Hôm nay,  

Uyên Ương Cước

26/06/199900:00:00(Xem: 7431)
Tôi có tật thỉnh thoảng phải nhắc đến các bà, nín lâu không được. Tôi vốn mê các bà, lại thích đá banh nên tuần này thấy các bà kéo nhau ra sân cỏ, tôi mừng hết nổi. Liên đoàn Nữ Túc Cầu năm nay chọn nước Mỹ làm nơi tranh giải quán quân thế giới là đúng quá trời. Tôi nghĩ đó còn là một sự trả thù đích đáng.
Ở Mỹ người ta chỉ thích ôm banh bầu dục chớ không thích đá banh tròn. Banh bầu dục là môn thể thao của các ông, nó thể hiện sức mạnh vũ phu, các cầu thủ va chạm như các xe ủi đất đụng nhau cái rầm, té rồi xúm lại đè lên nhau thành cái ụ, có khi lừa bắt được banh rồi ôm chạy như ma đuổi chẳng ra giống gì hết. Nhưng bóng tròn cần đến cả sức mạnh lẫn sự dẻo dai uyển chuyển, đôi khi thấy các cầu thủ đá banh hay lấy banh như một vũ điệu tuyệt vời. Tôi nghĩ ở bên Tây phương bóng tròn phù hợp với các bà hơn hết.
Dân Mỹ lơ là với túc cầu. Về các môn thể thao nữ, các ông chỉ khoái xem các nữ vận động viên nhào lộn trên hồ bơi hay biểu diễn trên sân băng, sân nệm, có lẽ các ông thích xem những thân hình nở nang uốn éo hầu như bộc lộ ra hết. Cái óc dê già này cũng là điều dễ thông cảm. Thế nhưng các ông phải coi chừng, quý bà đã vùng lên lật ngược thế cờ. Năm nay có 16 đội nữ cầu thủ các nước kéo nhau đến Mỹ chia thành 4 bảng đấu với nhau trong các vòng loại kể từ ngày thứ bẩy 19-6. Trận đầu tiên do nước chủ nhà ra quân đá với Đan Mạch, và đã mở hàng với chiến thắng vẻ vang 3 bàn trắng.
Chúng tôi chưa muốn bàn về các trận đấu, vì nó mới bắt đầu. Ở đây chỉ nói đến khí thế đi lên của các bà các cô chơi trên sân cỏ lún phún. Trận đấu khai mạc ở sân Giants Stadium NJ đã có 78,792 khán giả mua vé xem, một con số kỷ lục chỉ thua con số người đến dự thánh lễ của Giáo Hoàng John Paul II nơi này trước đây. Hãy làm một sự so sánh, năm 1995 giải nữ túc cầu thế giới diễn ra ở Thụy Điển chỉ có 14,000 khán giả đến xem trận khai mạc. Trong 26 trận đấu chung cuộc 1995 tổng cộng có 460,000 người đến xem. Còn ở Mỹ năm nay có 32 trận và cho đến ngày thứ tư 23-6, một ngày trước trận đấu vòng loại giữa Mỹ và Nigeria, số vé bán ra đã lên đến hơn 500,000. Trận chung kết sẽ diễn ra ngày 10 tháng 7 ở Nam California. Các ông TV lớn ở Mỹ thấy hố to rồi, nên đã mau lẹ đổi lại tư thế dòm để chiếu cho cả thế giới cùng xem các bà đá. Năm 1995 chỉ có 5 trận được chiếu trên truyền hình, năm 1999 tất cả các trận đều được chiếu. Năm xưa chỉ có một đài ABC chiếu, năm nay các đài thể thao như ESPN, ESPN 2 và ABC đều chiếu.

