Hôm nay,  

Uyên Ương Cước

26/06/199900:00:00(Xem: 7433)
Tôi có tật thỉnh thoảng phải nhắc đến các bà, nín lâu không được. Tôi vốn mê các bà, lại thích đá banh nên tuần này thấy các bà kéo nhau ra sân cỏ, tôi mừng hết nổi. Liên đoàn Nữ Túc Cầu năm nay chọn nước Mỹ làm nơi tranh giải quán quân thế giới là đúng quá trời. Tôi nghĩ đó còn là một sự trả thù đích đáng.
Ở Mỹ người ta chỉ thích ôm banh bầu dục chớ không thích đá banh tròn. Banh bầu dục là môn thể thao của các ông, nó thể hiện sức mạnh vũ phu, các cầu thủ va chạm như các xe ủi đất đụng nhau cái rầm, té rồi xúm lại đè lên nhau thành cái ụ, có khi lừa bắt được banh rồi ôm chạy như ma đuổi chẳng ra giống gì hết. Nhưng bóng tròn cần đến cả sức mạnh lẫn sự dẻo dai uyển chuyển, đôi khi thấy các cầu thủ đá banh hay lấy banh như một vũ điệu tuyệt vời. Tôi nghĩ ở bên Tây phương bóng tròn phù hợp với các bà hơn hết.
Dân Mỹ lơ là với túc cầu. Về các môn thể thao nữ, các ông chỉ khoái xem các nữ vận động viên nhào lộn trên hồ bơi hay biểu diễn trên sân băng, sân nệm, có lẽ các ông thích xem những thân hình nở nang uốn éo hầu như bộc lộ ra hết. Cái óc dê già này cũng là điều dễ thông cảm. Thế nhưng các ông phải coi chừng, quý bà đã vùng lên lật ngược thế cờ. Năm nay có 16 đội nữ cầu thủ các nước kéo nhau đến Mỹ chia thành 4 bảng đấu với nhau trong các vòng loại kể từ ngày thứ bẩy 19-6. Trận đầu tiên do nước chủ nhà ra quân đá với Đan Mạch, và đã mở hàng với chiến thắng vẻ vang 3 bàn trắng.
Chúng tôi chưa muốn bàn về các trận đấu, vì nó mới bắt đầu. Ở đây chỉ nói đến khí thế đi lên của các bà các cô chơi trên sân cỏ lún phún. Trận đấu khai mạc ở sân Giants Stadium NJ đã có 78,792 khán giả mua vé xem, một con số kỷ lục chỉ thua con số người đến dự thánh lễ của Giáo Hoàng John Paul II nơi này trước đây. Hãy làm một sự so sánh, năm 1995 giải nữ túc cầu thế giới diễn ra ở Thụy Điển chỉ có 14,000 khán giả đến xem trận khai mạc. Trong 26 trận đấu chung cuộc 1995 tổng cộng có 460,000 người đến xem. Còn ở Mỹ năm nay có 32 trận và cho đến ngày thứ tư 23-6, một ngày trước trận đấu vòng loại giữa Mỹ và Nigeria, số vé bán ra đã lên đến hơn 500,000. Trận chung kết sẽ diễn ra ngày 10 tháng 7 ở Nam California. Các ông TV lớn ở Mỹ thấy hố to rồi, nên đã mau lẹ đổi lại tư thế dòm để chiếu cho cả thế giới cùng xem các bà đá. Năm 1995 chỉ có 5 trận được chiếu trên truyền hình, năm 1999 tất cả các trận đều được chiếu. Năm xưa chỉ có một đài ABC chiếu, năm nay các đài thể thao như ESPN, ESPN 2 và ABC đều chiếu.

