Hôm nay,  

Thơ Thơ

17/07/200600:00:00(Xem: 1954)

Tình Khúc Chiều Thu

Vườn thu nắng tỏa nhẹ nhàng
Bướm xanh ghé xuống hoa vàng làm quen
Gío đùa, bóng lá nghiêng nghiêng
Nép trong cánh lá, làm duyên, hoa cười
Hoa cười, nụ thắm, màu tươi
Bướm xanh đứng ngẩn ngơ người nhìn hoa...
Bướm trao phấn bướm làm quà
Tặng hoa, ngỏ ý, mặn mà cầu thân
Hoa, sau một phút phân vân
Dịu dàng cùng bướm ân cần trao hôn...
Gió reo như hát trên cồn
Du dương tình khúc ru hồn chiều thu...

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Vẫn Một Tâm Tình

Mây vẫn chiều nay đậm nét tơ
Ở trong tâm ý chút thương chờ
Có nghe hơi lạnh về trong gió
Và có chút buồn trong ý thơ

Em vẫn chiều tan sắc lụa hồng
Mười năm sóng nước vẫn đầy sông
Bên bờ lau lách ta im đứng
Đừng nhắc- ôn chi chuyện của lòng

Buổi gió xé cờ tơi tả bay
Ta về áo trận máu vương đầy
Mẹ nhìn đôi mắt thân thương quá
Nên bước đời ta ướp đắng cay!

Em vẫn hồn nhiên tuổi đôi mươi
Chưa quen sương gió vẫn yêu đời
Làm sao em biết tâm ta nhục
Nhìn cảnh đời đang nát tả tơi...

Bước tiễn đi người mắt đỏ au
Em quên giữ ý - khóc nghẹn ngào
Mẹ cha, anh chị đôi mi chớp
Ta bước đi - nằng nặng bước đau

Khi bão đời tan - nắng tự do
Lắm đêm kinh hãi nhớ con đò
Quê hương sao vẫn nhiều oan nghiệt
Tuổi của mùa xuân nặng ý lo

Em vén mây trời xoã tóc bay
Đời xa bước chậm ý sâu dài
Sông xưa sóng lớn em thay bến
Hạnh phúc em cười! Ta đắng cay...

Mười mấy năm trời vẫn chưa quen
Trong tâm vẫn tự biết thân hèn
Tám năm tù ngục ngàn đêm nhớ
Đất nước, tình yêu ý muộn phiền...!

Thy Lan Thảo

*

Ta vẫn còn yêu

Seattle vào Hạ không còn mưa,
Cảnh đẹp nên thơ sao lòng thấy thiếu"
Quá xa rồi! Bao giờ em mới hiểu,
Cả đời ta khao khát được bên nhau,
Và đã yêu như mới gặp lần đầu,
Cũng rộn rã, bồi hồi từng nhịp thở,
Cũng thao thức hằng đêm vì nhung nhớ,
Cũng ghen hờn mỗi lúc nghi ngờ em,
Nếu cuộc đời toàn hoa gấm, ấm êm,
Thì đâu có những cuộc tình tan tác,
Em chối từ nên đời ta mất mát,
Trăm vạn lần ta vẫn nói: Còn yêu.
San Jose nhớ Pière 39 nhiều,
Ocean Side nhớ Space Needle mỹ lệ,
Dù chia ly giữ trong tim em nhé,
Trăm vạn lần! Ta vẫn nói: Còn yêu!

HoàngYến

*

Tự Vịnh

1/4
Thoáng bốn mươi Năm Tớ có nàng,
Từ thời Bính Ngọ, sớm Thu sang (*).
Em luôn chăm chút lo cơm áo,
Tôi mãi siêng năng giúp Nước, làng.
Con cái Trời ban đều hiếu thảo,
Rể dâu, Chúa phú thảy hiền ngoan.
Hoàng-Thiên cháu nội, duy tôn một,
Tứ thập tròn trăng(**), trọn mọi đàng.

