Hôm nay,  

Thơ Thơ

05/04/200400:00:00(Xem: 5994)
Lễ chùa

Người về rắc rối cho nhau chửa
Mỏng dầy đời mỏng đã nhuộm nâu
Tóc hờ chấm vệt bờ vai dựa
Bỗng chốn hư vô lạnh da đầu

Cổng chùa dịu nhĩu khoe trong trắng
Ai ngóng mà chờ trả trăm năm
Vén nghìn tội lỗi em thần thánh
Ta lại hư hao việc tu hành

Chẳng đồi cùng núi sương phủ sớm
Chẳng rừng thăm thẳm cũng trơ vơ
Những trang kinh sách dăm hàng chữ
Tụng cả một đêm chỉ một tờ

Lưng chừng hơi thở chưa tàn hẳn
Chia nửa dại khờ giấc chiêm bao
Cuồng điên xua đuổi trăng nhiều chuyện
Soi mói hồn si buổi hẹn hò

Đừng hòng dụ dỗ ta mềm yếu
Chuông gọi hồng ân vọng mấy chiều
Sắc không" Sắc quá! Thơm hương phấn
Thiền quan ngủ gật nhập tương tư

Vô duyên lời Phật phải lên chùa
Bát Nhã thuyền chờ nơi phố xưa
Chắp tay khẽ nạy niềm tục lụy
Bể khổ từ đâu sóng cứ đùa

Niết bàn giác ngộ tự nơi em
Ẩn hiện chân như giữa bụi trần
Cà sa mấy bộ nhìn lạ lẫm
Nguýt người còn thiếu nợ nhân gian

KiếnAn

*

Chiến Sử Ngàn Năm Vẫn Nhớ Anh

Ngưỡng mộ chiến sĩ Liên Đoàn 81 Biệt Cách Dù.

An Lộc nghìn năm quân sử vẫn
Khuyên son chói rạng Biệt cách Dù

Lòng ta ngưỡng mộ trang anh kiệt
Gửi chí bình sinh với núi sông
Có những người trai quên tuổi trẻ
Sống trong sương gió rất kiêu hùng!

Một thuở non sông buồn ứa máu
Độc hà chia cắt lấy giang san
Cộng quân nhuộm đỏ trời phương bắc
Cuồng vọng tham tàn hướng đất Nam...

An Lộc buồn hiu vương khói súng
Giặc tràn hung bạo phá an lành
Cô giáo bỏ trường, dân bỏ xứ
Tiếng than khóc hận thấu trời xanh...

Giặc về như kiến như lang sói
Thế yếu quân Nam tử thủ thành
Máu hận ướt đầm bên thép súng
Anh hùng đâu kể sử lưu danh...

Tráng sĩ Kinh Kha sang sông Dịch
Yến tiệc tưng bừng thái tử Đan
Chiêu đãi anh hùng trăm thức quý
Người đi ...kỳ vọng của giang san...

Người đi sử sách nghìn trang viết
Một kiếm lên đường trĩu nặng vai
Ân tình đãi ngộ trang anh kiệt
Quên lấy thân làm chuyện tương lai

Đâu biết ngàn năm sau hậu thế
Tiễn Kinh Kha không rượu má đào
Anh hùng Biệt Cách vô An Lộc
Hào khí nghiêng trời ...gió xuyến xao!

Kinh Kha xưa lén đâm bạo chúa
Để trả ân tình thái tử Đan
Biệt cách Dù nhảy saut An Lộc
Thoả chí tang bồng đã trót mang!

Cộng quân tràn ngập khắp nẻo đường
Súng, pháo, tăng ...trời đất mờ sương
Tưởng chừng như kiến không vào lọt
Biệt cách Dù phá trận Đương Dương


Trực thăng quạt cánh ngang đầu giặc
Bất kể phòng không đan kín trời
Thiên thần Biệt cách vô ngay trận
Từng tổ tam tam đánh để đời...

Giữ một lời nguyền thề sát Cộng
Tay ghìm thép súng bám theo thành
Từ trong lòng địch hiên ngang quá
Tấc đất nào không nhuộm máu anh!

