Hôm nay,  

Hỏi&đáp

9/2/200200:00:00(View: 8423)
Bạn JohnLe hỏi:
Xin chào các anh, chị phụ trách trang Thẩm mỹ. Tôi làm nghề Nail đã trên mười lăm năm nay
Tôi vẫn thường xuyên bị phiền phức về vấn đề người khách tỏ ý nghi ngờ tôi làm không đúng với yêu cầu của họ. Chẵng hạn như khi họ muốn làm móng Gel hay móng Filberglass, sau khi tôi làm xong họ tỏ ý nghi ngờ không phải là loại móng họ muốn, mặc dù tôi đã cho họ nhìn thấy những sản phẫm tôi đã xử dụng. Như khi tôi làm gel nail như họ đòi hỏi , họ nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ và hỏi lại tôi rằng : có phải đó là móng gel " Tại sao ở salon khác họ pha thêm bột trong liquid """

Có phải vì nhu cầu riêng như hạ giá mà nhiều tiệm Nail đã lứa dối khách hàng , thay vì làm móng gel thiệt thọ với giá $40 cho một bộ móng gel , họ đã làm khác đi để hưỡng lợi vì khách không phân biệt được thế nào là móng gel và thế nào là móng filberglass hay arcrylic.

Trả lời:
Thưa bạn, Ngọc Anh thật không biết trả lời ra sao câu hỏi nầy.
Bạn có thể giải thích cho người khách biết rỏ những cái khác biệt giữa móng gel hay móng filberglass hay móng arcrylic, cũng như cái lợi hay cái hại khi làm móng gel và móng arcrylic hay móng filberglass theo sự hiểu biết của bạn, và tại sao giá cả khác nhau, để giúp cho khách có thể phân biệt các loại dịch vụ khác nhau.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Phải nhiều tháng sau, tôi mới biết cô nàng bị bệnh ung thư. Gần như là không ý thức, tôi từng nhìn những dãy chai thuốc đủ nhãn hiệu, thuốc viên, thuốc nước, thuốc bột trong ngăn tủ phòng nàng và hoàn toàn không thắc mắc hay có ý niệm gì về sự có mặt của chúng. Cũng thường thôi, có nhiều người vẫn thích
Hắn đẩy cửa, bước ra đường. Tiếng nhạc đuổi theo sau lưng, nhỏ dần và im hẳn. Biển Long Beach trước mặt, trải dài, đen thẳm trong bóng đêm, gợn lên những đợt sóng trắng ven bờ, rì rào, chầm chậm, kiên nhẫn. Hắn ngồi lên kè đá, nhìn ra xa. Những điểm sáng trên biển như các vùng sao tụ hội. Tàu bè có vẻ hơi nhiều
Tôi ngủ quên lúc nào không hay, khi tỉnh dậy trời chưa sáng hẳn. Tôi ra đón chuyến xe lam sớm để lên quân trường. Tôi bị phạt chạy suốt buổi sáng hôm đó, cũng may không có hình phạt dã chiến cho sinh viên. Mồ hôi nhễ nhại, tay ôm súng, chân chạy không thôi nhưng lòng tràn ngập niềm vui. Hình ảnh Mai vẫn hiện
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.