Hôm nay,  

Hỏi&đáp

02/09/200200:00:00(Xem: 8419)
Bạn JohnLe hỏi:
Xin chào các anh, chị phụ trách trang Thẩm mỹ. Tôi làm nghề Nail đã trên mười lăm năm nay
Tôi vẫn thường xuyên bị phiền phức về vấn đề người khách tỏ ý nghi ngờ tôi làm không đúng với yêu cầu của họ. Chẵng hạn như khi họ muốn làm móng Gel hay móng Filberglass, sau khi tôi làm xong họ tỏ ý nghi ngờ không phải là loại móng họ muốn, mặc dù tôi đã cho họ nhìn thấy những sản phẫm tôi đã xử dụng. Như khi tôi làm gel nail như họ đòi hỏi , họ nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ và hỏi lại tôi rằng : có phải đó là móng gel " Tại sao ở salon khác họ pha thêm bột trong liquid """

Có phải vì nhu cầu riêng như hạ giá mà nhiều tiệm Nail đã lứa dối khách hàng , thay vì làm móng gel thiệt thọ với giá $40 cho một bộ móng gel , họ đã làm khác đi để hưỡng lợi vì khách không phân biệt được thế nào là móng gel và thế nào là móng filberglass hay arcrylic.

Trả lời:
Thưa bạn, Ngọc Anh thật không biết trả lời ra sao câu hỏi nầy.
Bạn có thể giải thích cho người khách biết rỏ những cái khác biệt giữa móng gel hay móng filberglass hay móng arcrylic, cũng như cái lợi hay cái hại khi làm móng gel và móng arcrylic hay móng filberglass theo sự hiểu biết của bạn, và tại sao giá cả khác nhau, để giúp cho khách có thể phân biệt các loại dịch vụ khác nhau.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
“Anh chỉ có một điều bận tâm hiện nay thôi. Đó là làm sao cho em và những người đi sau không bao giờ biết tới bệnh là gì.” Tôi thò tay qua bàn, xếp tờ báo kia lại và ném qua bàn bên cạnh. “Cuộc đời lạ lắm. Chúng ta không bao giờ hiểu được. Để anh bổ túc một ý kiến hôm trước, chúng ta không những chỉ
Buổi chiều, khi ông Tâm trở về, trời chưa tối hẳn. Hôm nay là ngày cuối ông ở Albany , cái thị trấn nhỏ bé miền cực Bắc New York . Hơn mười bảy năm ông đã ở đây, làm việc, chơi đùa, đi lang thang cà khịa với những người bạn Mỹ, uống những lon bia trước TV, dò dẫm từng bước chân trên những đụn tuyết,
Trời chiều, đèn đường vừa lên, anh ngẩng nhìn qua khung kính. Những dòng người xuôi ngược về trạm xe điện. Ly cà phê khen khét còn vương ở cổ. Cuốn sách dày cộm, nhìn muốn nản. Anh gấp lại, những dòng chữ không muốn đọc của ngày níu lại. Bước xuống phố, gió phất lạnh giữa mặt. Ngày đã đi và đêm tới.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.