Từng trang tráng sĩ yên say giấc
Giữa chiến trường rực lửa máu tươi
Kinh Kha ngã xuống - Kinh Kha tiến
Biệt cách Dù - danh trấn muôn đời

Lũ giặc cuồng man đền nợ máu
Bỏ thành, bỏ súng mắt kinh hoàng
Triệu Tử Long chiếm thành An Lộc
Đâu cần yến tiệc thái tử Đan!!

Máu đẫm chiến bào - im tiếng súng
Nhà tan cửa nát xác bạn thù
Tìm đâu tiếng chó vui mừng chủ
An Lộc hoang tàn - hận thiên thu

Hào khí ngang trời không lui bước
Dáng anh kinh khiếp lũ cuồng man
Vì ai súng gãy quân tan tác
Lửa mắt ngời đau trước lệnh hàng...

Hơn hai mươi năm vẫn nhớ anh
Quốc sử ai mài kiếm dưới trăng"
Nuốt hận âm thầm anh đâu dễ
Quên bờ sông Dịch bước quân hành

Thương cảm về anh gợi ý thơ
Mùa xuân người vẫn đợi trông chờ
Một ngày phục hận anh so kiếm
Trả mối thù xưa - thoả ước mơ

Thy Lan Thảo

*

Anh hùng lỡ vận

Đường gươm anh lỡ bởi vì đâu"
Vận mệnh trớ trêu qúa cơ cầu
Lỡ bước anh hùng đành ôm hận
Treo cung rừng vắng thẹn mày râu

Xuôi ngược sông hồ mỏi cánh chim
Rừng thu phong ấy khó mong tìm
Đướng về cố quốc còn vời vợi
Tóc bạc vai gầy rũ áo xiêm

Nợ nước tình nhà nặng hai vai
Thương anh sương gío tháng năm dài
Phong sương anh đổi mầu râu tóc
Cát bụi nỡ đành lấp trí trai

Phong trần vùi dập chí nam nhi
Gươm rơi,cung gẫy chẳng còn gì"
Nhưng lòng còn nặng niềm non nước
Sơn hà hai chữ mãi khắc ghi .

Hương Giang

*

Em Như Sương Khói

Mới chỉ gặp nhau nào đã quen
Mà sao ta thức trắng nhiều đêm"
Cố xua nhân aœnh vào sương khói
Mong khói sương nhòa nhạt bóng em.


Em đến trong mơ rạng rỡ cười
Ta thầm nuối tiếc tuổi đôi mươi
Nếu ta được thấy em ngồi khóc
Chắc cũng buồn, ôi đến ngẩn người.
Ta gưœi trong thơ vạn nỗi sầu
Ngoài thơ ta còn có gì đâu
Vì em thơ chứa chan niềm nhớ
Mong một kiếp nào ta có nhau.
Em ơi trăng sáng treo ngoài ngõ
Đâu hiểu lòng ta ngập nhớ thương
Em cũng chẳng cùng chia nỗi nhớ
Ta đành tình tự với văn chương.
Ta muốn tìm em biết hoœi ai"
Nhìn trăng, trăng chỉ lững lờ trôi
Hoœi mây, mây đổ thừa cho gió
Gió trốn theo mây đến cuối trời.
Ta nhìn trăng sáng nhớ quê hương
Gõ chén cuồng ca khúc đoạn trường
Biết đến bao giờ ta trơœ lại
Nuốt sầu ta lại rán mài gươm.