2/4
Tứ thập tròn trăng, trọn mọi đàng,
Hàng ngày thăm “net” tớ lang thang.
Tìm anh tín cẩn trao thơ đến,
Kiếm chị đồng tâm gởi phú sang.
Thi pháp căm hờn, thương nước Việt,
Văn phong uất hận, xót dân Nam.
Ai người đồng cảm E-mail lại,
Cứu Nước, cùng dâng kế luận bàn.

3/4
Cứu Nước, cùng dâng kế luận bàn,
Đồng lòng giành lại dải Giang San.
Vùng lên tận diệt bầy gian ác,
Đứng dậy xua tan lũ sói lang.
Đâu nữ anh thư con Bách Việt,
Nào chàng tuấn kiệt cháu Hồng-Bàng"
Dồn tâm góp trí tiêu trừ qủy,
Đấu cật chung lưng vực nước Nam.

4/4
Đấu cật chung lưng vực nước Nam,
Nêu cao chính nghĩa lá cờ Vàng.
Ba Miền, phụng chỉ chờ quân lệnh,
Nam Bắc tuân hành đoạt xóm làng.
Khắp cõi Sơn Hà vui giải phóng,
Mọi nơi Đất Nước thỏa reo vang.
Tầng tầng, lớp lớp... ngời hy vọng,
Bách Việt nâng cao cánh phượng hoàng.

Joseph Duy-Tâm (03-07-2006)

(*) 17-07-1966 (Đầu Thu, Năm Bính Ngọ) (**) 40 Mùa Thu tình trọn vẹn (17-07/1966 - 2006)

*

Tự Vịnh (Bài Họa)

1/4
Bốn mươi năm trước kết duyên nàng,
Bao độ Thu qua, Thu lại sang.
Em đã vẹn tình cùng lối xóm,
Anh đà trọn nghĩa với dân làng.
Trai thanh khéo léo, tìm dâu thảo,
Gái lịch khôn ngoan, kiếm rể ngoan.
Phúc đức Ông Bà con cháu hưởng,
Bình an lạc thú tựa Thiên đàng

2/4
Bình an, lạc thú tựa Thiên đàng,
Muốn hỏi Cụ Trời phải bắc thang.
Đã lắm bợm già, ra vẻ quý,
Biết bao trưởng giả học làm sang.
Thơ không tán tụng cương thường Việt,
Phú chẳng khen lao đạo lý Nam.
Xin góp lời hay cùng ý đẹp,
Tô bồi xã tắc mới nên bàn.

3/4
Tô bồi xã tắc mới nên bàn,
Nước mất đau lòng chép vạn san.
Ngoài mặt trá hình nòi bạch phượng,
Trong lòng giấu mặt giống sài lang.
Nhân tình chẳng hám gây oan nghiệt,
Thế thái không ưa tạo bẽ bàng.
Già trẻ vùng lên cùng diệt Cộng,
Kỷ cương thống nhất một nhà Nam.

4/4
Kỷ cương thống nhất một nhà Nam,
Tú khí, chung linh lắm bạc vàng.
Đoạt lại sơn hà toàn phố thị,
Thu về xã tắc khắp thôn làng.
Toàn dân hớn hở lời ca nhuyễn,
Cả nước reo mừng tiếng hát vang.
Nghìn trước, nghìn sau cùng mục đích,
Tô bồi Văn hóa Việt huy hoàng.

Trường Giang (4/7/2006)

*

Lệ Thu

Trời chuyển lạnh rồi. Thu đã sang!
Song thu nắng lụa trải tơ vàng
Màu thu vừa chớm tô hồng lá
Đã ửng sầu thu, nét điểm trang

Nguyên thủy, sầu thu vốn điệp trùng
Trong từng cánh gió, tiếng thơ rung
Khi Thu rắc lá vàng muôn nẻo
Là lúc tình thu đẹp não nùng

Thu đẹp vì Thu chứa mạch sầu
Sầu thu, tâm sự gởi về đâu"
Mà mây rong ruổi miền vô định
Mà nguyệt bơ vơ giữa địa cầu"""

Mà gió ôm choàng vai núi thu
Sầu thu, núi khóc giữa sa mù
Chia đau cùng núi, sương rơi lệ
Lệ khóc thương đời, thương ý thu....