Về bóng tròn, ở Mỹ các bà đá giỏi hơn các ông rất nhiều. Giải túc cầu thế giới năm 1998 (nam), các ông Mỹ đá quá xệ, vừa ra quân đã thua lên thua xuống, ngay trong vòng đầu đã bị loại thê thảm. Về đội banh nữ của Mỹ, tôi đã xem trên TV năm 1991 khi đội này hạ đội banh nữ Trung Quốc để chiếm giải Nữ túc cầu đầu tiên thế giới. Đó là trận đấu rất đẹp khiến tôi phải sửng sốt, dù lúc đó tôi còn ở Việt Nam. Từ đó tôi đã thấy yêu các bà Mỹ đá banh. Giải nữ túc cầu 1995 ở Thụy Điển do Na Uy đoạt. Nhưng năm 1996, trong trận đấu nữ túc cầu Thế vận ở Atlanta, Mỹ đã thắng Trung Quốc 2-1 để đoạt huy chương vàng. Chỉ có điều đáng tiếc là ít người để ý đến trận đấu này, vì lúc đó ABC bao thầu Thế Vận nên chỉ chiếu có vài đoạn. Rõ thật có của quý trong nhà mà không xem, thật là dại.
Bây giờ còn quá sớm để đoán xem các đội cầu nữ nào có thể đoạt giải 1999, vì ngoài Mỹ còn có nhiều đội mạnh như Trung Quốc, Na Uy, Ba Tây và có thể các em mầm non sẽ dọt lên hạ các bà đo ván. Nhưng tôi vẫn phục lăn các nữ tướng bóng đá Mỹ. Trong trận đấu ra quân thứ bẩy trước, tôi đã thấy các bà đá. Nếu các ông Mỹ đá banh như xe ủi đất bị rã xích, các bà Mỹ lại đá thật hay. Lúc vờn bóng chuyển banh nhẹ nhàng như beo, như cọp, có khi chạy mau hơn “lăng ba vi bộ”, lúc “sút” banh thì mạnh như súng đồng, sấm nổ. Quả là các em lúc thì như trúc mọc đầu đình trước gió, lúc lại như liễu rủ bên hồ ẻo lả, thật là tài.
Tôi thích gọi các bà là em, là nàng vì các bà còn nhỏ tuổi. Điều này dễ hiểu vì loại thể thao trên sân cỏ này chỉ hợp với các vị nữ còn trẻ, xương cốt còn có khả năng chịu đựng phong ba, còn các sân chơi có nệm êm ấm có mái che có lẽ hợp hơn với các vị đã xồn xồn. Tôi muốn nêu thí dụ vị tiền đạo của đội banh Mỹ là Mia Hamm, 27 tuổi, người thật mảnh mai duyên dáng, chỉ sau tiếng còi khai trận có 17 phút, đã được banh do đồng đội chuyển nhẹ, rồi dùng chân trái sút một quả sát dưới thành ngang cho banh lọt vào khung thành địch, phá luới lần đầu. Báo Time gọi nàng là siêu sao túc cầu đã đưa đội tuyển Mỹ lên vòm trời cao. Riêng tôi nhìn cái đá đó, muốn tặng cho nàng biệt hiệu “Uyên ương cước” Mia.
Các bà đá banh Mỹ phần lớn đã là những bà mẹ. Có một giai thoại nhỏ của tờ Newsweek, tôi xin mạn phép diễn nôm như sau. Có ông nhà báo đưa câu hỏi dễ giận là tại sao huấn luyện viên Tony Dicico - không giống như nhiều nam huấn luyện viên cầu thủ khác - lại cho phép các ông theo tư cách tình nghĩa phu thê đến thăm các bà ở trại giữa thời kỳ huấn luyện gắt gao, vị nữ Thủ quân của đội banh Mỹ Julie Foudy đáp: “Thì chúng em chỉ là một bầy gái có khí huyết phương cương (hot-blooded babes) và sung sức tràn trề (physical energy) chớ sao”.
Tôi thấy ta thán cho phe đực rựa vô cùng. Trước đây ở nhà đi làm về là được các bà hầu. Bây giờ các ông được gọi đến hầu để các bà xả xú-bắp. Sướng thật!

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bốn người được báo cáo đã bị giết chết hôm Thứ Năm sau một vụ cảnh sát rượt đuổi qua nhiều quận đã kết thúc trong trận đấu súng trên đường Miramar Parkway theo sau một tên cướp có vũ khí tại Coral Gables, tiểu bang Florida.
Mỗi năm lên tuổi già đi, tưởng đâu đã được an nhàn, nào ngờ đảng Cộng sản Việt Nam vẫn phải tối mắt đấu tranh để tồn tại vì các chứng nan y: Suy thoái tư tưởng; Đạo đức xuống cấp; Tham nhũng; và, Lợi ích nhóm trong trong cán bộ,đảng viên.
Bản thông báo của cảnh sát đưa ra hôm Thứ Năm ngày 5 tháng 12/2019, cho biết cô bé mất tích tên Lara Nguyen, 12 tuổi, cư dân thị trấn Menda. Lần cuối cô bé được nhìn thấy là tại nhà cô bé này ở đường Coppice Street, khoảng 8 giờ sáng hôm Thứ Tư ngày 4 tháng 12/2019.
Sài Gòn: Trong 11 tháng kiều hối đạt 4,3 tỷ USD, dự kiến cả năm 2019 dự kiến 5,3 tỷ USD, tăng trên 9% so với năm 2018. Kiều hối về đã giúp sản xuất kinh doanh, giải quyết khó khăn đời sống người thân, giải quyết việc làm, tạo điều kiện cho kinh tế Tp SG phát triển.
Do dự đoán thời tiết sẽ có 40-50% cơ hội mưa rào vào Thứ Bảy tới, 7 tháng 12 - ngày sự kiện ‘Winter in the Grove’, Thành phố sẽ dời sự kiện này đến ngày thứ Năm tuần sau, vào ngày 12 tháng 12, và chương trình sẽ bắt đầu lúc 5:00 giờ chiều đến 8:00 giờ tối
Tại nhà hàng Diamond 3, Westminster, Nam California, Tối thứ Sáu, ngày 29 tháng 11 năm 2019, Hội Đồng Hương Quảng Nam – Đà Nẵng (QNĐN) đã tổ chức buổi tiệc tri ân các mạnh thường quân và các ân nhân đã ïđóng góp cho chương trình cứu trợ Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa Quảng Nam Đà Nẵng.
Hôm biểu tình 17/11, lãnh tụ trẻ Joshua Wong hô lớn khẩu hiệu "Hồng-kông là Bá-linh mới !" trước đông đảo dân Hồng-kông tụ tập tại Công trường Edimbourg trong khu phố doanh thương.
Chính phủ Trump đang thắt chặt các đòi hỏi làm việc đối với một số người nhận phiếu thực phẩm, một sự thay đổi dự kiến sẽ loại bỏ các lợi ích của Chương Trình Hỗ Trợ Dinh Dưỡng Bổ Sung (SNAP) cho 688.000 người lớn.
Tổng Thống Donald Trump hôm Thứ Tư đã đột ngột bãi bỏ cuộc họp báo đã được lên lịch trình để kết thúc chuyến đi đầy tranh cãi tới Anh cho cuộc họp năm thứ 70 của Tổ Chức Hiệp Ước Bắc Đại Tây Dương gọi tắt là NATO.
Có 422.9 triệu khẩu súng đang lưu hành, khoảng 1.2 khẩu cho một người Mỹ, và 8.1 tỉ dây đạn được bán vào năm ngoái, chứng tỏ súng là phổ biến tại Mỹ, theo National Shooting Sports Foundation cho biết.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.