Trần Ngân Tiêu

*

Nụ Tình Chớm Nơœ

Thân tặng Garcia

Ta học lớp Defensive Driving
Trong sáu tiếng đồng hồ
Vào lớp, ta tình cờ ngồi bên em
Một nữ học viên gốc Mễ Tây Cơ duyên dáng
Với suối tóc vàng óng mượt
Chaœy xuống đôi bờ vai thon nhoœ, đối cân
Với khuôn mặt trái xoan
Mang nhiều nét Á Đông dịu dàng đôn hậu
Và nụ cười kín đáo
Dường như để thay lời chào đối nhân xa lạ
Giữa mấy chục học viên, khác màu tóc, màu da
Em nổi bật như một công trình kiến trúc bằng ánh sáng
Ba trăm sáu mươi phút phù du
Không đuœ cho ta ôn lại luật giao thông
Nói chi đến toœ tình xa xôi bằng ngoại ngữ
Ta vội đổi chữ Defensive
Thành Offensive, “đaœ, đàm” chớp nhoáng:
Những giờ phút giaœi lao, ta tìm đến em, chào hoœi
Và đánh liều ngoœ lời, lí nhí, run run
Trong lớp, xin cho ta xích lại gần em tí nữa
Để dễ dàng sao chép
Bài thi Test “A, bê, xê, khoanh”
Em đưa mắt, mỉm cười, không từ chối
Ta còn mạnh dạn trao tình
Qua maœnh giấy ghi nguệch ngoạc tiếng Anh học lóm:
I like you! Be my daughter! OK!
Ba trăm sáu mươi phút phù du đi, về...
Ta nâng niu Chứng Chỉ lớp Defensive Driving
Ngón tay thần xóa “tíc két” vi phạm luật giao thông
Nhưng..., làm sao xóa nổi nụ tình vừa chớm nơœ"

Lưu Thái Dzo

*

Vấn Vương

Thơ tình viết mãi vẫn chưa xong"
Viết gửi riêng ai tỏ nỗi lòng
Giấy trắng bút nghiên còn đọng mực
Người xưa đâu vắng để chờ trông"

Những lúc lòng buồn tiếc nhớ ai
Đêm ôm gối chiếc suốt canh dài
"Em đâu..." Tôi gửi dòng thư cũ"
Nét bút bây giờ chắc nhạt phai"

Cứ ngỡ giờ đây đã hết rồi
Không còn giọt lệ thắm bờ môi
Nào ngờ chia cách lòng đau xót
Em có bao giờ mắt lệ rơi

Chẳng lẽ đời sao mãi nổi trôi
Bao cơn sóng gió lấp chôn vùi
Gió ơi ngươi hãy ngừng cơn lốc
Cảm lạnh hồn ta quá đủ rồi!

Tiếc nhớ u hoài mãi chẳng nguôi
Nhớ từng giọng nói tiếng em cười
Những khi thao thức đêm trằn trọc
Ngỡ tưởng lòng mình lạc biển khơi

Giờ thấy Đông về lại nhớ thêm
Ngoài hiên tuyết lạnh rớt bên thềm
Gió Đông thổi lạnh buồn hiu hắt
Chạnh nhớ về người ...khẽ gọi tên

Tuyết trắng bên đường lặng lẽ rơi
Tìm đâu hình bóng, dấu chân người
Công viên ngày trước còn đâu nữa
Chiều vắng thêm buồn phút lẻ loi

Thời gian ngày tháng mãi trôi mau
Tiếc nhớ về em mắt lệ sầu
Lẻ bước chiều nay đường phố vắng
Thương về kỷ niệm thuở bên nhau

Ra đi bỏ nước đã bao lâu
Nỗi nhớ buồn vương tiếc thuở đầu
Giây phút bên em lời ước hẹn
Giờ sầu khóc hận với thương đau...

Nguyễn Vạn Thắng

*
Khóc Người Đáy Biển

(Viết để khóc cho mình và cho những thuyền nhân kém may mắn trên đường vượt biển tìm Tự Do sau 1975)