Về bóng tròn, ở Mỹ các bà đá giỏi hơn các ông rất nhiều. Giải túc cầu thế giới năm 1998 (nam), các ông Mỹ đá quá xệ, vừa ra quân đã thua lên thua xuống, ngay trong vòng đầu đã bị loại thê thảm. Về đội banh nữ của Mỹ, tôi đã xem trên TV năm 1991 khi đội này hạ đội banh nữ Trung Quốc để chiếm giải Nữ túc cầu đầu tiên thế giới. Đó là trận đấu rất đẹp khiến tôi phải sửng sốt, dù lúc đó tôi còn ở Việt Nam. Từ đó tôi đã thấy yêu các bà Mỹ đá banh. Giải nữ túc cầu 1995 ở Thụy Điển do Na Uy đoạt. Nhưng năm 1996, trong trận đấu nữ túc cầu Thế vận ở Atlanta, Mỹ đã thắng Trung Quốc 2-1 để đoạt huy chương vàng. Chỉ có điều đáng tiếc là ít người để ý đến trận đấu này, vì lúc đó ABC bao thầu Thế Vận nên chỉ chiếu có vài đoạn. Rõ thật có của quý trong nhà mà không xem, thật là dại.
Bây giờ còn quá sớm để đoán xem các đội cầu nữ nào có thể đoạt giải 1999, vì ngoài Mỹ còn có nhiều đội mạnh như Trung Quốc, Na Uy, Ba Tây và có thể các em mầm non sẽ dọt lên hạ các bà đo ván. Nhưng tôi vẫn phục lăn các nữ tướng bóng đá Mỹ. Trong trận đấu ra quân thứ bẩy trước, tôi đã thấy các bà đá. Nếu các ông Mỹ đá banh như xe ủi đất bị rã xích, các bà Mỹ lại đá thật hay. Lúc vờn bóng chuyển banh nhẹ nhàng như beo, như cọp, có khi chạy mau hơn “lăng ba vi bộ”, lúc “sút” banh thì mạnh như súng đồng, sấm nổ. Quả là các em lúc thì như trúc mọc đầu đình trước gió, lúc lại như liễu rủ bên hồ ẻo lả, thật là tài.
Tôi thích gọi các bà là em, là nàng vì các bà còn nhỏ tuổi. Điều này dễ hiểu vì loại thể thao trên sân cỏ này chỉ hợp với các vị nữ còn trẻ, xương cốt còn có khả năng chịu đựng phong ba, còn các sân chơi có nệm êm ấm có mái che có lẽ hợp hơn với các vị đã xồn xồn. Tôi muốn nêu thí dụ vị tiền đạo của đội banh Mỹ là Mia Hamm, 27 tuổi, người thật mảnh mai duyên dáng, chỉ sau tiếng còi khai trận có 17 phút, đã được banh do đồng đội chuyển nhẹ, rồi dùng chân trái sút một quả sát dưới thành ngang cho banh lọt vào khung thành địch, phá luới lần đầu. Báo Time gọi nàng là siêu sao túc cầu đã đưa đội tuyển Mỹ lên vòm trời cao. Riêng tôi nhìn cái đá đó, muốn tặng cho nàng biệt hiệu “Uyên ương cước” Mia.
Các bà đá banh Mỹ phần lớn đã là những bà mẹ. Có một giai thoại nhỏ của tờ Newsweek, tôi xin mạn phép diễn nôm như sau. Có ông nhà báo đưa câu hỏi dễ giận là tại sao huấn luyện viên Tony Dicico - không giống như nhiều nam huấn luyện viên cầu thủ khác - lại cho phép các ông theo tư cách tình nghĩa phu thê đến thăm các bà ở trại giữa thời kỳ huấn luyện gắt gao, vị nữ Thủ quân của đội banh Mỹ Julie Foudy đáp: “Thì chúng em chỉ là một bầy gái có khí huyết phương cương (hot-blooded babes) và sung sức tràn trề (physical energy) chớ sao”.
Tôi thấy ta thán cho phe đực rựa vô cùng. Trước đây ở nhà đi làm về là được các bà hầu. Bây giờ các ông được gọi đến hầu để các bà xả xú-bắp. Sướng thật!

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.