Công dân CHXHCN-VN
Tôi xin tự giới thiệu tôi là một luật sư đã tốt nghiệp Đại Học Pháp Lý Hà Nội trong tư cách là một sinh viên chính quy (mà không phải học viên tại chức). Tôi cũng xin nói rõ là ĐHPL Hà Nội là một trung tâm đào tạo đa chức năng, chất lượng cao, tương đương các đại học luật khoa trên thế giới sau khi luật khoa và trường Cao Đẳng Pháp Lý được sáp nhập và được đặt dưới sự quản lý của Ủy Ban lập pháp theo quyết định của Hội Đồng Bộ Trưởng năm 1978. Nói như vậy có nghĩa tôi có đủ kiến thức chuyên môn trong lĩnh vực luật pháp để viết lá thư này phản đối phản đối Sàigòn Times khi loan tin về sự cố Lương Quốc Dũng, đã loan tin thất thiệt, vu cáo trắng trợn cơ quan điều tra và viện kiểm soát nhân dân. (sic)
Để khỏi mất thì giờ qúy báu của tôi, tôi xin đi thẳng vào vấn đề. Trong số báo đề ngày 15 tháng 7 năm 2004, ngay ở trang nhất, báo Sàigòn Times đã có bài viết "Bằng chứng mới quanh vụ án Lương Quốc Dũng". Trong bài viết có đoạn rất phản động, chống đối nhà nước CHXHCN-VN một cách vô lý. Nguyên văn là: "Cho dù những bằng chứng nêu trên cho thấy rõ ràng là người nữ cán bộ thể dục thể thao cũng như viên công an đã phạm tội đồng lõa với ông Lương Quốc Dũng trong việc dùng tiền bạc làm nghiêng lệch và cản trở tiến trình thực thi công lý, nhưng cho đến hiện nay giới chức hữu trách tại VN vẫn từ chối không chịu truy tố những tên đồng phạm với lý do là việc làm của người nữ cán bộ chỉ là trách nhiệm dân sự, xuất phát từ thiện chí muốn giúp Lương Quốc Dũng "khắc phục hậu quả". Điều này chứng tỏ những tiền bạc hối lộ đã tạo nên những mờ ám trong việc điều tra vụ án Lương Quốc Dũng, mà còn thể hiện sự yếu kém của hệ thống tư pháp CSVN đã không biết phân biệt đâu là trách nhiệm hình sự, đâu là trách nhiệm dân sự."
Chắc ông dư biết, việc báo Sàigòn Times của các ông chống đối điên cuồng nhà nước CHXHCN-VN (một nhà nước đã được hầu hết các quốc gia trên thế giới công nhận), thì tôi khỏi cần bàn đến những hậu quả tai hại sẽ đến với các ông vì thế nào chính phủ và nhân dân Việt Nam cũng sẽ có biện pháp xử lý các ông thích đáng. Riêng cá nhân tôi là một luật sư của nhà nước CHXHCN-VN, vì thấy báo của ông kết luận một cách hồ đồ là hệ thống tư pháp của chúng tôi yếu kém "không biết phân biệt đâu là trách nhiệm hình sự, đâu là trách nhiệm dân sự", nên tôi với tư cách là một cán bộ luật pháp trong hệ chuyên tu (hậu cử nhân) tôi thấy có bổn phận phải lên tiếng, dù biết có lên tiếng thì cũng chỉ đàn gẩy tai trâu vì các ông đâu có bằng cấp luật pháp gì mà nói.
Như các ông đã biết, nguyên tắc tối thượng trong luật pháp (ở VN cũng như ở bất cứ đâu trên thế giới) là vô luật thì bất hình. Luật hình sự của nước CHXHCN-VN xưa nay, trong đó có Bộ Luật tố tụng hình sự 1988 đều không có điều khoản nào đề cập đến hành động đưa tiền cho nạn nhân để khắc phục hậu quả sai lầm mà mình đã gây ra có thể cấu thành tội trạng. Để ông hiểu rõ hơn vấn đề này, tôi xin trích lời của luật sư Phạm Thanh Bình, Trưởng Văn phòng Luật sư Hồng Hà (Đoàn Luật sư thành phố Hà Nội) đã nói với báo chí: "Việc đưa tiền cho gia đình người bị hại - nếu có - với mục đích để gia đình người bị hại viết đơn “bãi nại” cho người phạm tội cũng không cấu thành một tội phạm nào được quy định trong Bộ luật hình sự. Việc giao, nhận tiền này đơn thuần chỉ là một thoả thuận dân sự."