Tháng Tư ra biển khóc người
Oan hồn hỡi, đáy trùng khơi, xin về
Biển chiều vàng ánh tà huy
Dài tay sóng níu bước đi vô hồn
Đứng trên bờ đá cô đơn
Khóc người bằng tiếng thơ buồn xót xa
Ai hay đáy biển là nhà
Máu pha lệ hận chan hòa đại dương
Thịt da nát dưới bạo cuồng
Ngàn trang huyết sử bên đường tử sinh!
Mắt buồn nhìn sóng biển xanh
Thấy sương khói vẫn vô tình khói sương
Mà lòng đòi đoạn đau thương
Xót người đáy biển đoạn trường chưa nguôi
Tháng Tư ra biển khóc người
Hiển linh,chứng giám đôi lời thơ đau
Tôi viễn xứ, người biển sâu
Chung hồn lưu lạc, chung sầu quê hương
Người trên sóng nước trùng dương
Tôi khung cửa hẹp, gió sương bốn mùa
Bóc tờ lịch. Lại Tháng Tư!
Đau tình sông núi làm thơ khóc người
Người vùi xương trắng biển khơi
Còn tôi sống kiếp dân Hời vì ai"

Ngô Minh Hằng

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hoan hỷ chào nhau cầu xưa quá bước Dặm đường im kẽ tóc với chân tơ Tan hợp cười òa. Kia vòm mây trắng Và bắt đầu. Và chấm hết. Sau xưa… . 4.2021 (Gửi hương linh bạn hiền Nguyễn Lương Vỵ, lễ 49 ngày)
Trong mọi hoàn cảnh Anh vẫn không ngừng hoạt động, Anh vẫn cứ đứng ở ngoài nắng - chữ của Mai Thảo. Với tôi, Nhật Tiến - Én Nhanh Nhẹn RS, vẫn cứ mãi là một Tráng Sinh Lên Đường
Lời dịch giả: Đây là bức tâm thư của cựu tổng thống George W. Bush gởi người dân Mỹ trong lúc cả nước đang sôi sục sau cái chết của George Floyd.
NYC với mình như căn nhà thứ hai, thế mà đã hơn một năm rồi mới lên lại. Thường thì hay lên mùa Giáng Sinh, hay Tháng Hai mùa đông để coi tuyết ở Central Park, và tháng Mười Một để coi lá vàng. Lần nầy chỉ mới tháng ba, nhưng có lý do
Xúc động với kỷ niệm. Thơ và nhạc đã nâng cảm xúc về những cái đẹp mong manh trong đời... Đêm Nhạc Người Về Như Bụi, và buổi ra mắt Tuyển Tập 39 Văn Nghệ Sĩ Tưởng Nhớ Du Tử Lê đã hoàn mãn hôm Thứ Ba 14/1/2019.
chiều rớt/xanh/ lưỡi dao, tôi khứng! chờ ... mưa tới. Hai câu cuối trong bài “chiều rớt/xanh/lưỡi dao” anh viết cuối tháng 9/2019 như một lời giã biệt. Và, cơn mưa chiều 7.10.2019 đã tới, anh thay áo mới chân bước thảnh thơi trở về quê cũ. Xin từ biệt anh: Du Tử Lê!
trong nhiều năm qua, lượng khách quốc tế đến Việt Nam tăng trưởng ở mức hai con số, nhưng tỷ lệ quay trở lại thấp (chỉ từ 10% đến 40%) . Chi tiêu của khách du lịch quốc tế tại Việt Nam không cao
Theo bảng xếp hạng chỉ số cảm nhận tham nhũng của Tổ Chức Minh Bạch Quốc Tế năm 2018, Việt Nam đứng hạng 117/ 180 với mức điểm 33/100. Bao giờ mà chế độ hiện hành vẫn còn tồn tại thì “nạn nhũng nhiễu lạm thu” sẽ vẫn còn được bao che và dung dưỡng khắp nơi, chứ chả riêng chi ở Bộ Ngoại Giao
Chính phủ Hoa Kỳ đã hứa tài trợ 300 triệu đô la để làm sạch môi trường bị nhiễm chất độc da cam của phi trường Biên Hòa và hôm 5 tháng 12 là bắt đầu thực hiện việc tẩy rừa tại khu vực này, theo bản tin hôm 6 tháng 12 của báo Tuổi Trẻ Online cho biết như sau.
Hơn 1.000 người có thể đã bị giết bởi lực lượng an ninh ở Iran trong các cuộc biểu tình gần đây, theo một quan chức cấp cao của bộ ngoại giao cho biết hôm Thứ Năm
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.