Thu khóc thương rừng, thương lá rơi
Lá rơi, lưu lạc bốn phương trời
Còn ta, ta khóc hờn vong quốc
Khóc nhánh sông chia, khóc phận Hời!

Ngô Minh Hằng

*

Người Em Gái Hồ Tây

Em bé gái Hồ Tây
Mắt em trong như gương
Tuổi chưa tròn mười lăm
Em đón khách bên đường
Tóc rối đôi vai gầy
Người em gái Hồ Tây
Bờ môi hồng nhợt nhạt
Ân cần em mời mọc
Tôi cúi đầu đi nhanh

Trong em là Quê Hương
30 năm đổi mới
Ai cướp  tuổi thơ ngây
Của người em vô tội
Bóng đèn đường vàng vọt
Tôi chợt thấy xót xa
Trên bầu trời sâu thẳm
Ánh trăng soi lòng em
Ánh trăng buông huyền dịu
Cỏ mềm ướt sương đêm
Lòng tôi rối tơi bời
Người em gái Hồ Tây
Quê hương tôi ưu việt!
Sao em phải thế này"

Hồ Tây ôi Hồ Tây
Tôi đi giữa đường thương
Mà môi tôi mím chặt
Mắt tôi mờ hơi sương
Hơn 20 năm lưu lạc
Tôi tò mò về thăm
Quê tôi chừ thế đó
Tôi đi từng bước thầm

Tôn Thất Phú Sĩ

*

Phượng tím

Phượng tím nở cùng khắp đó đây
Từng chùm, chùm tím ngát trên cây
Những con đường lạ trồng hoa tím
Màu tím thật buồn man mác say
Hình như phượng tím phía chân trời
Phượng tím làm em nhớ ngậm ngùi
Nhớ xưa phượng đỏ cành xanh biếc
Mùa hè thương tiếc chiếc hoa rơi
Từng hàng phượng tím đứng chơi vơi
Cứ tưởng quê nhà ...ôi xa xôi
Phượng có nở đầy đường phố cũ
Một trời thương nhớ thắm muôn nơi
Ngày xưa hoa phượng đỏ đầy rơi
Là lúc hè về khắp mọi nơi
Từ buổi chiều nào xa cách mãi
Là lúc lòng ta rất nhớ người
Tuổi ngọc ngà ôi! mây nước trôi
Tuổi học trò ai cũng quá rồi
Phượng đỏ ngày qua tận cuối trời
Chỉ còn phượng tím đọng trong tôi
Chiều nay thung lũng đầy hoa tím
Mà chẳng tìm đâu phút ấm êm
Màu phượng tím đầy thương với  nhớ
Phượng của...ngày xưa rụng ngát thềm

Ngọc Bích

*

Thơ Đấu tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, của thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giả nào cảm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gửi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.


Bản Trường Ca Thứ Bảy

(Gởi người anh em bên kia giới tuyến)

Gió thu lạnh, từng lá vàng run rẩy
Cây trơ cành buồn bã hứng trời sương
Tôi viết tiếp bản trường ca thứ bảy
Chút lòng người vong quốc gởi quê hương !

Một quê hương bên kia bờ đại hải
Nửa địa cầu vời vợi cánh chim bay
Quê tôi đấy, dân đau thương quằn quại
Tôi xa quê, lòng nhớ qúa, đêm ngày!

Xưa, đẹp lắm, từng bờ sông, ngọn núi
Giặc tràn về, tất cả trắng màu tang
Hăm mấy năm tôi chờ cơn gió nổi
Tôi đợi Kinh Kha phất ngọn cờ vàng!

Anh hỏi chúng tôi sao yêu đất nước
Lại âm thầm rời bỏ để ra đi
Và chị hỏi vì sao yêu tổ quốc
Cần bàn tay xây dựng lại không về """

Tôi thẳng thắn trả lời anh và chị
Giận cũng đành. Tôi nói thật lòng tôi
Nếu còn đó, một độc tài đảng trị
Tôi có về, về tranh đấu mà thôi!