Vừa rồi là những điều ngắn gọn tôi nêu ra theo yêu cầu của ông với sự bảo đảm những gì tôi viết sẽ được ông đăng tải. Tôi sẵn sàng tham dự bất cuộc luận chiến nào để làm sáng tỏ hơn nữa những vấn đề tôi đã nêu trên.
*
Thưa ông luật sư CHXHCN-VN (vì không được ông cho biết tên, nên tôi tạm gọi ông như vậy). Tuy tôi không phải là một luật sư, nhưng với sự hiểu biết bình thường của một người trung bình, tôi cũng không thể đồng ý với những nhận xét phiến diện và hời hợt của một luật sư CHXHCN như ông. Ông chỉ nói chung chung đến hành động "đưa tiền cho nạn nhân để khắc phục hậu quả sai lầm" mà quên mất hành động đó xuất phát từ động cơ nào. Trong trường hợp cụ thể LQD, ông phải đồng ý, hành động LQD đưa một tỷ đồng cho gia đình nạn nhân không phải là để "khắc phục hậu quả" như ông nói, mà chính là để trốn tránh tội lỗi, làm nghiêng lệch cán cân công lý, thậm chí còn có âm mưu vu oan giá hoạ cho người vô tội một cách trắng trợn, có tổ chức. Bằng chứng hiển nhiên là ông LQD đã dùng số tiền 1 tỷ đồng để yêu cầu gia đình nạn nhân phải viết giấy bãi nại trong đó có dòng chữ: "Xin đính chính rằng thủ phạm không phải là ông Lương Quốc Dũng mà là... một cầu thủ bóng đá nước ngoài". Chi tiết vô cùng quan trọng này đã được báo chí trong nước loan tải rộng rãi, và chính ông LQD cũng không hề phủ nhận. Và chỉ riêng điểm này, tôi nghĩ cũng quá đủ để buộc ông LQD hàng chục tội chứ không phải một tội. Khi đề cập đến hành động dùng tiền chạy tội của LQD, chính báo Tuổi Trẻ Online số ra ngày 11 tháng 7, cũng đã kết luận: "Có thể thấy rằng khi vụ án nghiêm trọng này còn chưa được đưa ra ánh sáng, đã có những đường dây thao túng dữ dội bên trong, nhằm mục đích "đổi trắng thay đen" sự việc, che giấu kẻ phạm tội."
Còn tại sao tôi lại nói hành động dùng tiền để trốn tránh tội lỗi của ông LQD là hành động có âm mưu và có tổ chức" Lý do là theo lời khai của bà A. với công an, thì bà này đã "động lòng trước người đàn ông tỏ vẻ đau khổ và đã "giúp" ông Dũng bằng cách gọi điện thoại và tìm đến nhà nạn nhân để "khắc phục hậu quả". Câu hỏi được đặt ra là tại sao người nữ cán bộ A lại biết trước mọi chuyện để gọi điện thoại thương lượng" Tại sao bà lại biết số điện thoại của gia đình nạn nhân" Câu trả lời là bà có một người thân làm công an quận Tây Hồ. Đây cũng là nơi thụ lý vụ án lúc đầu. Điều này có nghĩa, ngay khi gia đình nạn nhân phát hiện sự việc, vội vã đến đồn công an Tây Hồ trình báo ngay ngày hôm đó, thì chính người công an này đã mật báo cho bà A và cung cấp mọi chi tiết, kể cả số điện thoại, địa chỉ.... Sau đó, chính người công an này đã cùng với bà A đến tận nhà để gặp bố mẹ của nạn nhân, thương lượng tiền bồi thường, và hướng dẫn cách thức viết đơn bãi nại với dòng chữ trên. Như vậy đáng lẽ LQD phải bị truy tố tội cưỡng hiếp vị thành niên một cách có tổ chức và có âm mưu mới đúng. (Còn tiếp... Hoàng Tuấn)