Hôm nay,  

Csvn Đòi Quản Thúc Ở Hotel: Db Sanchez Từ Chối Đi Vn

4/8/200600:00:00(View: 5611)
LITTLE SAIGON -- Nữ dân biểu liên bang Loretta Sanchez hôm Thứ Sáu đã tới thăm tòa soạn Việt Báo, trình bày về chuyện nhà nứơc CSVN gây nhiều cản trở cho chuyến đi Việt Nam của bà.

Bà nhắc lại rằng Bà Tôn Nữ Thị Ninh với tư cách viên chức cao cấp Quốc Hội CSVN đã gửi thư mời bà tới thăm Việt Nam với cam kết rằng văn phòng Quốc Hội CSVN sẵn sàng “hoan nghênh Dân Biểu Loretta Sanchez tới thăm bất cứ khi nào và sẽ đưa bà Sanchez tới thăm bất cứ người nào tại bất cứ nơi nào trên lãnh thổ Việt Nam,” nhưng rồi ngày 5-4-2006 thì bà Sanchez nhận thư từ bà Ninh nói là rất tiếc, VN không tiếp đón bà được vì bận đón phái đoàn Chủ Tịch Hạ Viện Mỹ Dennis Hastert.

Bà Sanchez hỏi phóng viên VB, “Quý vị có tin lời họ không"”

Bà tiếp, thực tế, cùng ngaỳ thì Bộ Ngoại Giao CSVN cấp visa cho dân biểu Barbara Lee mà không thấy cớ gì bận rộn.

Tức khắc, bà Sanchez xin tháp tùng phái đoàn Hastert, và ông Hastert đồng ý mời bà đi chung phaí đoàn, trong đó bà Sanchez sẽ có 2 ngày tại Sài Gòn và 5 ngày tại Hà Nội.

Chính phủ CSVN hết cớ từ chối, liền ra điều kiện là chỉ cấp visa cho bà Sanchez với điều kiện:

-- không đồng ý để dân biểu Sanchez vào Sài Gòn, chỉ đồng ý tới Hà Nội;

-- phải ở trong khách sạn, chỉ tới những buổi họp mà chính phủ CSVN đồng ý cho bà dự.

Bà Sanchez gọi đó là “Hotel-arrest” (quản thúc tại khách sạn) và từ chối, không đi nữa.

Bà giải thích, bà nói với Chủ Tịch Hạ Viện Hastert rằng bà không để bị quản thúc như thế.

Ông Hastert đồng ý, và nói, “Nếu bà chỉ ở trong khách sạn và nếu bà không làm được việc mà các cử tri bà đại diện mong muốn, thì bà đừng nên đi VN làm chi.”

Trong bài báo Los Angeles sáng Thứ Sáu, Dân biểu Sanchez cho biết bà muốn tới VN là để gặp gỡ các nhà bất đồng chính kiến, tù nhân chính trị và thảo luận về nhiều vấn đề với chính phủ Việt Nam, bao gồm các vấn đề như đoàn tụ gia đình, những vụ vi phạm nhân quyền, những hạn chế đối với hoạt động truyền thông và nạn mua bán phụ nữ ở Việt Nam.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
“Anh chỉ có một điều bận tâm hiện nay thôi. Đó là làm sao cho em và những người đi sau không bao giờ biết tới bệnh là gì.” Tôi thò tay qua bàn, xếp tờ báo kia lại và ném qua bàn bên cạnh. “Cuộc đời lạ lắm. Chúng ta không bao giờ hiểu được. Để anh bổ túc một ý kiến hôm trước, chúng ta không những chỉ
Buổi chiều, khi ông Tâm trở về, trời chưa tối hẳn. Hôm nay là ngày cuối ông ở Albany , cái thị trấn nhỏ bé miền cực Bắc New York . Hơn mười bảy năm ông đã ở đây, làm việc, chơi đùa, đi lang thang cà khịa với những người bạn Mỹ, uống những lon bia trước TV, dò dẫm từng bước chân trên những đụn tuyết,
Trời chiều, đèn đường vừa lên, anh ngẩng nhìn qua khung kính. Những dòng người xuôi ngược về trạm xe điện. Ly cà phê khen khét còn vương ở cổ. Cuốn sách dày cộm, nhìn muốn nản. Anh gấp lại, những dòng chữ không muốn đọc của ngày níu lại. Bước xuống phố, gió phất lạnh giữa mặt. Ngày đã đi và đêm tới.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.