Quê hương đấy nhưng tôi không ở được
Cũng không về đóng góp bởi vì sao"
Bởi Bác Đảng qúa tham tàn, bạo ngược
Hút máu dân đen, xiết họng đồng bào!

Hai chúng ta ở hai bờ giới tuyến
Hai con đường, lý tưởng nghịch chiều nhau
Tôi yêu tự do, công bình, chính thiện


Chế độ do dân lựa chọn, dân bầu

Đường anh chị rắc gieo mầm oan nghiệt
Nào giáo điều, nào lừa mị, gian tham
Nào khủng bố, nào tù lao, tiêu diệt
Nên căm hờn đầy dẫy Bắc Trung Nam!

Tôi nói thế nếu anh không vui lắm
Thì xin nhìn đất nước một lần xem
Có phải dân lành đói ăn, rách mặc
Chẳng tự do, không một chút nhân quyền"

Dòng Bến Hải, Đảng chia đôi vĩ tuyến
Rồi Đảng xua quân xâm lược miền Nam
Có phải Đảng ném thương binh xuống biển
Đoạn tôn danh người ..."mất tích"...vinh quang"

Có phải Đảng đã trả thù ác độc
Dân miền Nam sau khi cướp miền Nam
Nhãn "Cải tạo", mác "khoan hồng, học tập"
Thực chất giết người quỷ quyệt, dã man"

Có phải Đảng chặt cây rừng, trộm gỗ
Để lụt hàng năm nước nổi, dân chìm"
Cứu trợ gởi về, tiền kia Đảng giữ
Hiện vật nhập kho. Dân đói, đứng nhìn"

Có phải đất dân Đảng thu, Đảng lấy
Dân biểu tình đòi, Đảng trả lại chưa"
Có phải khắp nơi lòng dân chán ngấy
Những oán hờn cao chất ngất đơn thưa"

Có phải Đảng bán dân làm nô lệ
Hết hạn rồi chẳng nhận họ về không"
Nước người trả. Đảng làm ngơ, mặc kệ
Chỉ dân đen là thân phận khốn cùng!

Có phải trẻ thơ bao em thất học
Đêm vỉa hè, ngày bới rác tìm cơm
Trường lớp thiếu nhưng hotel vẫn mọc
Dân không nhà nhưng Đảng lắm sân golf"

Có phải Đảng bôi đen dòng lịch sử
Dạy trẻ thơ thù hận, dối gian không"
Trăm năm trồng người, người thành công cụ
Luồn cúi Nga Tàu, khinh rẻ tổ tông

Có phải thiếu niên đốt đời xuân trẻ
Để tương lai không là thoáng phân vân"
Em gái mười hai môi tô, mắt vẽ
Ai thắp đèn hồng mời mọc thiêu thân"

Có phải Đảng, đỉnh cao ngồi chễm chệ
Trên ngai vàng, lòng chẳng xót thương dân
Kiểu bạo chúa, reo cười trên máu lệ
Trên bạc vàng, trên quyền lực, phi nhân"

Đảng và dân rõ ràng hai giai cấp
Đảng sang giàu, dân nghèo đói,đau thương
Đảng thống trị và người dân bị trị
Đảng tàn hung, dân khốn cực trăm đường!

Lệ đã thấm. Mầm xanh từ lòng đất
Đã nẩy chồi, đang lớn giữa quê hương
Dân Việt Nam với tinh thần bất khuất
Sẽ vùng lên mà rửa mối căm hờn

Anh thừa biết những lời tôi nói: ĐÚNG
Nên lo buồn mà chẳng dám nghe thôi
Đừng sợ nữa. Hãy nhìn vào sự thật
Để thương thân và thương đến giống nòi

Thế giới ngoài kia từng ngày biến chuyển
Những Bắc Hàn, Đông Đức, những Nam Tư
Khối Cộng Sản đang đi vào cõi chết
Vì lòng người bừng tỉnh giấc hoang mơ...

