độ. Về tổng thể, điều này không mới, nhưng tính “đại trà” (tràn lan) của tình hình này đã khiến đảng Cộng sản Việt Nam lo sốt vó. Vì vậy, đảng đã chỉ thị phải khẩn trương chống đỡ.
May mắn là những trường hợp “đáng tiếc” như thế không nhiều. Dù hết sức nỗ lực từ nhiều năm qua, Ủy Ban Nhà Nước Về Người Việt Ở Nước Ngoài (NVNONN) cũng chỉ thu dụng được chừng năm bẩy tên vô loại loanh quanh ở phố Bolsa, thôi: Nguyễn Phương Hùng, Hoàng Duy Hùng, Vũ Hoàng Lân, Nguyễn Ngọc Lập, Nguyễn Trường…
Trên nóc chợ có dựng tượng Nguyễn Trung Trực bằng đồng. Pho tượng nhỏ, kích thước chỉ bằng một người thường, và không có đường nét nào đặc biệt, ngoại trừ đôi mắt. Ngó buồn thảm thiết!
Cộng sản Việt Nam nhìn đâu cũng thấy kẻ thù và các “thế lực thù địch, phản động”, nhưng chúng là ai mà làm điện đầu nhà nước? Hỏi cho vui vậy thôi chứ Công an biết hết. Không dám bắt vì chúng nói đúng những việc đảng và nhà nước ngồi lên Hiến pháp và Pháp luật...
Vài hôm trước, trước khi “toàn dân nô nức” kỷ niệm Ngày Giải Phóng Thủ Đô (lần thứ 68) nhà thơ Hoàng Hưng đã viết một câu ngăn ngắn (và hơi khó hiểu) trên trang FB của ông: “Sắp đến ngày 10/10 ! Biết bao người con tinh hoa của Hà Nội vui mừng đón ngày ấy rồi tan nát cả đời sau ngày ấy huhu…”
Trong mọi tình huống “tự diễn biến, tự chuyển hóa” không đâu nguy hiểm bằng trong hai lĩnh vực an ninh và quốc phòng, vì sự tồn vong của chế độ CSVN hoàn toàn lệ thuộc vào Công an và Quân đội...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.