Thì hỡi chị, hỡi anh và hỡi bạn
Cùng chúng tôi, ta bước lại từ đầu
Hãy thành thật cho tình không đơn bạc
Muốn vườn tươi, phải diệt những loài sâu!

Muốn đất nước kịp người trong hội mới
Muốn ta không mai một chính đời ta
Muốn dân tộc tương lai không mù tối
Muốn ấm no hạnh phúc tới muôn nhà

Thì ta phải đập tan đời áp bức
Phá gông xiềng đòi dân chủ, tự do
Một thể chế chính quyền dân tạo dựng
Phải không anh" dân Việt vẫn mong chờ"""

Tôi đang nói với anh lời chí thiết
Bằng con tim, bằng chân thật, tình người
Anh chẳng muốn nghe như tôi vẫn biết
Trong lòng anh, nguồn thác đã ngầm khơi...

Dòng thác đó lớn dần, lan rộng mãi
Trong trái tim người tiến bộ các anh
Thành những dòng sông hướng về đại hải
Cùng với muôn lòng, đốt lửa đấu tranh!

Ngày anh về, quê hương vui biết mấy
Cả ba miền vàng rực bóng cờ xưa
Anh đọc lại bản trường ca thứ bảy
Nhìn anh, tôi cười. Mắt biếc. Xinh chưa"""

Ngô Minh Hằng

*

Về Làm Chi"

Về chi ai, nhắc chi em
Cũng quanh quẩn rối, cũng lem-nhem tình
Ai về, hỏi chuyện chúng mình
Bao nhiêu năm có giữ xinh màu cờ"
Về chi cho miệng trẻ thơ
Thêm câu buồn tủi vết nhơ “Việt kiều”

Ý Nga

*

Cảm Đề Bức Tượng TIẾC THƯƠNG

Dù cho năm tháng xoay vần,
Vẫn lòng hoài niệm mỗi lần ngang qua
Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa,
TIẾC THƯƠNG Bức Tượng thiết tha nghĩa tình.
Chân dung thấp thoáng lung linh,    
Mặt trời chiếu tỏ bóng hình xanh lam
Tổ Quốc Danh Dự bao hàm
Trách Nhiệm Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa
Quyết tâm giữ nước giữ nhà,
Hy sinh tánh mạng xông pha sá gì        
Chiến trường quân sử còn ghi:
Bình Long, An Lộc, Củ Chi địa đầu;
Khe Sanh, Rừng Sát tiến sâu,
Năm Căn, Vàm Cỏ, đâu đâu cũng lùng;
Cao Nguyên tiền tuyến giương cung 
Hậu phương bảo vệ tận cùng biển khơi
Miền Trung rừng núi xa xôi,
Lăng Cô, Mộ Đức, khắp nơi vuông tròn
Cộng quân Nam tiến Sài Gòn
Đưa bom, tải đạn, đường mòn xuyên qua  
A Sao, A Lưới, Đông Hà,
Mật khu Thiên-Trị phá đà vòng vây
Vì dân, anh dũng ra tay
Quê Hương hạnh phúc ngày ngày chỉ mong
Tương tàn huynh đệ vào tròng  
Do ai gây chiến tấn công thế này"
Mệnh Trời đành phải xuôi tay
Giã từ vũ khí đắng cay bùi ngùi
Hiên ngang "Súng Đặt Ngang Đùi"
Nợ nước đã trả, yên vui lìa đời 
Nhớ nhau tiễn biệt đôi lời:
Trên nơi Cõi Phúc thảnh thơi mọi đường
Biết bao đồng đội thân thương
Sa trường oanh liệt theo gương kế thừa!
Nhưng quân giặc vẫn chẳng ưa 
Nhẫn tâm bình địa, cày bừa nghĩa trang
Hận thù cả nắm xương tàn
Một màu đỏ khắp giang san ba miền
Cho dù cùm kẹp, chuyên quyền
TIẾC THƯƠNG Bức Tượng vẫn nguyên trong lòng!
Anh, người chiến sĩ trận vong
Vinh danh Quân Lực Con Rồng Cháu Tiên!

Đạo Sĩ

*

Vững Tiến

(Trước cao trào đấu tranh đòi dân chủ, đảng CSVN lúng túng, vội vã tung ra hàng loạt nghị định 38, 56, 57... để tự trấn an, nhưng đã vô tình tự chửi hiến pháp CH/XHCN/VN)

Trước khí thế, cuộn sóng đòi dân chủ
Đảng rung rinh, diễn vội tấm tuồng hề
Vốn ươn hèn, lạc huyễn hoặc u mê
Tung nghị định, đạp chân dung hiến pháp

Hành xử ấy, đậm thêm phần cẩu tạp
Cố nhe nanh, mong tự trấn an mình
Não trạng nghèo, đặc sệt tính gian manh
Lối vọng ngữ, mắc, giăng, đầy thủ đoạn

Đảng đổi mới, ẩn sâu vùng mây xám
Cố rêu rao, che phủ thuyết điêu tàn
Đầy dân lành, chìm bóng tối nghiệt oan
Bằng nghị định, thắt tim và trói não

Bản chất đảng, thiên trường ca nói láo
Chẳng ra gì, bầy dã thú, cuồng ngôn
Ta bước đi, trong chính nghĩa, Quốc hồn
Tim rực lửa, đứng lên thiêu bịp bợm

Ta vững tiến, đánh tan trò nhờm tởm
Đám Việt Gian nay cũng phải hết thời
Lũ quan thầy, Việt Cộng đã mòn hơi
Mặc chó sủa, đường ta, ta tiến bước.

Phạm Thanh Phương

*

Thỏa Dạ

Ánh quang rồi sẽ giạt màn sương,
Muốn thế nhân tâm phải quật cường.
Quyết diệt tập đoàn Khải với Dũng,
Thề trừ bè phái Mạnh cùng Lương.
Sinh viên khởi xướng toàn muôn cõi,
Bô lão vùng lên khắp bốn phương.
Được thấy Tự Do nơi đất mẹ,
May ra thỏa dạ kiếp tha hương.

Ngô Phủ

*

Niềm Quang Phục

Đấu tranh bất chấp dãi dầm sương
Nung đúc tâm tư những chí cường
Phật tử chen vai cùng kẻ Giáo
Tín đồ sát cánh với người Lương
Chung lòng nổi dậy trừ vong đảng
Đồng dạ đứng lên triệt đối phương
Trương ngọn Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ
Thanh bình đem lại một quê hương.

Phạm Hoài Việt

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

Lúc Đầu

Lúc đầu tôi không ăn
Cơm thừa của những người no tiếp tế
Tù ngục đói khổ là thế
Của ngọc thực tôi đâu dám chê
Nhưng sĩ diện con người ai cũng có
Mãi sau
Khi nhìn cái đùi của tôi nó to
Bằng cái tay người khác
Tôi nghĩ đây là điều không nên thoái thác
Tôi còn phải sống
Phải vượt khó khăn
Tôi gục mặt nhận ăn
Ăn luôn cả cay đắng nhục nhằn
Rồi cũng quen dần, bạn ạ.  (1983)

Nếu Ai Hỏi

Nếu ai hỏi tôi mong gì trong cuộc sống
Biết tôi tù, anh sẽ nói: Tự do!
Tôi đói lâu rồi, anh sẽ nói: Ấm no!
Không, không phải, anh lầm, trên đất Cộng
Những thứ đó đã trở thành huyễn mộng
Ai người ôm ấp chờ trông
Tất nhiên phải sống
Quằn lưng, quỵ gối trước quân thù
Trong cuộc trường chinh đọ sức với lao tù
Tôi chỉ có lời thơ ấp ủ
Và hai lá phổi gầy sơ
Để đánh kẻ thù, tôi không được hèn ngu
Để thắng kẻ thù, tôi phải sống ngàn thu!
 (1976)

Từ Tư Tưởng

Từ tư tưởng bước sang hành động
Phải có cầu ngôn ngữ giao thông
Trên giòng sông chuyên chính mênh mông
Đừng nghĩ chuyện xây cầu bắc cống!
Song ngôn ngữ ngày đêm vẫn sống
Âm thầm đưa tư tưởng sang sông
Qua muôn trùng hệ thống xiềng gông
Đảng ra sức dựng thay cầu cống
Thoát khỏi đầu là tư tưởng sống
Sẽ có ngày tạo những kỳ công!
 (1971)

Cửa Vào Tim

Vì cửa chính vào tim là mắt
Nên tiếng hát Trương Chi giữa chừng phải tắt
Và giọt lệ Mỵ Nương tuy rằng chân thật
Chỉ khiến ly trà càng thêm đắng ngắt

Thương Đôi Mắt

Thương đôi mắt không dám nhìn cái đẹp
Sợ rằng cái đẹp không vui!
Đôi mắt sẽ ngượng ngùng cúi xuống
Bàn chân thầm lặng quay đi......
Đôi mắt Trương Chi
Đôi mắt sinh ra đã nhìn đáy nước
Nấm mồ định trước, xanh trong...
Năm tháng xuôi giòng... lãnh đạm  (1964)

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Tối Cao tại Việt Nam đã đề nghị ngưng thi hành án lệnh hành quyết với tử từ Hồ Duy Hải để điều tra lại vụ án này, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do cho biết hôm 2 tháng 12.
Tuần báo OC Weekly đã viết twitter cho biết đóng cửa sau khi chủ nhân là công ty Duncan McIntosh Company đóng cửa tuần báo giấy một ngày trước Lễ Tạ Ơn.
Cha mất rồi. Em buồn lắm, vì không về thọ tang Cha được. Em đang xin thẻ xanh. Sắp được phỏng vấn. Vợ chồng em định năm sau, khi em đã thành thường trú nhân, sẽ về thăm Cha Mẹ. Ngày tạm biệt Cha lên đường đi Mỹ du học bốn năm trước, đã thành vĩnh biệt.
Tôi khẳng định những việc tôi làm là đúng đắn và cần thiết để kiến tạo một xã hội tốt đẹp hơn. Những gì tôi làm không liên can đến vợ con và gia đình tôi. Vì thế, tôi yêu cầu công an Hồ Chí Minh chấm dứt ngay việc sách nhiễu, khủng bố gia đình tôi.
Brilliant Nguyễn là một thanh niên theo trường phái cấp tiến và chủ thuyết Vô Thần (*). Chàng ta không tin ma quỷ đã đành mà cũng chẳng tin rằng có thần linh, thượng đế. Để giảm bớt căng thẳng của cuộc sống, theo lời khuyên của các nhà tâm lý và bạn bè, chàng ta đến Thiền Đường Vipassana ở Thành Phố Berkeley, California để thực hành “buông bỏ” trong đó có rất nhiều cô và các bà Mỹ trắng, nhưng không một ý thức về Phật Giáo
Có những câu chuyện ngày xửa ngày xưa mà chẳng xưa chút nào. Có những chuyện hôm nay mà sao nó xa xưa vời vợi. Chuyện ngày xưa... Có một ngôi chùa ở vùng quê thanh bình, trước mặt là đồng lúarì rào, cánh cò chao trắng đồng xanh. Trong chuà có vị hoà thượng già hiền như ông Phật, lông mày dài bạc trắng rớt che cả mắt...
Ông Gavin Newsom, Thống đốc tiểu bang California, đã tuyên bố ân xá cho hai người đàn ông từng dính vào hai vụ hình sự khác nhau khi họ mới 19 tuổi và đang mong muốn không bị trục xuất về Việt Nam.
Hoang Nguyen, 43 tuổi, bị bắt và bị truy tố về tội trộm sau khi bị cho là đổi nhãn giá trên hơn ba mươi chai rượu vang tuần trước, theo hồ sơ tòa.
Bé ngọc ngà của Mẹ cố thở chút không khí ít oi còn trong buồng phổi. Giây phút cuối. Để ngàn sau dân Hong Kong sống xứng đáng Con Người.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.